Năm đó, Lý Duy Tư là 1 người cực hiếm có đánh thức được huyết mạch ác ma, nhìn thấy chân tướng về Lucifer chi nhãn được che giấu trong núi
St. Diois. Mà trùng hợp là mấy lão binh chôn giấu thời gian giao nang
tại thế chiến thứ 2 cũng ở ngọn núi này.
Không...... Bọn họ không chỉ vỏn vẹn là binh lính trong thế chiến 2
mà còn 1 thân phận khác, hậu duệ của thế lực thế tục nguyện ý trung
thành với gia tộc Northfield. Đương nhiên, theo thời gian trôi qua bọn
hắn có còn tiếp tục trung thành như tổ tiên hay không thì vẫn chưa biết
được, nhưng bọn hắn hoặc ít hoặc nhiều đều có thể hiểu được 1 vài bí ẩn
cùng hiện tượng siêu tự nhiên.
Charrie. Leod trong số những người này xứng đáng là mục tiêu chú ý
nhất. Bản thân nàng là 1 diễn viên, tuy rằng chủ yếu biểu diễn trên khán đài, thế nhưng cũng rất có danh tiếng tại Strasbourg. Gia tộc Leod cũng được coi như 1 gia tộc tương đối cổ lão, mà quan trọng nhất, dòng họ
Leod này tại phần mở đầu điện ảnh làm ngươi xem có ấn tượng rất sâu.
Dung mạo của Charrie và dáng người đều không hề tầm thường, thuộc về
loại hình nhìn qua 1 lần sẽ để lại ấn tượng sâu đậm. Nhưng tính cách của nàng tương đối lạnh lùng, cũng ít khi nói chuyện.
Mà so sánh với nàng, Anckar. Garrido và Icaru. Grant cực kỳ bình
thường. Diệp Tưởng đối với hai người này cũng không tính là quen thuộc,
chỉ mới gặp gỡ qua loa ngày hôm nay mà thôi. Bọn hắn cũng là hậu duệ của người năm đó chôn giấu thời gian giao nang. Dung mạo của Anckar cực kỳ
thích hợp đi diễn quỷ hút máu, bộ mặt hắn rất gầy, làn da không được tốt cho lắm, không hề có chút huyết sắc nào. Còn dáng người của Icaru lại
rất mập mạp, điểm này hoàn toàn tương phản với Anckar. Bất quá cũng làm
hắn nhìn có chút hàm hậu. Hai người kia 1 người là trợ giáo lịch sử học, 1 người là tác gia văn học, nhiều hoặc ít đều có điểm liên quan tới
lịch sử.
“Nói cách khác, các ngươi vẫn đang tận lực nghiên cứu lịch sử Strasbourg?”
Đoạn đường này tính ra cũng tương đối dài, cho nên nói chuyện là
phương pháp giết thời gian tốt nhất. Đối với John mà nói, cùng đám người Charrie, Jeraf tuy rằng còn không quen thuộc. Thế nhưng chung quy song
phương đều có hiểu biết về các bậc trưởng bối của nhau, muốn tìm đề tài
để nói cũng không quá mức khó khăn. Huống chi John còn đang viết về 1
tác phẩm lịch sử châu âu, cũng đồng dạng phải nghiên cứu về lịch sử, tự
nhiên cùng với Anckar và Icaru tương đối dễ nói chuyện.
“Đích xác là như thế. Đây là một mảnh đất tràn ngập thần kỳ.” Khuôn
mặt gầy gò của Anckar đi 1 hồi lâu cũng không lộ ra chút mệt mỏi nào,
vẫn mở miệng nói như trước: “Đương nhiên cũng bị trưởng bối ảnh hưởng ở 1 trình độ nhất định.”
Icaru cũng đồng dạng hứng trí bừng bừng nói:“Người Strasbourg đối với lịch sử địa phương đều có 1 cảm giác hứng thú nồng hậu, chung quy nơi
này có 1 nền lịch sử phi thường đặc sắc.”
Núi St. Diois là 1 tòa núi lớn nằm ở biên cảnh pháp đức. Đồng thời cũng là ma sơn chôn giấu Lucifer chi nhãn.
Đáng tiếc Lý Duy Tư đã chết. Bằng không nếu hắn còn sống có thể để
hắn xác nhận 1 chút. Bất quá Diệp Tưởng còn nhớ rõ những lời hắn nói lúc ấy. Một đội ngũ đưa ma xâm nhập vào núi St. Diois, mà đội ngũ đưa ma
kia dường như đều là người chết, bị quạ đen tranh nhau cắn nuốt…
Đoàn người Đọa Tinh giáo đoàn kia là người, là quỷ hồn, hay là thi sống, hoặc là......vampire?
Mà Đọa Tinh giáo đoàn đem Lucifer chi nhãn chôn giấu tại ngọn núi St. Diois phụ cận Strasbourg, mục đích hiển nhiên có ý vị rất sâu xa. Bất
quá, bí mật Lucifer chi nhãn được chôn tại núi St. Diois ngay cả người
cầm quyền Đọa Tinh giáo đoàn cũng không biết được. Tin tức này trước mắt mới chỉ vỏn vẹn truyền lại cho Hầu Tước, cho dù bên trong bọn hắn có
tồn tại nội gian, cũng sẽ không truyền được tới đọa tinh doanh bên kia.
Cái này đối với bọn họ mà nói chính là 1 cơ hội. Chỉ cần có thể lấy
được Lucifer chi nhãn, Nightliar không gom đủ cửu đại vật nguyền rủa, ác ma cũng không thể nào sống lại.
“Hảo, tạm thời nghỉ ngơi 1 chút.”
Lúc này bọn hắn đã đi được tới sườn núi.
“Từ nơi này xem qua, đối diện hẳn là Đức đi?” Diệp Tưởng ngồi trên một khối đá, nhìn quần sơn phía đối diện, hỏi.
“Đúng vậy, chỗ đó chính là lãnh thổ Đức.” Jeraf khẽ cười:“John ngươi hẳn tới từ Đức?”
“Ân, không sai.”
Đề tài kế tiếp của mọi người rất nhanh chuyển về trên người Đạt Di
Mạc. Chung quy, đây là đề tài chung quan trọng giữa mọi người và John.
“Kỳ thật ta có ý nghiên cứu lịch sử trên 1 trình độ nhất định cũng do Đạt Di Mạc.” Anckar thẳng thắn:“Đạt Di Mạc đối với lịch sử có hứng thú
vô cùng nồng hậu, trên thực tế theo ta được biết, sau này hắn rời khỏi
Strasbourg là vì muốn tham gia vào một đội khảo cổ. Mà đội viên trong
đoàn đó có 1 người từng là đạo sư của ta, giáo sư Morrison.”
Giáo sư Morrison lúc trước trong đoàn đội khảo cổ kia cùng với
Amemiya Ryoko nổi danh về lĩnh vực sử học, do diễn viên đã chết của rạp
chiếu phim thứ 10 Schleiter. Vaughn biểu diễn, năm đó cũng từng là một
danh diễn viên hạng A, bất quá trong bộ [ Nightliar ] thứ nhất đã chết
trong ngục giam Antmins.
“Thế nhưng, giáo sư và Đạt Di Mạc sau này đều không có trở về. Trên
thực tế ta lúc ấy đã từng đi tìm giáo sư, thế nhưng sau này mới biết
được giáo sư tham gia đoàn khảo cổ kia, về sau hạ lạc liền không rõ.”
Diệp Tưởng gật đầu:“Việc này ta cũng đã biết, thế nhưng tra không ra
bất cứ manh mối nào. Ngay cả người đứng sau tài trợ tiền cho đoàn khảo
cổ cũng không thể tra ra.”
Cẩn thận ngẫm lại, gia tộc Northfield làm sao có thể để Adam gia nhập Đọa Tinh giáo đoàn bí mật giúp đỡ đoàn khảo cổ? Hiển nhiên là gia tộc
Northfield cố ý để Adam làm như vậy.
“Từ đó về sau vẫn tra không ra Đạt Di Mạc ở nơi nào sao?”
“Đúng vậy. Nhiều năm qua ta vẫn luôn muốn tìm hắn, lần này thúc thúc
di trúc để cho ta căn nhà, ta cũng rất cảm thán, muốn tới nơi Đạt Di Mạc đã từng sống. ”
Vào lúc này, Charrie lãnh diễm (xinh đẹp như ngọn lửa nhưng lại lạnh
lẽo) lạnh lùng cười:“Ta cũng không có hứng thú nói chuyện về tên gia hỏa kia.”
“Charrie?”
“Hôm nay đến đây không phải để mở ra thời gian giao nang sao? Nói chuyện về tên kia thật làm người khác mất hứng. ”
Thanh âm của Charrie lãnh đạm đến cực điểm, không khỏi làm người ta
liên tưởng nàng và Đạt Di Mạc phải chăng có mối quan hệ gì đó?
“Đủ rồi, Charrie, đừng nói chuyện kiểu đó.” Lúc này Sa La mở miệng
:“Mặc kệ như thế nào, Đạt Di Mạc đã mất tích rất lâu, thậm chí không rõ
sinh tử.”
“Ta không cho rằng hắn đã chết. Hắn...... Không phải là loại người dễ chết.”
Đáng tiếc Charrie chỉ là diễn viên sắm vai nhân vật, những lời nàng
nói cũng chỉ là nói theo kịch bản, bằng không Charrie ngược lại rất
thích hợp làm kẻ cung cấp manh mối. Nhưng mặc kệ như thế nào, suy xét
theo điểm này thì nhân vật Charrie cũng nhất định là kẻ ưu tiên cứu vớt
hàng đầu.
Mà kế tiếp......
Chính là thời khắc phải cứu vớt Charrie rồi.
Dựa theo kịch bản, nhiều nhất là vài phút nữa, Charrie sẽ lấy 1 lý do nào đó rời khỏi quần thể một hồi. Mà lý do đó tự nhiên là vấn đề bài
tiết sinh lý của con người!
Trước kia thời điểm trong [phòng học dị độ], Ngô Khôn chính vì nguyên nhân này mà chết thảm, lúc ấy Diệp Tưởng cố ý uống thật nhiều nước để
có lý do đi theo hắn, nhưng tình huống trước mắt cho dù có uống thêm
nước cũng vô dụng. Charrie là nữ tính, thời điểm nàng muốn đi tiểu mà
Diệp Tưởng đòi đi theo chính là tự khoác lên người cái danh sắc lang +
biến thái, trăm phần trăm sẽ NG. Thế nhưng cho dù là con gái, không có
lý do đặc biệt mà nói cũng không thể đi theo nàng.
Mà Charrie này một đi...... sẽ không trở về, vai diễn của nàng cũng
tuyên cáo kết thúc. Mà bản thân thực lực của Charrie vẫn chưa được tính
là diễn viên hạng A, huống chi trong bộ phim này cho dù là diễn viên
hạng A muốn sinh tồn cũng không phải chuyện dễ dàng. Như vậy muốn cứu
nàng, nhân tuyển thích hợp nhất chính là Ôn Vũ Phàm. Nàng chỉ cần dựa
vào cây ngủ một giấc, là có thể tiến vào bên trong mộng cảnh, bảo hộ
Charrie.
Cũng chính vì như thế, Ôn Vũ Phàm từ đầu buổi vẫn không hề nói chuyện, ngồi bên cạnh 1 thân cây, lúc này đã chìm vào giấc ngủ.
Hơn nữa, cho dù thật sự xảy ra vấn đề vẫn còn phương án dự bị. Tỷ như Sa La, chỉ cần có nàng ở đây, với cự ly Charrie rời đi không quá xa
cũng có thể ra tay cứu nàng.
Website truyện convert T r u y e n C v. c o m
Diệp Tưởng đối với thực lực của Sa La rất tin tưởng.
Chung quy...... Nàng cũng là dự khuyết nhân vật chính thứ nhất![ chưa xong còn tiếp......]