Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 14 - Chương 71: Tinh Vẫn, Tứ Quý, sinh tử



Kim Tứ Quý nhớ lại năm đó......

Lúc nàng nhìn thấy trong danh sách diễn viên tham gia [gia tộc Nightliar 2] rõ ràng xuất hiện cái tên Diệp Tinh Vẫn của rạp chiếu phim thứ 20 liền vô cùng ngạc nhiên.

Đối với Tứ Quý đã theo Sa La chinh chiến qua phim kinh dị cuối cùng ở thời đại trước đến bây giờ, phim kinh dị lấy đề tài ác ma phương tây tuy rằng đáng sợ những vẫn còn trong phạm vi có thể thừa nhận. Bất quá, cái nàng để ý không phải điểm này.

Nàng là người của Sa La, vô luận thời đại trước hay thời đại này đều là như thế, càng là người duy nhất trong thập đại hắc ám sứ đồ còn sống sót. Cho nên, nàng vẫn luôn muốn nương tựa vào Khu Ma trận doanh. Nhưng lúc ấy nàng còn chưa toàn diện khôi phục lại thực lực diễn viên hạng A, cho nên lời nói trong rạp chiếu phim không có bao nhiêu cân lượng, không lọt vào nhóm cao tầng có thể tiến hành quyết sách. Mà đối với diễn viên không phải hạng A, vật nguyền rủa đều cực kỳ hữu hạn, rất nhiều người trong rạp chiếu phim thứ 20 phải dùng chung một vật nguyền rủa. Có thể đảm nhận một nhân vật quan trọng trong điện ảnh đại chế tác như vậy tuyệt đối chính là cơ hội lớn! Cũng giống như rạp chiếu phim thứ 13 lúc trước khát cầu tấm da dê trong [ quỷ tế ] vậy!

Lấy cái tên Diệp Tinh Vẫn xuất hiện trong danh sách, hắn tuyệt đối không chỉ diễn người qua đường giáp. Nói cách khác, một khi thành công hoàn thành bộ phim này, hắn nhất định có thể tấn chức lên làm diễn viên hạng A!

Chuyện này nguyên bản là chuyện tốt. Nhưng...... Hắn diễn lại là nhân vật của Đọa Tinh giáo đoàn!

Rạp chiếu phim bình thường sẽ tôn trọng ý nguyện của diễn viên trong việc phân phối nhân vật [ đương nhiên cũng có ngoại lệ, tỷ như Miyazaki Meiko ], mà Diệp Tinh Vẫn có thể đảm nhiệm vai trò quan trọng bậc này không thể bỏ qua sự giúp đỡ của Mộc Lam. Lúc trước, tuy tư chất, tâm tính và kỹ xảo biểu diễn của Tinh Vẫn không tệ, thế nhưng vỏn vẹn dựa vào tài nguyên hữu hạn trong rạp chiếu phim, nhiều nhất chỉ có thể sống qua ba bốn bộ phim sẽ gặp phải kết cục “lĩnh cơm hộp”. Tứ Quý đã trải qua luân hồi thời đại trước nên biết, trải qua thống kê, diễn viên hạng B trở xuống tỷ lệ sinh tồn thường là ba đến bốn bộ phim kinh dị, có vật nguyền rủa [ phi Ký sinh loại] khả năng cao hơn một ít [ tỷ như Phương Lãnh ]. Có thể sống đến phim kinh dị cuối cùng mà không phải diễn viên hạng A, cơ hồ đều là diễn viên mới được tuyển vào trước khi quay chụp phim kinh dị cuối cùng.

“Tinh Vẫn......”

Ngày đó sau khi xác nhận danh sách diễn viên, Tứ Quý mạnh mẽ che giấu cảm xúc bi thương, đối với Tinh Vẫn cực kỳ hưng phấn nói:“Ngươi cũng biết ngươi diễn vai phản diện đi?”

Tinh Vẫn tự nhiên không thể không rõ điểm này. Nhưng so với nó, uy hiếp tử vong còn đáng sợ hơn.

“Diễn trò mà thôi...... Vì sinh tồn có đôi khi chỉ có thể làm như thế. Nếu không phải lọt mắt xanh Mộc Lam đại nhân, ta sao có thể được biểu diễn nhân vật như thế? Ta trong thế giới hiện thực đã không còn vướng bận, ngay cả bạn gái cũng đã bỏ ta, ta còn có thể như thế nào? Chỉ có thể tận lực sinh tồn. Mộc Lam đại nhân đối với ta có ân tái tạo, ta cần phải biểu diễn tốt nhân vật này mới có thể báo đáp một hai. Hơn nữa, chỉ có như vậy, rạp chiếu phim thứ 20 mới có ngày mai.”

Tinh Vẫn là một người trọng tình. Nhưng khuyết điểm cũng là dễ dàng cảm xúc hóa công việc mà không suy xét hậu quả. Thế nhưng tâm tính hắn cứng cỏi, tố chất tâm lý mạnh mẽ cũng là yếu tố quan trọng để sinh tồn trong rạp chiếu phim. Nhưng chỉ dựa vào những thứ này cũng không thể đảm bảo sống sót, nhất định còn phải cần quý nhân tương trợ. Mà Mộc Lam chính là vị quý nhân kia.

Tứ Quý không biết tương lai sẽ như thế nào. Trải qua hai thời đại, nàng thầm muốn trải qua một cuộc sống bình thường lại không thể nào thực hiện. Thực lực của Tinh Vẫn không mạnh mẽ, nhưng trên người hắn nàng nhìn thấy một loại bình đẳng, không vì thực lực mạnh yếu, địa vị cao thấp mà phân biệt đối xử, mà ân cừu cực kỳ rõ ràng. Thực ra trong thế giới địa ngục, hành động của hắn không phải là cử chỉ sáng suốt, nhưng Tứ Quý lại vì nguyên nhân này mà trong lòng thầm thích Tinh Vẫn. Đối với Tứ Quý ngày xưa mà nói, Tinh Vẫn bất quá chỉ là tiểu nhân vật, nhưng lại bởi vì ở chung với hắn mà khiến Tứ Quý cảm nhận được cuộc sống sinh hoạt bình thường đáng quý.

Thế nhưng, chính như Mộc Lam có ân đối với Tinh Vẫn thì Sa La cũng có ân đối với Tứ Quý. Nàng tuyệt đối không có khả năng làm tổn thương Sa La. Nếu không phải như thế, thực ra nàng cũng không để ý tới việc chính phái hay là phản diện. Tại điểm xử trí theo cảm tính này, nàng thực ra rất giống Tinh Vẫn.

Cho nên...... Nàng lựa chọn vì yêu mà hi sinh, tránh tình huống lựa chọn thống khổ. Sau khi nàng thức tỉnh năng lực thao túng thời gian, trong [ Ma cốc ] lại vì cứu Tinh Vẫn mà “chết”. Thế nhưng nàng trong [gia tộc Nightliar 3] lại sống lại. Hiện tại, Sa La đã chết, cái chết của nàng mặc dù Tinh Vẫn không trực tiếp có trách nhiệm, nhưng Nightliar sống lại quả thực hắn có ra sức. Hầu Tước cũng vì thế mà đem Diệp Tinh Vẫn xếp vào danh sách phải giết.

Bước vào trong phòng...... Hoặc là nói, gian phòng kịch bản chuẩn bị cho Hạ Hầu Thực Mục, giờ phút này nàng tận lực duy trì hình tượng Hạ Hầu Thực Mục.

Có lẽ...... Sẽ chết......

Sinh mệnh trong thế giới Địa Ngục vốn so ra còn không bằng cây cỏ. Nhưng mà... Nàng vẫn sống được đến ngày hôm nay. Chỉ là người ở thời đại trước kia cơ hồ đều đã chết hết, cũng bao gồm Sa La.

“Tứ Quý, ngươi không sao chứ?”

Nàng không quay đầu, đây là tin nhắn hiện lên trong đầu nàng, người phát tin là -- Đạm Đài Sở Tuyền. Mẹ con hai người các nàng không tiếc vì cuộc sống tạm bợ mà cộng đồng phụng dưỡng cừu nhân, hành vi bị không ít người khinh thường, Chỉ là, Tứ Quý tương đối hiểu Đạm Đài Sở Tuyền, thời đại trước từng nhiều lần hợp tác với nàng. Đối với một hài tử được sinh ra trong rạp chiếu phim địa ngục, so với đạo đức thì trong đầu nàng sớm đã bị quán thâu phải bất chấp mọi thứ mà sống sót. Nàng cũng càng thêm khắc sâu cảm nhận như thế nào là tuyệt vọng. Tại thời điểm đó, Đạm Đài Sở Tuyền liền quyết định, vĩnh viễn đứng về bên của cường giả.

Cho dù đối phương là cừu nhân giết cha cũng chẳng sao.

Không thể tha thứ, nhưng có thể hiểu được.

Mà Đạm Đài Sở Tuyền sắm vai là vị nô bộc mang bài danh “Mười bốn”, là một vị thị nữ được gia tộc an bài hầu hạ Hạ Hầu Thực Mục.

“Hoàn hảo.”

Nàng chỉ có thể trả lời Sở Tuyền như thế.

“Ngươi còn sống...... Thực ra ta rất cao hứng.” Áp lực đối với tử vong cũng khiến Sở Tuyền cần tìm một đối tượng để giãi bày. Nàng chung quy từng kinh kịch qua một lần phim kinh dị cuối cùng.

Mà Mĩ Gia cũng từng tiếp xúc qua với Sở Tuyền. Đối với Mĩ Gia, năm đó Đạm Đài Xa Thủy có đại ân với nàng, bởi vậy Sở Tuyền có thể nói chính là hậu duệ của ân nhân. Dù có thế nào, nàng cũng phải liều mạng bảo vệ Sở Tuyền.

“Ngươi là vì ‘Hắn’ đến truyền lời sao?”

“Hắn” theo như lời Tứ Quý tự nhiên chính là Hạ Hầu Địa Tạng [ Long Ngạo Thiên ].

“Không...... Không hoàn toàn......”

“Ta sẽ không trở lại bên cạnh hắn. Ngày xưa là vì diễn trò, ta chưa bao giờ quyết định ủy thân vào người khác để đổi lấy sinh tồn. Ta... cũng không để ý tới cái chết.”

Lúc trước vốn nên chết trên núi Rakmal. Khi đó chết đi... ngược lại tương đối hạnh phúc. Nàng sẽ không cần tiếp tục một vòng luân hồi vô vọng này.

Nàng...... Sẽ không chủ động muốn chết, nhưng...... cũng không quá mức tích cực cầu sinh.

Sa La chết...... đã chú định là vách ngăn giữa nàng và Tinh Vẫn.

Không có hi vọng so với tử vong, còn đáng sợ hơn nữa.[ chưa xong còn tiếp..]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.