Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 14 - Chương 75: Phụng ta làm chủ



Bên trong phòng một mảnh thê lãnh.

Tứ Quý tựa người vào tường.

“Rốt cuộc... chuyện này là sao đây?”

Khác hoàn toàn với tính cách của Tứ Quý, Hạ Hầu Thực Mục không có bao nhiêu đảm lượng, cho nên nàng không hề đi nghiên cứu đạo thuật mà là chuyên chú vào một đạo thôi diễn, mục đích là tránh trở thành nhân viên tiền tuyến. Cho nên việc cần làm đầu tiên lúc này của Tứ Quý chính là biểu hiện ra trạng thái hoảng sợ của Hạ Hầu Thực Mục.

Bên trong phòng, âm khí bằng mắt thường có thể nhìn thấy dày đặc khắp chung quanh. Không lâu sau trước mắt nàng âm khí đã trở nên thực chất hóa. Điều này làm cho nàng hiểu được, kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.

Nàng nay am hiểu đạo thôi diễn, mà đại bộ phận năng lực khống chế thời gian đều đã bị phong ấn. Nếu lần này không chết, năng lực bị phong ấn khẳng định có thể thức tỉnh, nhưng...... nàng có thể chịu đựng vượt qua sao?

“Không...... Không cần lại đây, cứu mạng, cứu mạng a!”

Nhưng thanh âm nàng phát ra lại giống như trong yết hầu bị thứ gì đó ngạnh trụ, kết quả chỉ có thể phát ra những tiếng “A nha nha nha” không có ý nghĩa.

Nàng là không có khả năng thoát chết.

Cục diện trước mắt, khôi lỗi của Tinh Vẫn sẽ không hiện thân, người trong gia tộc cũng vô pháp chạy tới.

Mà nếu hiện tại nàng chết đi, hết thảy sẽ kết thúc sao?

Nàng sợ hãi nhắm hai mắt lại.

Nhớ đến... sau khi nàng tiến vào địa ngục, ký ức tối hạnh phúc nhất, là cái gì?

Trong phim kinh dị, nàng thân là một vị trong mười đại sứ đồ Hắc Ám Vương Đình khiến người nghe tên đã mất mật. Tay cầm quyền lực, trong số những diễn viên hạng A cũng là người nổi bật, nhận được sự coi trọng của Sa La, được vô số diễn viên hâm mộ. Tịch Thâm Dạ đem nàng biến thành thần niệm phân thân, làm nàng có được năng lực chưởng khống Thời Gian càng khiến người ta ghen ghét. Có thể nói, những nữ diễn viên lúc bấy giờ nguyện ý trao đổi vị trí với nàng nhiều không đếm xuể.

Nhưng đối với nàng mà nói, đó lại là đoạn ký ức không hề có hạnh phúc. Tất cả chỉ là dựa theo nhân vật sắm vai đi giết chết những người không cừu không oán. Sắm vai một nhân vật phản diện lãnh huyết vô tình, thậm chí trở thành nô bộc hắc ám. Nàng chán ghét tính toán và âm mưu, nhưng đây lại là con đường duy nhất để nàng sống sót.

Phải......

Ký ức tối hạnh phúc nhất của nàng là trước khi tiến vào bộ điện ảnh [hào cổ trạch 3]. Diệp Tinh Vẫn lấy được một vật nguyền rủa loại đặc dị sau đó dùng một cái giá cực thấp cho nàng thuê. Đối với nàng ngày xưa mà nói, vật nguyền rủa loại đặc dị chính là trang bị dành cho diễn viên hạng 2 hạng 3, căn bản chướng mắt. Nhưng lúc ấy đối với nàng mới vừa tỉnh lại từ trong mộng mà nói, lại như đưa than dưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Nàng khát cầu...... Chẳng qua chỉ đơn giản như thế, không pha tạp bất cứ tính toán ích lợi nào, chỉ là sự quan tâm ấm áp cực kỳ bình thường. Ở trong địa ngục có thể cho nàng trải qua loại ấm áp này chỉ có Tinh Vẫn. Cho dù là Sa La, đối với nàng cũng không phải hoàn toàn không có ý lợi dụng.

Khi đó Tinh Vẫn chỉ là một diễn viên mạt lưu bình thường, so sánh với Long Ngạo Thiên dứt khoát không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với Tứ Quý mà nói, hắn cho nàng một vật nguyền rủa loại đặc dị lại có thể vượt qua hết thảy những thứ có được trước đây.

Thân thể của nàng dần dần xụi lơ, ánh mắt cũng không mở ra. Một đôi bàn tay lạnh lẽo bóp lấy cổ nàng thật chặt, tiếp theo liền đem thân thể nàng chậm rãi kéo vào bên trong màn âm khí dày đặc.

Kim Tứ Quý...... cứ như vậy chết đi.

Diệp Tinh Vẫn phát hiện, chính mình thế nhưng lại ở bên trong một cửa tiệm cắt tóc nho nhỏ.

“Mệnh ngươi đã không còn bao nhiêu thời gian. Chỉ còn lại chút vé chuộc cái chết như vậy, sao có thể sống sót?”

Hắn nhìn thấy Dante.

“Đây là...... Mộng sao?”

“Phải. Vốn ngươi đang lo lắng hãi hùng, vừa đặt chân đến địa phương có thể nghỉ ngơi, mơ màng ngủ đi cũng là rất bình thường.”

Dante xòe tay, lập tức trên tay hắn xuất hiện một con Địa Ngục trùng.

“Kim Tứ Quý, đã chết.”

Tinh Vẫn hoảng sợ nhìn Dante trước mắt. Nghe được những từ ngữ trong miệng hắn.

“Không......”

“Ngươi nên cảm thấy may mắn, nàng không giống như ngươi bán mình cho ác ma, bằng không cho dù chết cũng không được ngủ yên. Ngươi cho rằng ngươi làm như vậy có thể cứu nàng? Ngu xuẩn. Ngươi ngược lại càng khiến nàng tử vong nhanh hơn.”

Hai đầu gối Tinh Vẫn mềm nhũn, nhất thời tê liệt ngã ngồi trên mặt đất.

“Bất quá, nô bộc của ta khuyên ta cứu ngươi.” Dante đứng lên, cao cao quan sát Diệp Tinh Vẫn đang ngã ngồi trên đất:“Đương nhiên. Tiền đề là...... linh hồn ngươi thuộc về ác ma, ngươi cũng giống Mộc Lam, đều ăn khớp điều kiện này, nếu ngươi gật đầu, ta có thể khiến ngươi sống sót.”

“Nhưng...... Tứ Quý đã chết......”

“Ta chỉ cấp cho ngươi một cơ hội mà thôi. Muốn, hay là không muốn?”

Tinh Vẫn làm hết thảy đều không thể cứu được Tứ Quý. Hắn...... cuối cùng vẫn mất đi nàng, cũng giống như năm đó trong [ Ma cốc ], vậy hiện tại, hắn còn có thể làm được cái gì đây?

“Không...... Còn có hi vọng......” Hắn bỗng nhiên dường như hiểu ra điều gì:“Ta cần phải sống sót! Nếu, Hạ Hầu gia tộc có thể thành công công hãm Nại Hà kiều, lấy được Tam Sinh thạch, bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận mà nói, là có thể mang đi linh hồn đã chết từ âm phủ! Tứ Quý cũng không ngoại lệ! Ta cần phải sống sót!”

“Ngươi còn không phải quá ngu xuẩn.”

Lập tức, ánh mắt của Diệp Tinh Vẫn trở nên kiên định.

Âm Ty Diêm La? Thiên địa pháp tắc? Chẳng cần để ý, chỉ cần có thể cứu Tứ Quý, hắn cho dù bị thiên khiển cũng muốn làm!

Mà tiền đề hết thảy chính là phải sống sót! Nhưng vé chuộc cái chết đã mất đi quá nhiều, hắn làm thế nào để sống sót đây?

“Phụng ta làm chủ, ta sẽ khiến ngươi sống sót. Vé chuộc cái chết không là vấn đề.”

Tinh Vẫn biết, có sống sót mới có cơ hội hiệp trợ Hạ Hầu gia tộc thực hiện tâm nguyện. Như vậy...... Hắn còn có lựa chọn sao?

“Chủ nhân.”

Đến tận đây, nhũng vị đại nhân vật ngày xưa của Đọa Tinh giáo đoàn đều triệt để trở thành thần chúc của Dante.

Chỉ là đối với bọn họ mà nói, chủ nhân Dante này so với An Nguyệt Hình còn tốt hơn nhiều.

Thời điểm tỉnh lại hắn có cảm giác dường như đã qua mấy đời.

Bỗng nhiên, cửa bị kéo ra.

Nô bộc bên ngoài thông báo:“Lục Sinh thiếu gia...... Xảy ra chuyện!”

Bắt đầu rồi sao?

Hắn siết chặt hai tay.

Vì Tứ Quý...... phải sống sót...... Sống sót đạp lên Nại Hà kiều! Vô luận ngăn trở phía trước là Ngưu Đầu hay là Mã Diện, đều không thể cản đường hắn!

Cái chết của Tứ Quý đã vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, nguyên bản cái chết của nàng đến sớm hơn so với thời gian trong kịch bản quá nhiều.

Mà số lượng lệ quỷ cũng nhiều hơn so với kịch bản!

Bên trong sân, tộc nhân Hạ Hầu gia cùng với nô bộc đã chuẩn bị tốt ứng phó với quỷ triều!

Mà cầm đầu...... Chính là Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ]!

Cái chết của Tứ Quý khiến hắn phụ sự nhờ vả của Sa La lúc sắp chết!

“Phàm nhìn thấy thân ảnh màu đỏ, giết không cần hỏi!”

Nhưng âm khí nồng đậm giống như sương mù đánh tới, trong nháy mắt, tầm nhìn bên trong sân hạ thấp xuống thật lớn. Mà tiếp theo, ở bên trong âm khí, ai nấy đều bị phân tách ra.

Tiêu Thạch tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Kịch tình trong kịch bản tuy bị quấy rầy, thế nhưng một màn này nguyên bản lại giống như đúc trong nội dung được miêu tả. Mà ở trong nguyên kịch bản, Hạ Hầu Tiêu Thạch không có chết.

Tiếp theo, hắn liền nhìn thấy, sâu bên trong âm khí, có một thân ảnh màu đỏ lóe lên![ chưa xong còn tiếp.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.