Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 11 - Chương 20: Tàu Asmerson



Sóng biển từng đợt quét tới, tại đây trên hải dương xanh thẫm, ngẫu nhiên chỉ có vài cánh hải âu bay qua, còn lại chỉ là mặt biển mênh mông vô bờ.

“Cha xứ Normanda.”

Trên boong tàu, một người mặc áo cha xứ thoạt nhìn khoảng bốn năm mươi tuổi đang yên lặng cầu nguyện. Nghe thấy có người kêu tên, hắn liền quay đầu lại.

Đứng phía sau là 1 thanh niên đông phương. Người kia mặc 1 thân hoa phục quý tộc, dung mạo của hắn tuấn mỹ đến trình độ có thể gọi là 1 tác phẩm nghệ thuật, tựa như là con cưng của trời, đủ cho bất cứ 1 nữ tử nào phát cuồng.

“Đã là ngày thứ 10 trên biên rồi, cha vẫn chưa quen thuộc cuộc sống sinh hoạt trên biển sao?”

“Ta không sao, dù sao đây cũng là lần đầu tiên được cùng tiên sinh Northfield ngươi đi truyền giáo.” Cha xứ Normanda mỉm cười, nói:“Bất quá, xem ra chúa phù hộ chúng ta, hành trình coi như rất thuận lợi.”

“Ta cũng tin tưởng như thế.”

“Tiên sinh Northfield, nghe nói phụ thân ngươi từng hộ tống Magellan ra khơi?”

“Đúng vậy, bắt đầu từ năm 1519, cha ta vẫn luôn hộ tống Magellan tìm kiếm những con đường hàng hải mới.” Thanh niên tên là Northfield nói:“Chỉ tiếc Magellan ngắn ngủi 2 năm sau đã qua đời.”

Thế kỷ 16 bắt đầu thời đại hàng hải, hai quốc gia Bồ Đào Nha cùng Tây Ban Nha từng mở đường thăm dò phương đông, khai sáng nên nhiều con đường hàng hải mới. Hai quốc gia Bồ Tây lúc ấy là 2 cường quốc trên biển. Cục diện này tới năm 1588, Tây Ban Nha bị hạm đội vô địch của anh quốc đánh bại mới kết thúc. Mà Magellan chính là nhân vật tiêu biểu thời kỳ này, hắn là người Bồ Đào Nha. Bắt đầu lịch trình hàng hải năm 1519, sau này tới năm 1520 tìm ra Thái Bình Dương, sáng lập nên “eo biển Magellan”. Nhưng tại năm 1521 bởi vì ngoài ý muốn mà qua đời.

“Sau khi Magellan qua đời, phụ thân vẫn như trước đi theo đội tàu của hắn, thẳng tới khi tìm thấy Ấn Độ Dương. Cũng trong năm 1522 này hoàn thành cuộc hành trình. Ta lúc ấy mới chỉ đang bi bô tập nói mà thôi.”

“Sáng lập nên con đường hàng hải mới, giúp chúng ta truyền bá vinh quang của thần chủ cùng dọn dẹp sạch vài tên dị giáo đồ thêm tiện lợi hơn, vô luận là lệnh tôn hay là Magellan, đều là nhân vật rất vĩ đại.”

Nay, đường hàng hải bọn họ đang đi chính là hành trình năm đó Magellan đã từng trải qua trên Thái Bình Dương.

“Bất quá......” Northfield đè thấp thanh âm nói:“Cha xứ, hành trình lần này cũng không phải đơn giản là đi truyền bá vinh quang thần chủ như vậy đi?”

Câu nói của Northfield có thể gọi là đánh trúng yếu điểm.

Cha xứ Normanda ngẩng đầu nhìn cánh buồm đón gió cùng thiên không 1 mảnh xanh ngắt nói:“Không sai. Lần này chúng ta có nhiệm vụ phải làm.”

“Đối ngoại tuyên bố chỉ là một lần truyền giáo thông thường nhưng lại để người sắp trở thành Hồng Y như Normanda ngươi cũng đi theo, thậm chí khiến ta cùng những giáo chủ đại nhân khác tham gia, ai cũng nhìn ra được lần hành trình này rất đặc biệt. Con thuyền Asmerson này chỉ sợ cũng không phải 1 con thuyền bình thường. Lần hành trình này chẳng lẽ sẽ không bằng phẳng giống như Odysseus vậy sao?”

Odysseus là nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, sau khi trận chiến thành Troy kết thúc, hắn nhận phải nguyền rủa của Poseidon, phiêu lưu trên biển 10 năm, trong quãng thời gian đó gặp nhiều nhiều yêu ma quỷ quái.

“Giáo chủ tự có thâm ý. Chiếc thuyền này sẽ mang ta tới nơi nào rất nhanh sẽ có đáp án. Trước lúc đó, tiên sinh Northfield nhẫn nại 1 chút, lựa chọn tin tưởng giáo chủ?”

Normanda sắp được đề bạt làm hồng y, tự nhiên là một tín đồ cực kỳ thành tín.

Hiện tại, là công nguyên năm 1542, trung kỳ thế kỷ 16, nở rộ ngọn lửa hành trình hàng hải. Cơ đốc giáo tuy rằng trải qua việc Martin Luther trùng kích cải cách tôn giáo, thế nhưng người dân châu âu nhận lấy ảnh hưởng cực đại từ Thập Tự quân đông chinh cùng với Cơ Đốc giáo, làm mọi người ôm tâm tính cuồng nhiệt đạp lên con đường truyền giáo hàng hải, vì đem cái gọi là dị giáo đồ chuyển hóa thành tín đồ mà không tiếc bất cứ thủ đoạn nào.

Con tàu Asmerson là do giáo đình tạo nên, thuộc về tàu chuyên dùng đi truyền giáo của giáo đình. Thế nhưng đây lại là 1 con tàu mới, những người trên tàu cơ hồ đều do tín đồ Christ cấu thành.

“Hoặc là...... Ta có thể đoán một chút?”

Northfield chậm rãi vươn tay, vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay út.

“Hẳn có liên quan tới ‘ác ma’?”

Lời này vừa nói ra, biểu tình của cha xứ Normanda tuy rằng không có biến hóa, nhưng bàn tay vẫn hơi run lên 1 chút.

“Những người trên thuyền này hẳn đều bị xếp trong ‘Sổ đen’của giáo đình đi. Bản thân con tàu này cũng chỉ là 1 lồng giam mà thôi.”

Cha xứ Normanda thế nhưng lại lắc đầu:“Northfield tiên sinh......”

“Nếu khiến ngươi không vui, như vậy ta thực xin lỗi.”

Lúc này, sóng biển bỗng nhiên trở nên mãnh liệt, bọt sóng bắn lên tung tóe, thiếu chút nữa làm ướt người cha xứ.

Cuối cùng, cha xứ Normanda chậm rãi nói:“Không thể thử Thần chủ. Northfield tiên sinh, ngươi tuyệt đối không thể vượt qua những việc chính mình nên làm.”

“Ta biết. Ta và ngươi cũng đồng dạng là kẻ phụng dưỡng thần chủ. Ta so với bất kỳ ai lại càng thêm khát vọng truyền bá vinh quang của người trên mảnh đất này.”

Ban đêm buông xuống.

Trước một chiếc bàn ăn thật dài, ngồi vây quanh rất nhiều người, mà Northfield cùng 1 nữ tử khác ngồi cùng nhau, nhưng chỗ thủ tịch(cao nhất) lại chưa có người.

“Phil......” Nữ tử nói khẽ với Northfield:“Giáo chủ sao còn chưa tới?”

“Ta đã cho người đi gọi, có lẽ hắn say tàu 1 chút.”

“Đại nhân! không...... Không tốt!”

Mọi người trong khoang thuyền đang chuẩn bị dùng cơm thì 1 gã tôi tớ nghiêng ngả lảo đảo chạy vào, thất kinh nói:“Giáo chủ đại nhân...... Không thấy đâu cả!”

“Ngươi nói cái gì?” Northfield lập tức đứng lên.

Trên thuyền này, có một người mất tích.

Người kia tên là Nightliar, chính là Hồng Y giáo đình Rome!

Hơn một giờ sau, mọi người cơ hồ lật hết cả con tàu Asmerson lên nhưng thủy chung không tìm thấy giáo chủ đại nhân!

“Giáo chủ đại nhân vì cái gì lại mất tích?”

“Đừng đùa, đây chính là đại sự a!”

Đường đường là Hồng Y giáo chủ, cư nhiên trên con tàu lênh đênh giữa biển biến mất không tung tích, sống không thấy người chết không thấy xác! Cứ như vậy trở về chẳng phải sẽ hứng lửa giận từ giáo đình?

Mà thủy chung tìm không thấy người, như vậy chỉ có 1 giải thích hợp lý nhất. Chính là... giáo chủ đại nhân chỉ sợ đã chìm vào trong nước biển Thái Bình Dương!

Như vậy là có người cố ý sát hại giáo chủ hay là... giáo chủ đại nhân tự mình nhảy xuống biển tự sát?

Diệp Tưởng ở 1 khắc này mở mắt.

“Giấc mơ thật quỷ dị......”

Hắn vừa rồi nằm mơ thấy thời điểm con tàu Asmerson rời bến năm 1542.

“Sao lại thế này......” Diệp Tưởng vuốt vuốt cái trán:“Cùng với những lời nói của Eerna về con tàu... chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp? Hay bởi vì ta nghe thấy lời nàng nói mới nằm mộng như vậy?”

Hết thảy đều tràn ngập quỷ dị.

Diệp Tưởng tự nhiên không thể tiếp tục ngủ được nữa.

Bất quá giấc mộng này đưa cho hắn không ít tin tức.

Sự kiện con tàu Asmerson, Nightliar đường đường là cha xứ được mọi người kính ngưỡng, cao cao tại thượng, cư nhiên... biến thành ác ma!

Mười ngày sau sự kiện Nightliar mất tích trên thuyền.

Tổ tiên Northfield có dung mạo hoàn toàn giống với Hầu Tước, mà nữ tử bên người hắn có dung mạo giống hệt Vũ Sóc, hiển nhiên chính là tiền bối của Adam cùng Eerna. Mà “Sổ đen” là có ý tứ gì? Hiển nhiên trước khi phát sinh sự kiện mất tích trên tàu Asmerson còn có 1 đại sự rất quan trọng khác đã phát sinh. Một lần hành trình đó khẳng định đã được an bài có chủ ý.

Ác Ma......

Lúc ấy, giáo đình đã bắt đầu chú ý tới sự tồn tại của ác ma rồi sao?

Từ mấy trăm năm trước thời đại hàng hải, cái chết đen đã tàn sát bừa bãi tại châu âu, tạo nên vampire tà ác mà gia tộc Northfield lần đầu tiên nhìn thấy tại Strasbourg. Trong mấy trăm năm thời gian nhất định đã phát sinh chuyện gì đó, cuối cùng tạo thành Nightliar bị Ác Ma dụ hoặc, từ một nhân loại biến thành 1 Ma Vương như ngày nay!

Mà sau khi sự kiện con tàu Asmerson kết thúc, giáo đình liền trục xuất toàn diện gia tộc Northfield, điều này là vì cái gì? Liên tưởng tới lời nói dối theo như Eerna đã nói mà sinh ra suy đoán. Chẳng lẽ gia tộc Northfield căn bản không phải họ hàng của thần mà ngay từ bắt đầu đã là dị giáo đồ thờ phụng ác ma? Mà bọn họ sở dĩ bị nguyền rủa ác ma quấn thân cũng là vì nguyên nhân này?

Thời điểm Diệp Tưởng lau mồ hôi trán, quyết định ngủ tiếp, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên.

Trong bóng tối trên trần nhà, chỉ lộ ra 1 gương mặt trắng bệch treo ngược đang gắt gao nhìn hắn chằm chằm![ chưa xong còn tiếp......]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.