Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 14 - Chương 60: Phàm nhân cùng địa tiên



Bên trong “Canh” Trận, Dạ Vương đã không thể cố kỵ sinh tử của những người khác.

Bóng tối đối với hắn mà nói thật giống như cá với nước. Đối với bất cứ âm khí nào đều có thể rõ như lòng bàn tay.

“Âm sát” tổng cộng có hai!

Lúc này hắn đã làm tốt chuẩn bị, trấn âm sát đối với hắn không khó, thế nhưng đây là hai âm sát trên năm trăm năm, vẫn là nên cẩn thận một chút. Chính cái gọi là sư tử vồ thỏ còn dùng toàn lực, huống chi giữa hắn và âm sát còn không có cách xa thực lực như giữa thỏ và sư tử.

Trên tay hắn, những sợi tơ màu đen kia cứ quanh quẩn bốn phía cảm ứng âm khí lưu động chung quanh.

“Cuối cùng cho các ngươi một lần cảnh cáo. Nếu cứ như vậy dừng tay, khi ta tiến vào Diêm La điện sẽ khiến các ngươi chuyển thế đầu thai một lần nữa làm người, nếu như cùng ta là địch, chớ trách ta hạ thủ vô tình!”

Dạ Vương không một chút lo lắng trong bóng đem nói chuyện dẫn tới sự chú ý. Mà những lời của hắn lúc này... cũng chỉ có linh loại mới có thể nghe được.

Thật lâu sau, chung quanh hắn âm khí lưu động, không hề có bất cứ biến hóa.

Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Một khi đã như vậy, Hạ Hầu Dạ Vương hắn cũng không phải hạng người nương tay nhân từ!

Hắn đột nhiên lôi kéo những sợi tơ màu đỏ! Tiếp theo những sợi tơ kia liền biến thành từng sợi xiềng xích!

Trước mắt rất nhiều hắc ám tụ tập ở nơi đó, sau đó sụp đổ hình thành hắc động!

Thế nhưng, xiềng xích trong tay Dạ Vương lại kịch liệt rung lên, có thể thấy được ở đầu bên kia xiềng xích bắt được một thứ gì đó đang chống cự!

Nhưng Dạ Vương vẫn vững vàng giữ vững xiềng xích, đồng thời cảm ứng “Âm sát” còn lại. Dưới sự ảnh hưởng của cấm chế, “Âm sát” căn bản không thể che giấu hành động, cũng vô pháp phụ thể trên người khác.

“Hiện tại hối hận đã không còn kịp, cơ hội ta chỉ cho một lần.”

Đối với vài người phân gia kia mà nói, “Âm sát” vô cùng đáng sợ, nhưng đối với Dạ Vương mà nói, chỉ là phiền toái đương đối khó giải quyết chút mà thôi!

Đồng thời, hắn không quản xiềng xích trong tay, sợi tơ tiếp tục kéo dài, cảm ứng nơi âm khí phát ra. “Âm sát” kia nếu dám chủ động tới trước mặt hắn, hắn cũng không e ngại nửa phần!

Lúc này, hắn bỗng nhiên cau mày.

“Tinh Diệu?”

Xa xa. Truyền đến một tiếng hét thảm:“Thiếu...... Thiếu chủ, cứu ta!”

Đó là tiếng kêu của Hạ Hầu Tinh Diệu!

“Lấy người phân gia làm con tin?” Dạ Vương tuy rằng coi Hạ Hầu gia tộc là cừu địch, thế nhưng trước mắt đang có quan hệ hợp tác lợi dụng, hắn cũng không hy vọng chết quá nhiều người.

Đương nhiên, nếu thật sự không có cách nào hắn chỉ có thể hy sinh Tinh Diệu.

“Cứu...... Cứu ta, thiếu chủ, ta không muốn chết!”

Phía bên kia bóng tối truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tinh Diệu.

Mà những sợi tơ màu đen của Dạ Vương có thể trong nháy mắt hóa thành sợi xích đem “Âm sát” còn lại kia bắt giữ. Thế nhưng...... làm như vậy Hạ Hầu Tinh Diệu tất nhiên sẽ chết. Hắn không có năng lực nháy mắt cứu được người kia.

Như vậy...... Hắn lựa chọn như thế nào đây?

Một phương diện khác......

Hạ Hầu Địa Tạng đẩy cánh cửa ra.

Trước mắt một mảnh bóng tối, đương nhiên là chỗ ở của người đưa thuyền.

“Tiền âm phủ có thể thương lượng. Bằng tốc độ nhanh nhất tới Phong Đô Địa Phủ!”

Ở một phương bóng tối khác vẫn không truyền ra bất cứ âm thanh và động tĩnh nào.

Nhưng Hạ Hầu Địa Tạng lại là một bộ dạng chăm chú lắng nghe.

Sau một hồi, hắn mở miệng:“Ngươi chớ khinh người quá đáng! Gấp mười? Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!”

Nói đến đây, Hạ Hầu Địa Tạng tiến lên trước một bước, tay vẫy một cái lập tức một bảo kiếm sắc bén không biết xuất hiện trong tay hắn từ lúc nào!

“Trên tay ta có bản đồ! Cũng không nhất định phải là ngươi đưa đò! Chẳng qua ngươi vẫn luôn đưa đò trong Hoàng Tuyền này, vì muốn tránh một vài khu vực nguy hiểm mới thuê ngươi!”

Ở một phương bóng tối khác vẫn như trước một mảnh yên tĩnh.

Thanh kiếm kia lộ ra khí thế vô cùng sắc bén!

“Gấp ba!” Hạ Hầu Địa Tạng cắn răng nói:“Đây là cực hạn! Bằng không hỏi qua kiếm trên tay ta!”

Đối với chuyện này mà nói, Địa Tạng có thể trả bất cứ cái giá nào.

“Hắn” mang đến uy hiếp quá lớn!

Cho nên đối với Hạ Hầu gia tộc hiện tại mà nói, tốc độ là ưu tiên đệ nhất. Không thể tiếp tục dây dưa với quỷ triều, phải cho tốc độ tăng lên càng nhanh! chỉ có tới Phong Đô Địa Phủ mới có sinh cơ. Mà ở trong Hoàng Tuyền này muốn tránh không thể tránh, muốn trốn không thể trốn!

Nhưng mà sự uy hiếp của Địa Tạng tựa hồ đối với người đưa đò không hề có ý nghĩa gì.

Dù có tu luyện thế nào, chỉ cần không vượt qua Thiên kiếp thành tựu Địa Tiên, thủy chung chỉ là phàm tục, phải thừa nhận sinh lão bệnh tử! Điểm này trong điển tịch gia tộc Hạ Hầu có ghi lại rõ ràng. Mà tu thành Thiên Tiên mới có thể phá toái hư không, đồng thọ cùng thiên địa! Khi đó, cho dù Sinh Tử bộ có ghi lại tính danh cũng không chịu sự quản thúc của địa phủ! Nhưng cái gọi là thiên tiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hiện trong điển tịch không hề ghi chép có phá toái hư không chân chính.

Uy hiếp đến từ một kẻ phàm tục không đủ để người đưa đò thay đổi tâm ý!

“Ta Hạ Hầu Địa Tạng sẽ là gia chủ trong lịch đại gia chủ* Hạ Hầu gia tộc đạt tới thành tựu tối cao nhất! Một khi đại nghiệp thành, đến lúc đó ta sẽ dâng lên càng nhiều minh tệ!” *trong các đời gia chủ.

Hắn bỗng tiến lên một bước, giơ cao thanh kiếm trong tay nói:“Hơn nữa...... Ngươi đừng quên một việc! Hạ Hầu Dạ Vương, hắn là người nào hẳn ngươi cũng biết?”

Từ lời kịch trước mắt đủ để đưa ra đáp án......

Dạ Vương tuyệt đối không phải chỉ là một người phàm tục!

“Xem ra ngươi biết hắn là ai. Hiện tại, hắn cùng chúng ta ngồi chung một thuyền, nhất vinh đều vinh, nhất tổn đều tổn!”

Rốt cuộc...... Thật lâu sau, Địa Tạng gật gật đầu.

“Ngươi đưa ra quyết định sáng suốt.”

Tiếp theo hắn không do dự dừng lại, từ trên người móc ra một chồng tiền âm phủ, cuộn lại rồi ném vào bóng tối!

“Ngươi kiểm nhận một chút. Toàn tốc đi tới, phải để quỷ triều không có lực xâm nhập vào quỷ thuyền!”

Hiển nhiên, số tiền âm phủ này giá trị đối với chi chủ một nhà cũng tương đối đau lòng. Hắn lúc trước thà rằng bày trận cũng không nguyện ý trả thêm mấy đồng tiền âm phủ. Bất quá nghĩ đến cũng phải, tiến vào âm phủ địa phương cần dùng tiền nhất định không thiếu.

Tiếp theo, mọi người trên quỷ đều lập tức cảm nhận được, tốc độ con thuyền nhanh chóng tăng vọt!

“Thật nhanh!” Hạ Hầu Kim Uyên đang khống chế trận đồ cũng không khỏi cảm thán tốc độ này:“Có tiền có thể sử quỷ thôi ma...... Nhưng cái này phải dùng mất bao nhiêu tiền âm phủ đây?”

“Hiện tại tính mạng quan trọng! Chúng ta lúc này đang bị quỷ triều dây dưa, tốc độ căn bản không mau nổi! Lúc trước thậm chí con thuyền còn hoàn toàn bị đình trệ! Tiền âm phủ... dùng liền mất...” Hạ Hầu Sở Giang trên mặt vẫn không có nửa điểm huyết sắc, hiển nhiên bị dọa cho vỡ mật.

Nhưng Hạ Hầu Kim Uyên vẫn lo lắng:“Không có đủ tiền âm phủ, liền không thể mua đường được a! Tiến vào Quỷ Môn quan là phải có dẫn đường! Âm phủ cũng như thế giới hiện thực vậy, muốn làm giả cái gì cũng đều cần tiền!”

“Đúng vậy...... Ta cũng lo lắng điểm ấy...... Gia tộc chúng ta trường kỳ câu thông với âm phủ, nhưng cho dù là như thế chúng ta chung quy chỉ là nhân loại phàm tục, nếu gia tộc đản sinh ra một Địa Tiên......”

“Nếu thực sự có tu vi Địa Tiên làm gì phải e ngại đầu trâu mặt ngựa? Bất quá cho dù tính cả vài Địa Tiên được ghi trong điển tịch không phải người nào cũng đều chết trong Thiên kiếp sao? Hiện nay linh khí Hoa Hạ đại địa đã rất mỏng manh, không thể tồn tại Địa Tiên.”[ chưa xong còn tiếp..]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.