Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 14 - Chương 63: Phàm nhân đều phải chết



“Ta không biết, nguyên lai ngươi có hứng thú với rượu Tây Dương.”

Trước mắt Địa Tạng đang đặt một ly rượu vang, bên trong là rượu nho cực thuần nước pháp.

Mà ngồi đối diện với hắn là Linh.

“Ta đã từng đi qua rất nhiều quốc gia Châu Âu lấy vu thuật nổi tiếng thời trung cổ, trong đó có một bộ phận hậu duệ vu thuật nguyện ý trở thành tôi tớ của ta.” Địa Tạng nâng ly rượu lên, thoáng lay động:“Chỉ cần phương pháp có thể khiến thủ đoạn khu quỷ của gia tộc trở nên mạnh mẽ, ta đều cố gắng đạt được.”

Linh mỉm cười, đem bình rượu trước mắt cầm lên, chậm rãi rót vào chén của mình.

“Ý tưởng không tệ, so với phụ thân ngươi, không câu nệ đạo thuật Đông Phương hay là ma pháp Tây phương, đều muốn khai sáng nhiều hơn. Như vậy...... Cụng ly đi.”

Tiếp theo hai chén rượu chạm vào nhau.

“Sau khi tiến vào Phong Đô quỷ thành liền không cần lo lắng bản đồ sẽ hấp dẫn quỷ hồn.” Linh nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đỏ, nói:“Chung quy ở nơi đó, quỷ hồn bị quản thúc, cho dù có bản đồ cũng không có khả năng rời khỏi Quỷ Môn quan. Hơn nữa, chỉ cần có đầy đủ ‘Thịt’...... sẽ không có ai phát hiện ra chúng ta là ‘người sống’.”

“Thịt......” Nghe được chữ này, Địa Tạng nhìn chằm chằm rượu nho trong chén, không khỏi nổi lên một tia cảm xúc ghê tởm:“Từ miệng của ngươi nói ra những lời này, không cảm thấy quái dị sao?”

Linh đung đưa chén rượu, tầm mắt hoàn toàn không dừng lại trên người Địa Tạng.

“Không phải vì nguyên nhân như thế ngươi mới vô cùng căm hận Dạ Vương sao? Không chấp nhận hắn là ‘cháu trai’ của ngươi.”

“Hắn không phải cháu trai của ta.” Địa Tạng khẽ lắc đầu:“Hắn luôn luôn không phải tộc nhân Hạ Hầu gia tộc.”

“Hắn là cháu trai của ngươi, đây là sự thực ngươi không thể phủ nhận, mẫu thân của hắn là muội muội ngươi Hạ Hầu Mộ Hoa. Thiếu nữ ta đã nhìn nàng từ từ lớn lên.”

“Nếu năm đó ta có đủ quyền lực, ta tuyệt đối không đồng ý để phụ thân tiếp thu quyết định của Hạ Hầu Thanh Liên. Cũng tuyệt không để muội muội trở thành vật hy sinh của gia tộc.”

Linh lạnh lùng cười, nhấp một ngụm rượu đỏ.

“Nàng là người Hạ Hầu gia tộc, nhất định phải vì lợi ích gia tộc mà trả giá hết thảy. Chỉ cần mọi chuyện có thể thành công, nàng có thể lần nữa hoàn dương. Cho dù đầu thai chuyển thế, ngươi cũng có thể tìm đến nàng, khiến nàng khôi phục ký ức.”

Địa Tạng xiết chặt chén rượu, mày nhíu lại.

“Đương nhiên...... Cũng bao gồm con của ngươi, Tần Quảng.”

Tầm mắt Địa Tạng quét về phía trận đồ trên bàn.

“Có thể.” nếp nhăn trên trán hắn bị quét sạch.“Trong quỷ thuyền những quỷ mị quỷ quái đều đã bị trục xuất. Với tộc độ hiện tại của quỷ thuyền đã không có bất cứ quỷ hồn nào có thể truy đuổi.”

“Không tiếc trả giá lớn như thế nào khởi động đại trận, thậm chí xuất động cả địa thi, hao phí mất một tấm phù truyền tống để cứu Dạ Vương...... Một lần này, trước khi tiến vào Phong Đô quỷ thành, chiết tổn dường như hơn xa so với dự kiến.”

Nhưng mà, Địa Tạng tựa hồ đối với lời của Linh không cho là đúng.

Trên thực tế...... người chết đi hơn xa so với nguyên kịch bản. Trong nguyên kịch bản người phân gia sẽ chết đi sáu người!

“Phù truyền tống có thể nói chính là bảo vật bảo mệnh, cự ly truyền tống lớn nhất có thể đạt tới ba cây số, tích lũy vô số năm của Hạ Hầu gia tộc đối với cấp bậc phù chú như thế cũng là vô cùng thưa thớt, ngươi cư nhiên có thể bỏ được.”

“Không có mất làm sao có được.”

“Cũng phải...... Nếu chỉ một mình Hạ Hầu Tinh Diệu không đáng đánh đổi một tấm phù quý giá. Nhưng Dạ Vương lại khác, hắn vạn vạn không thể chết ở trong này.”

Nói đến đây, hắn đứng dậy:“Ta đi nằm nghỉ một hồi, trước khi tiến vào âm phủ, phải dưỡng đủ tinh thần.”

Trên cả quỷ thuyền giờ phút này rơi vào im lặng.

Sự khủng bố của âm gian địa phủ bọn hắn đã lãnh hội đủ. Không chỉ quỷ triều vô tận, mà còn có “Âm sát” so với lệ quỷ ngàn năm cũng không kém bao nhiêu...

Mà trong lúc nghỉ ngơi, các diễn viên cũng đang chờ đợi kịch bản màn tiếp theo.

Trong thời gian nhàn hạ, Hạ Hầu Tiêu Thạch giờ phút này đang ở trong phòng.

Sự tình hắn đang làm chính là...... Đọc sách.

Đúng vậy, đọc sách.

Hơn nữa hắn đọc không phải điển tịch gia tộc mà là một bộ tiểu thuyết huyễn văn của Mỹ, do Đại Sư George rr Martin sáng tác [ Băng hỏa chi ca]. Hơn nữa, còn là bản gốc tiếng anh.

“Valar Dohaeris.”

Hắn vuốt ve trang sách, đọc ra hai từ đơn này lại không phải tiếng anh mà là một loại ngôn ngữ nước ngoài được viết trong tiểu thuyết, phiên dịch sang tiếng trung nghĩa là “Phàm nhân đều phải chết”.

[ Băng hỏa chi ca ] là một tác phẩm huyễn văn nổi tiếng nước Mỹ, địa vị không dưới [ Lord of The Rings ]. Câu chuyện xoay quanh một đại lục hư cấu, nói về quyền lực, phản bội, tử vong, nhân tính, cũng được cải biên thành phim, ratings cực kỳ cao, cho tới nay đã ra được ba season.

Phàm nhân đều phải chết là lý niệm hạch tâm của cuốn sách này. Trong cuốn sách này không tồn tại cái gọi là nhân vật chính, trong trò chơi quyền lực, mỗi người đều có khả năng mất đi tính mạng. Vẽ ra, chính là sự mông muội giống như thời Trung Cổ, lịch sử đen tối.

Ở trong thế giới hiện thực, khi quyển đầu tiên của [Trò Chơi Quyền Lực] xuất bản năm 1996, Heine đã mua nguyên tác để đọc. Quyển sách này có thể nói chính là bài học tinh thần vỡ lòng của Heine, khiến hắn lúc ấy còn đang ngây ngô hiểu rõ được thực chất trò chơi quyền lực. Mà hắn, cuối cùng trong hiện thực trở thành kẻ chiến thắng, trong tay nhiễm vô số máu tươi huynh đệ, kế thừa tước vị Hầu tước gia tộc Ophellis.

Mà nhân vật Hạ Hầu Tiêu Thạch này cư nhiên cũng có một bộ [ Băng hỏa chi ca ] nguyên bản. Bộ này hắn đã đọc trên dưới mười lần, hơn nữa đều là đọc nguyên bản tiếng anh, chưa bao giờ xem qua những bản phiên dịch khác, bao gồm cả tiếng trung.

Rốt cuộc, đem chương cuối cùng đọc xong, hắn chậm rãi khép sách lại. Đặt cuốn sách lên mặt bàn, hắn nằm xuống giường, hai mắt nhắm lại. Đối với hắn mà nói, hiện tại nghỉ ngơi là điều cực kỳ quan trọng.

Phàm nhân...... Đều phải chết......

Bởi vậy, ngô tất yếu phải siêu thoát khỏi “Phàm nhân”!

Tốc độ lướt đi lúc này của Quỷ thuyền nhanh đến không thể tính toán, nhưng dù vậy, Hoàng Tuyền vẫn rộng lớn như trước.

Trước khi tiến vào Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn là thời kỳ kịch bản trống, ai cũng không biết kịch tình kế tiếp sẽ phát triển như thế nào, chết đi bao nhiêu người.

“Ta cần ngươi vì ta làm một việc.”

Bên trong phòng giam tối đen, Dạ Vương có vẻ câu nệ nói với Hứa Thanh Hà.

“Vâng...... Thiếu chủ.”

“Ta muốn ngươi trở thành cầu nối liên lạc giữa ta với một người.”

“Ta...... Có thể sao?”

“Nàng là một Linh môi, kế thừa huyết mạch linh môi cường đại.”

“Chẳng lẽ là...... Hạ Hầu Huyến Âm?” Hứa Thanh Hà lập tức ý thức được cái gì.

“Không sai.” Trong bóng đêm, Dạ Vương vẫn lãnh ngạo như trước:“Đối với kế hoạch của ta, nàng có tác dụng không nhỏ. Hiện tại tốc độ Quỷ thuyền đi tới nhanh chóng, ta cần phải liên hệ với nàng.”

“Nàng...... Hiện tại cũng ở trên Hoàng Tuyền sao?”

“Đúng vậy, trên tay nàng có bản đồ ta vẽ cho.”

“Đợi đã...... Bản đồ? Nàng chỉ có một người, nếu hấp dẫn quỷ hồn tới thì sao?”

“Nàng sẽ không đơn giản tử vong như vậy, nàng hẳn là đã ăn ‘Thịt’.”

Hứa Thanh Hà ngạc nhiên không thôi nhìn Dạ Vương.

“Thịt? Thịt... gì?”

Dạ Vương lạnh lùng cười nói:“‘Thịt’... từng thuộc về một người nào đó. Nàng là người phân gia, không thể hoàn toàn hấp thu thịt, bất quá...... Nàng là cháu gái của Hạ Hầu Thanh Liên.”

“Người...... Thịt người? Không phải chứ, cũng đâu phải thịt Đường Tăng......”

“Hạ Hầu Thanh Liên khẳng định sẽ lưu lại cho huyết mạch của nàng một phần thịt. Phần thịt kia là căn bản khiến cho cháu gái nàng có thể trở nên cường đại.”

Dạ Vương nhắm hai mắt lại.

Hắn nhớ lại một đêm kia......

Hắn tận mắt nhìn thấy...... Hạ Hầu Thanh Liên lấy tư thái “Ác Ma”, như thế nào cắt “thịt” kia......

“Thịt” kia là một sản phẩm phụ quan trọng trong kế hoạch ác ma năm đó. Cũng chính vì có thịt tồn tại, xác xuất thành công của kế hoạch lẻn vào âm phủ của Hạ Hầu gia tộc tăng lên rất nhiều. Thế nhưng đương nhiên, sau khi gia chủ đương nhiệm cầm quyền, lập tức đem nàng khu trục ra khỏi lãnh địa tông tộc, tới khi nàng chết cũng không cho phép bất cứ một người nào trong gia tộc đi tham dự lễ tang. Có lẽ sự căm hận đối với Hạ Hầu Thanh Liên là điểm chung duy nhất giữa Địa Tạng và Dạ Vương.

Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Hầu Huyến Âm, Dạ Vương có thể ngửi được trên người nàng tản ra một mùi khiến hắn buồn nôn, chính là mùi “thịt”.

Cho dù nàng không thể hoàn toàn hấp thu, đại bộ phận hẳn nàng đã nôn ra, thế nhưng bộ phận nàng hấp thu được có thể thức tỉnh huyết mạch tiềm tàng của nàng.

Giống như...... “Ác Ma” tổ mẫu kia của nàng![ chưa xong còn tiếp..]

ps: Đến ngày hôm qua mới thôi xem xong [ quyền lực trò chơi ] trước mặt Tứ Quý, chân tâm là mĩ kịch trung thần tác, ta đã hạ đan đặt hàng nguyên bộ nguyên tác trung văn bản, chung quy ta không giống Hầu Tước bức cách cao như vậy có thể đọc nguyên bản......

Mẫu thân bệnh tình tạm thời coi như ổn định, sự tình sau này không dám nghĩ nhiều......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.