Diệp Tưởng không thể từ chỗ Vũ Sóc thu được tin tức về Hầu Tước.
Tạm thời không biết được hạ lạc của đám người Hầu Tước, Miyazaki
Meiko, Nam Cung Tiểu Tăng. Về phần vài diễn viên phổ thông rải rác trong thế giới điện ảnh kia, bọn hắn tuyệt đại đa số đều không thể sống nổi,
quyết định thành bại cũng chỉ có dựa vào chiến lực cao tầng song phương 2 đại trận doanh.
Trước mắt, tạm thời còn chưa phát hiện được tung tích của Đọa Tinh
giáo đoàn, đương nhiên vẫn cần phải cảnh giác. Bất quá, nằm mơ nhưng
không thể liên hệ được với Hầu Tước, điểm này có chút ý vị sâu xa.
Điều thứ nhất Vũ Sóc liên tưởng đến chính là khả năng Đọa Tinh giáo
đoàn đã động tay chân làm cái gì đó. Bọn họ vì bộ điện ảnh này chuẩn bị
chiến tranh ít nhất không kém hơn 1 năm rưỡi, chỉ sợ đã sớm chuẩn bị vẹn toàn, 1 ít con bài bình thường luyến tiếc không dùng, lúc này đây khẳng định toàn bộ đều xuất trận.
Bất quá, Khu Ma trận doanh vì bộ điện ảnh này cũng đồng dạng chuẩn bị rất lâu, trong khoảng thời gian này hội nghị lớn nhỏ triển khai qua rất nhiều lần, nhằm vào các loại tình huống có thể đột ngột phát sinh mà
đưa ra phương pháp xử lý. Bất quá Diệp Tưởng vì vẫn luôn chìm trong ác
mộng cho nên đối với chuyện này không biết.
Nhưng hiện tại đối với Diệp Tưởng mà nói, đề tài quỷ hút máu càng làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
“Strasbourg đã từng xuất hiện quỷ hút máu, cũng giống như những gì [ dạ tộc ] đã miêu tả sao?”
Thời điểm hỏi tới câu này Vũ Sóc lại không trực tiếp trả lời:“ Có tin tưởng hay không còn tùy thuộc vào cách ngươi nhìn thế giới này. Tín
ngưỡng không dễ dàng phủ định, cũng không nên tin lời bất kỳ kẻ nào mà
hãy tự hỏi chính mình.”
“Nghe vào tai...... dường như ngươi khẳng định quỷ hút máu có tồn
tại. Kỳ thật ta đối với nghiên cứu lịch sử thời Trung Cổ Âu Châu rất
hứng thú, đó là thời đại nhân loại mông muội, thời đại bị cái chết đen
tàn sát bữa bãi... ”
“Cũng là thời đại sinh ra ác ma.” Kỹ xảo biểu diễn của Vũ Sóc lúc này phát huy đến cực hạn: “Thế lực Giáo đình sở dĩ có thể đạt tới đỉnh cao
vào thời trung cổ cũng là vì có quan hệ với ác ma.”
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên chuyển lời:“Nếu ngươi nghiên cứu lịch sử Âu Châu, vậy ngươi có nghe qua sự kiện hàng hải mũi tàu Asmissen?”
“Thực xin lỗi...... Ta không quá hiểu rõ.”
“Cũng phải, ngươi làm sao có thể biết.” Vũ Sóc xoa xoa đôi mắt:“Ta hôm nay sao lại nói ra những lời ngu xuẩn như vậy.”
Tiếp theo, không khí có chút trầm lắng.
“Ta nói......” Diệp Tưởng bỗng nhiên mở miệng:“Nếu ngươi nói quỷ hút máu thật sự tồn tại, như vậy, ngươi có thể mang ta đi xem không? Trong cuốn sách ngươi viết có nhắc tới địa điểm đã từng xuất hiện quỷ hút
máu.”
Vũ Sóc phóng ánh mắt về phía hắn.
“Tò mò là điều ngu xuẩn dẫn tới nguy hiểm cho sinh mệnh.”
“Người nghiên cứu lịch sử phải có nghĩa vụ xác nhận chân tướng sự thật.”
Những lời này vừa nói ra Vũ Sóc lại cười một tiếng.
“ Chân tướng lịch sử? Không thể tưởng được còn có người ngây thơ như
vậy. Cái gọi là lịch sử, bất quá chỉ là hậu nhân viết ra những gì có thể hữu ích cho mình mà thôi, lịch sử tuyệt đối chân thật không hề tồn tại, có 1 số việc đã được chú định sẽ bị yên diệt trong dòng sông lịch sử.”
“Thật giống như quỷ hút máu...... Hoặc là mũi tàu Asmissen?”
Vũ Sóc cẩn thận chăm chú nhìn Diệp Tưởng, thật lâu sau vươn ra 1 ngón tay trắng nõn điểm lên trán Diệp Tưởng nói:“Cho ngươi lời khuyên,
chuyện về ‘mũi tàuAsmissen’ ngươi nên quên sạch sẽ, không được nhắc với bất luận kẻ nào, cho dù là người thân cận ngươi nhất.”
“Ngươi nói rất là kỳ quái...... đã như vậy tại sao ngươi lại nói cho ta biết?”
“Đúng vậy...... Ta gần đây cảm thấy có chút khó chịu, cái miệng cũng
không nghiêm cẩn như trước kia, nếu là ca ca khẳng định sẽ trách cứ
ta... được rồi, không nói tới chuyện này nữa. Cafe rất ngon, cảm ơn.”
Sau khi nói lời kịch xong, Vũ Sóc liền cáo từ.
Nàng chung quy không có khả năng lưu lại trong nhà John.
Mà sau khi Vũ Sóc rời đi, Diệp Tưởng liền mở máy tính, đem nguyên bản tiếng pháp và văn bản mình dịch ra tiếng đức của [ dạ tộc ] nhìn lại 1
lần.
Tuy rằng đã đọc qua vài lần, nhưng lúc này đọc lại lại có 1 vài cảm xúc bất đồng.
Những năm 80 thế kỷ trước, tại Strasbourg cũng từng phát sinh sự kiện chấn động quỷ hút máu. Lúc ấy Mĩ Soviet bị vây trong thời kỳ chiến
tranh lạnh, bức tường Berlin – đức cũng không bị đẩy ngã, cho nên chuyện này cũng gợi nên sự chú ý của liên ngành chính phủ có liên quan. Khi
đó, Đông Đức cùng Tây Đức đều tham gia điều tra vụ việc này, mà mọi
người đều biết, 2 thế lực này đại biểu cho 2 siêu cấp trận doanh Mĩ -
Soviet, phân liệt từ 1 quốc gia, mà hết thảy mục đích cũng xuất phát từ 2 chữ lợi ích. Cho nên mặc kệ sau này phát sinh chuyện gì, trong bộ sách
lịch sử cũng không ghi chép lại những chuyện liên quan tới quỷ hút máu.
Tháng 10 năm 1990, bức tường Berlin bị đẩy ngã, đức thống nhất, khi đó
những tư liệu liên quan tới quỷ hút máu hoàn toàn bị chính phủ đức phong tỏa.
Từ Nazi cho đến chiến tranh lạnh, sự liên kết giữa Đọa Tinh giáo đoàn và lịch sử thế giới cận đại đúng là khá lớn. Cẩn thận ngẫm lại, Nazi,
Đức đều bị diệt vong, thế nhưng Đọa Tinh giáo đoàn vẫn hoàn hảo như
thường, nửa điểm tổn hại cũng không có, Mĩ quốc cùng Soviet tại thời
điểm đó đồng dạng đều là siêu cấp bá chủ, thậm chí các quốc gia ngày nay tại châu âu, châu á, như nhật bản, hàn quốc, thậm chí trung quốc, có 1
ai không phải không dựa vào mỹ quốc? Nước Mĩ rất có khả năng nắm giữ
được tình báo về đọa tinh giáo đoàn, thế nhưng ngay cả như vậy cũng
không diệt tuyệt được giáo đoàn này đủ để chứng minh... sự đáng sợ của
lực lượng phi nhân loại sau lưng giáo đoàn. Bằng không cho dù có thêm
mấy trăm mấy hắc y đại giáo chủ cũng không đủ gọi nhịp với mỹ quốc.
Nhưng đọa tinh giáo đoàn có thể không nhìn mỹ quốc, Diệp Tưởng lại không có biện pháp làm được, đến thời điểm quan trọng nếu có thêm 1 thế lực
tham gia, sẽ chỉ tăng thêm phiền toái.
Đương nhiên hiện tại lo lắng điều này cũng không có tác dụng, tạm
thời đành gác nó sang 1 bên. Diệp Tưởng không tính hành động 1 cách tùy
tiện, vẫn nên tận khả năng diễn theo kịch bản, bằng không sinh ra biến
số, dưới tình huống không có sự trợ giúp mà gặp phải đám người Mộc Lam,
Grandier, hắn liền nguy hiểm rồi.
Vì thế sau khi kịch bản rơi vào thời kỳ trống, Diệp Tưởng liền tiếp tục công việc phiên dịch.
Đúng lúc này, hắn bỗng nghe thấy có tiếng đập cửa truyền tới.
Diệp Tưởng lập tức đứng lên đi mở cửa, bên ngoài là 1 nữ tử ngoại quốc tóc vàng, thoạt nhìn khoảng 30 tuổi.
“Ngại quá, khi sáng ta có tới tìm nhưng không có ai ở nhà.”
“A, khi đó ta đang chạy bộ. Xin hỏi ngươi là......”
“Ta là hàng xóm ở căn nhà bên cạnh, Carl phu nhân...... Ngươi là cháu của Lý tiên sinh sao? Ta nghe Schmidt nói ngươi mới chuyển tới đây ở.”
“Đúng vậy, thực xin lỗi ngày hôm qua vừa mới tới, chưa thể chào hỏi hàng xóm.”
“Vậy sao? Như vậy hi vọng ngươi thông cảm một chút, buổi tối lúc rạng sáng không nên phát ra âm thanh như vậy, chung quy chúng ta cũng muốn
nghỉ ngơi.”
“Thanh âm?”
“Đúng vậy...... Đêm qua, ta nghe trong nhà người truyền ra thanh âm đi lại trên cầu thang.”
“Rạng sáng ngày hôm qua đích xác ta có xuống cầu thang 1 lần, thế
nhưng thanh âm rất nhẹ, sau đó liền đi ngủ, tổng cộng không tới 5 phút
đồng hồ.”
“Năm phút đồng hồ? Xem ra ngươi không có khái niệm thời gian rồi,
thanh âm kia giằng co ít nhất phải vài giờ đồng hồ! Sáng sớm ta tới tìm
ngươi là để ý kiến.”
“Ngươi...... Ngươi nói cái gì?”
Nguyên kịch bản không hề có đoạn tình tiết này!
“Hơn nữa thanh âm kia rất cổ quái, thời điểm đạp lên bậc thang có cảm giác muốn đem trái tim người khác nẩy ra ngoài. Tóm lại ngươi chú ý 1
chút, ta không hy vọng chuyện giống đêm qua lại phát sinh!”
“Được rồi...... Xin lỗi, Carl phu nhân.”
Carl phu nhân thấy thái độ nhận sai của đối phương cũng không nói thêm gì, rời khỏi. Mà Diệp Tưởng vẫn ngây ngốc đứng ở cửa.
Đêm qua......
Hơn một giờ?
Đó là cái gì?
Quỷ hút máu sao?
Diệp Tưởng đóng cửa lại, sau đó kiểm tra toàn bộ căn nhà, nhất là cầu thang.
Thế nhưng, cầu thang thoạt nhìn không có nơi nào hư hao.
Thế nhưng, hàng xóm nghe được tiếng động chắc chắn không phải ảo tưởng.
Như vậy......
Quỷ hút máu, khi nào sẽ xuất hiện nữa đây?[ chưa xong còn tiếp......]