Diệp Tưởng ẩn ẩn ý thức được, chẳng lẽ hành vi vi
phạm kịch bản là sai lầm? Chẳng lẽ làm như vậy, ngược lại khiến bọn hắn
rơi vào quỷ triều nhanh hơn?
Ba bức tượng này cũng là ba bức trong đống tượng lúc trước!
“Không có khả năng...... mấy bức tượng này vì sao lại tới nơi đây?”
Tượng đá di động vị trí sao......
Thế nhưng trước mắt, tượng đá này vẫn chỉ là tượng đá mà thôi.
Bất quá Diệp Tưởng chú ý tới một điểm. Vầng nguyệt quang màu đỏ kia
tựa hồ đặc biệt tập trung chiếu rọi lên gương mặt những tượng đá này. Mà cũng chính vì thế mới khiến biểu tình sợ hãi tột độ kia lại càng thêm
đáng sợ!
Vũ Phàm nhìn một màn này có cảm giác cả người nổi da gà.
Mấy bức tượng đá phía trước... đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Ta đã từng nhìn thấy qua tình cảnh tương tự, đó là vào thời điểm nào?
Đợi đã....
“Ta”?
Ta không phải là Ôn Vũ Phàm sao? Ta căn bản không phải là Từ Vũ a!
Nhưng ký ức có liên quan tới Từ Vũ lại càng ngày càng rõ ràng, ngược
lại những chuyện liên quan tới Ôn Vũ Phàm lại trở nên mơ hồ.
Hẳn là Ôn Vũ Phàm sắm vai Từ Vũ mới đúng...... hay là nói...... Căn bản chính là Từ Vũ đang sắm vai Ôn Vũ Phàm?
Theo sau, bọn họ cứ thế một lần nữa cẩn thận vòng qua ba bức tượng
đá. May mà giao lộ này coi như rộng lớn, ba bức tượng đứng có chút phân
tán, cho nên có thể dễ dàng lách qua.
Vẫn là không có chuyện gì phát sinh.
Thế nhưng, mọi người đều cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Không thích hợp......
Nhất định có chỗ nào đó không thích hợp!
Thời điểm lại tiến về phía trước......
Hai mắt Diệp Tưởng triệt để trợn tròn!
Ở giữa giao lộ mới...... Thế nhưng có tới mấy chục tượng đá!
Hơn nữa...... biểu tình lần này lại càng thêm dữ tợn, giống như tùy thời sẽ biến thành lệ quỷ khủng bố nhào lên!
Một lần này đã đem giao lộ triệt để bao trùm. Muốn đi qua, không thể không đụng trúng mấy bức tượng này!
“Chuẩn bị sẵn sàng.”
Diệp Tưởng hít một hơi thật sâu.
Không có kịch bản tham chiếu, không thể biết trước kịch tình, hơn nữa đến hiện tại, vé chuộc cái chết lại bị khấu trừ thêm 100 tấm.
Mà Ám Hà quyết định, lần này sẽ do nàng ra tay, chung quy lúc trước
Diệp Tưởng luân chiến với Long Ngạo Thiên, Hầu Tước, tiêu hao đích xác
không nhỏ. Lần này để nàng đến xuất thủ đi.
Đáng giá nhắc tới là, khác với truyện tiên hiệp phổ thông, tu luyện
giả đi theo con đường Luyện Khí lưu Đạo Môn, tiêu chuẩn chênh lệch giữa
các đại cảnh giới là tiêu chuẩn quan trọng, nhưng tuyệt đối không phải
là duy nhất. Lúc trước đã đề cập qua, pháp bảo đối với một tu sĩ mà nói
cũng vô cùng quan trọng, có đầy đủ pháp bảo cường đại, hoàn toàn có thể
vượt cảnh giới giết địch. Mà có đủ aura nhân vật chính sử dụng, hiệu quả càng không cần nhiều lời. Cảnh giới của Ám Hà hiện tại còn chưa đạt tới nguyên anh kỳ, nhưng nàng lại có pháp bảo đủ cường đại.
Chỉ là, dưới vầng Hồng Nguyệt nàng cũng không xác định phảp bảo của
bản thân có rập khuôn theo bước hạo thiên kiếm của Diệp Tưởng hay không.
Theo sau. Bốn người từng chút một tiến về phía những tượng đá.
Lúc này Diệp Tưởng ngược lại, lại hy vọng đối mặt với quỷ triều, như
vậy hắn có thể trực tiếp động thủ, nhưng đối mặt với đám tượng đá, chẳng lẽ lại động thủ đem chúng nó đánh nát? Vạn nhất những tượng đá này vốn
dĩ vô hại, ra tay ngược lại thúc đẩy chúng hóa thành lệ quỷ thì sao? Nên biết, là Diệp Tưởng đưa ra quyết sách này, hiện tại mỗi bước hắn đều
phải vô cùng cẩn trọng, bằng không một khi không tốt, sẽ dẫn tới cục
diện bất lợi.
Mà theo khoảng cách tới gần những bức tượng đá kia, mỗi người cơ hồ
đều ngừng hô hấp, cẩn thận chú ý chúng có phát sinh biến hóa hay không.
Chỉ là trước mắt mười mấy tượng đá này, không có khả năng chú ý chăm chú từng cái một.
Cuối cùng, tiến vào bên trong, khe hở giữa những tượng đá với nhau
đều rất nhỏ, cho nên đành phải từng người một lách qua các khe hở.
Trong quá trình này... ai cũng không biết sẽ có chuyện gì phát sinh!
Tâm cảnh giác nâng cao cực điểm!
Thời điểm lách qua mỗi một tượng đá, tim ai nấy đều đập lên thình thịch.
Tiến vào bên trong quần thể tượng đá mới phát hiện, số lượng so với trong dự đoán còn hơn xa hơn nhiều!
Quá trình đi xuyên qua quần thể tượng đá này, mỗi người đều vô cùng
cẩn thận, chỉ sợ đụng đổ tượng đá sẽ phát sinh ra chuyện gì đó, bởi vậy
tốc độ tiến lên tương đối chậm.
Hồng Nguyệt chiếu rọi trên mặt tượng đá, mang lại cảm giác giống như
tượng đá muốn sống lại, cảm giác sợ hãi hồi hộp lúc nào cũng trực chờ
bùng phát, nhất là trong trường hợp bọn hắn đều biết, tượng đá này căn
bản không phải tượng đá chân chính!
Mà ở phía sau...... trong khi Vũ Phàm đang xuyên qua một bức tượng, bỗng nhiên nàng đưa ánh mắt nhìn qua một bức tượng đá khác!
Bức tượng khiến nàng dừng cước bộ.
Bức tượng mang hình tượng một đại thúc trung niên, so với Vũ Phàm chỉ cao hơn một cái đầu, biểu tình so với những tượng đá khác bất đồng, có
vẻ tương đối bình tĩnh.
Bất quá, mặc kệ có phải hay không, nàng hiện tại phải mau chóng xuyên qua.
Thế nhưng, nàng vừa mới chuyển người, lại không kìm lòng được bước về phía tượng đá kia.
Bất quá lần này lại làm nàng cực độ hoảng sợ, biểu tình bình thản khi nãy của tượng đá đã chuyển thành bộ dáng cười dữ tợn!
Tiếp theo,bức tượng đổ ập xuống, đè Vũ Phàm áp trên mặt đất!
Quần thể tượng đá vốn kê san sát nhau, vì thế lúc này sinh ra hiệu
ứng giống như quân cờ domino, tượng đá từng cái một đều bắt đầu ngã
xuống!
Diệp Tưởng, Ám Hà, Lâm Tâm Du đều trở tay không kịp!
Tượng đá cũng đem bọn hắn đè ngã trên mặt đất!
“Không!”
Vũ Phàm muốn đứng lên, thế nhưng tượng đá trên người nàng lại dứt
khoát giống như ngũ chỉ sơn trấn áp Tôn đại thánh, kéo thế nào cũng
không thể kéo ra! Mà gương mặt cười dữ tợn của tượng đá cách gương mặt
nàng không đủ 1 nắm tay.
Một màn này khiến Vũ Phàm cảm thấy sởn tóc gáy!
Nàng lập tức phát động trùng kích tinh thần lực!
Nhưng tiếp theo nàng lại phát hiện, trùng kích tinh thần lực chạm đến ánh sáng của hồng nguyệt liền như trâu đất xuống biến, không có nửa
điểm động tĩnh!
“Không muốn...... Không muôn!”
Mà tình huống của Diệp Tưởng cùng Vũ Phàm chênh lệch không bao nhiêu!
Hắn đồng dạng bị tượng đá áp đảo trên mặt đất, vô pháp đứng lên! Lúc
này, hắn tính toán vận dụng lực lượng nghiệp hỏa, Lôi Đình, bất quá dưới ánh sáng của Hồng Nguyệt đều bị ngăn chặn!
Tiếp đó, Diệp Tưởng phát hiện một chuyện cực kỳ đáng sợ!
Chân hắn... bắt đầu biến thành đá!
Không, bộ phận hóa đá kia đang không ngừng lan ra!
Hiện tại hắn đã sáng tỏ, Tây Môn Khả Lệ như thế nào biến thành thạch đầu!
Thân là không gian Vu nữ, thế nhưng lại không thể đào thoát khỏi nguyền rủa này!
Nhưng hắn dù sao cũng có aura nhân vật chính, chẳng lẽ không thể giải cứu cục diện trước mắt sao?
Mọi người, đang từng chút một biến thành tượng đá!
Trở nên cùng với quần thể tượng đá này, giống nhau như đúc!
Thời điểm thạch hóa lan tới eo, Diệp Tưởng phát hiện, sử dụng Lục Đạo chuyển luân hóa thân cũng thất bại. Về phần kêu gọi Đế Thính, lại căn
bản không thể liên hệ đến nó!
Vũ Phàm bị đè dưới tượng đá nhìn Hồng Nguyệt trên bầu trời, cảm giác cực kỳ vô lực.
Đây chính là lực lượng của ma cốc sao?
Đây chính là sự đáng sợ của núi Rakmal sao?
“Rầm!”
Ngay tại giờ phút này, phía sau Diệp Tưởng, ác ma chi dực đại phóng!
Đôi cánh ác ma mở rộng che đi Hồng Nguyệt!
Tịch Tà thần lôi nháy mắt phóng thích ra, đem tượng đá trên người Diệp Tưởng phá nát triệt để!
Đôi cánh đen hạ xuống, Diệp Tưởng rốt cuộc đã có thể khôi phục lực lượng!
Thân dưới của hắn bị thạch hóa cũng trở lại nguyên trạng!
Lúc này...... Hắn bỗng nhiên nhìn thấy một màn.
Có một bức tượng đá như hạc giữa bầy gà, lẳng lặng đứng trước mặt hắn, không hề ngã xuống.
Tượng đá kia cứ thể dùng biểu hiện trêu tức nhìn hắn.
Lôi Đình chi long trong nháy mắt phóng về phía tượng đá kia!
Thế nhưng...... tượng đá bị Tịch Tà thần lôi oanh kích, ngay cả chút biến hóa cũng không có!
Mà lúc này, hắn đã nhanh chóng di động đến trước mặt Vũ Phàm, vì đôi
cánh đen che đi ánh sáng của Hồng Nguyệt khiến thạch hóa trên người Vũ
Phàm đình chỉ.
Tầm mắt hắn lúc này lại chuyển hướng về phía tượng đá kia, thế nhưng giật mình bất ngờ, nó cư nhiên đã đứng trước mặt hắn.
Trên mặt tượng đá vẫn lộ ra biểu tình trào phúng.
“Chết!”
Diệp Tưởng nhanh chóng biến thành A Tu La chi đạo!
Nhưng...... Diệp Tưởng hiện tại còn chưa ý thức được, đối thủ trước
mắt, chênh lệch với hắn khủng bố tới cỡ nào! [ chưa xong còn tiếp ]