Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 2 - Chương 26: Chân tướng dưới tầng hầm



Trong màn đêm tối tăm này có xoè bàn tay cũng không thấy 5 ngón.Trong tình huống như vậy, khả năng tưởng tượng về những thứ đáng sợ của con người là không giới hạn. Thiếu thông tin vĩnh viễn là nguyên nhân quan trọng khiến cho người ta sợ hãi.

Quỷ đã tới gần mình chưa? Có phải lúc này nó đang xuất hiện trước mặt mình hay không? Nếu không lấy ra giày cao gót thì có phải mình sẽ chết không? Phải biết rằng bây giờ kịch bản chỉ xuất hiện khi tới thời gian. Có lẽ đến khi kịch bản thông báo quỷ ra tay giết bạn, bạn đã chẳng thể làm được gì nữa!

Nhưng mà, giày cao gót chỉ phát huy hiệu quả tối đa ngay khi giày cao gót được lấy ra.

Nếu lúc này quỷ không ở bên cạnh thì chẳng khác gì Diệp Tưởng đã bỏ qua 1 cơ hội sử dụng. Trong 30 phút sau đó , hắn chẳng khác nào người tay không tấc sắt!

Cho nên, cho dù bản thân đang rất sợ hãi, nhưng nếu chưa xác định được quỷ có ở bên cạnh hay không thì không ai sẵn lòng sử dụng vật bị nguyền rủa. Nhưng mà, chính vì điều này mới dẫn đến nguyên nhân khiến nhiều diễn viên chết bất đắc kỳ tử! Thậm chí ngay cả bản thân chết thế nào bọn họ cũng không biết !

Điều này quả thật là 1 sự tra tấn tinh thần rất đáng sợ.Đoạn đường từ phòng khách tới phòng bếp cũng không quá dài, nhưng mà với Diệp Tưởng sao nó dài và lâu đến thế. Nhưng mà cuối cùng cũng chứng minh được hoá ra đây chỉ là 1 hồi sợ bóng sợ gió của Diệp Tưởng.

Sau khi tới phòng bếp, Vu Thần bật bếp gas, cuối cùng cũng coi như có chút ánh sáng. Tiếp đó, hắn bắt đầu lục lọi khắp nơi để tìm nến.

Từ trong 1 ngăn tủ, sau khi lấy ra mấy cây nến trắng, hắn lập tức chia cho 2 người Diệp Tưởng và Triệu Tiểu Nhã, rồi sau đó tận dụng lửa trên bếp ga để châm. Dù sao hắn và Diệp Tưởng chẳng có ai hút thuốc nên trên người cũng không đem theo bật lửa.

Sau khi nến cháy, Diệp Tưởng nhẹ nhàng thở ra. Trong lòng hắn lúc này đã bắt đầu lấy lại bình tĩnh. Đem cất những cây nến còn lại trong túi, hắn quay ra hỏi Triệu Tiểu Nhã:
-Triệu Tiểu Nhã, cô vừa rồi nói......Cô thấy 1 bóng người lướt qua? Chỗ đó...... Ta nhớ hình như đó là đốt hành lang dẫn tới cửa ra vào tầng hầm mà?

Nói tới đây, giọng của hắn cũng bắt đầu run run.

-Phải.
Sắc mặt của Triệu Tiểu Nhã cũng trở nên trắng bệch:
-Tôi, tôi không nhìn lầm đâu. Thật sự có bóng người mà! Không biết gia tộc Âu Dương này muốn làm trò gì trong căn biệt thự này nữa?

-Không biết.
Vu Thần hít một hơi thật sâu nói:
-Dù sao chúng ta cũng phải hết sức cẩn thận. Hiện tại căn biệt thự này đã bị cúp điện toàn diện, chỉ có thể dựa vào mấy ngọn nến này thôi.

2 giờ sáng ngày hôm sau là lúc bộ phim kết thúc.

Trái tim của Vu Thần lúc này như bị siết chặt. Bọn họ...... có biện pháp kéo dài cho tới lúc đó sao? Kéo dài tới khi bộ phim kết thúc được không? Hiện tại xem ra sau này sẽ rất nguy hiểm !

-Được rồi......
Hắn là người đầu tiên bước ra khỏi phòng bếp. Làm một nhân vật chính nên hắn tự nhiên cần phải đứng ra làm gương:
-Là thứ gì, chúng ta cứ đi xem sẽ rõ!

Đến lúc này rồi cho dù có chịu trừ vé chuộc cái chết để trốn tránh cũng đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Dù sao, thời gian có 2 tiếng đồng hồ, có trốn cũng chẳng để làm gì. Điều đó sẽ chỉ khiến cho kịch bản bị mất khống chế. Đến lúc đó có chuyện gì xay ra thì chẳng ai biết được.

Diệp Tưởng và Triệu Tiểu Nhã đi theo sau Vu Thần.

Ba người cầm theo ngọn nến. Ttrong bóng đêm thế này cả ba phải nương tựa vào nhau. Ánh sáng của ngọn nến cũng không mạnh, những nơi xa một chút cũng đã chẳng thể nhìn thấy rõ ràng. Nhưng mà, ít nhất phía trước mắt cũng có thể nhìn thấy rõ. Như vậy, cũng có thời gian giảm xóc để chuẩn bị sử dụng vật bị nguyền rủa. Chỉ là, Diệp Tưởng không giống như Hầu Thiên Bạch cố ý chọn 1 chiếc quần có túi rộng rãi đủ nhét vừa chiếc giày cao gót. Giày cao gót chỉ miễn cưỡng đút vừa trong túi quần, khiến cho túi quần hắn căng phồng lên, khiến cho việc rút ra chiếc giày cao gót cũng tốn thời gian hơn bình thường. Có lẽ chỉ tốn thêm một hai giây thời gian, nhưng như thế cũng là quá đủ để quyết định sự sống chết của hắn.

Nhưng mà, Diệp Tưởng cũng bó tay, vì dù sao quần áo mà hắn mang đến để thay cũng chỉ có kích cỡ như vậy.

Nhắc đến quần áo......

Diệp Tưởng liền nghĩ đến chuyện quần áo cho phái nam vầ phái nữ cũng đều có, có thể chứng tỏ một điều không chỉ có 1 người từng ở đây. Hơn nữa, áo khoác và nội y cùng với quần áo theo mùa cũng đều có. Cho nên, «chủ nhân » chắc chắn cũng không coi nơi này chỉ là nơi ở tạm vài ngày, mà thực sự đây là nơi mà « chủ nhân » sống lâu dài. Như vậy, hiển nhiên đây cũng không phải là nơi chỉ được dùng vào mục đích làm “phòng thí nghiệm các hiện tượng siêu nhiên”.

Vậy gia tộc Âu Dương rốt cuộc có mục đích gì? Diệp Tưởng tuyệt đối không tin là cái gọi là « yêu cầu bọn họ tới đây để phụ trách việc nuôi dưỡng cương thi ». Loại chuyện này cứ bắt đại mấy người vô gia cư tới đây rồi ép bọn họ làm việc này cũng được. Gia tộc Âu Dương giàu có 1 phương, việc gì phải làm việc để cho người ta có chứng cứ điều tra? Ba ngày sau nếu bọn họ không thể quay về, cảnh sát khẳng định sẽ đến điều tra nơi này. Tuy rằng đây là phim kinh dị, nhưng mà thế giới này cũng là 1 thế giới « thực », nên không có chuyện xuất hiện loại bug rõ ràng thế này.

Như vậy, Diệp Tưởng có thể từ đó mà suy đoán ra người mà thuê bọn họ tới đây chỉ sợ không phải là người của gia tộc Âu Dương.

Nếu vậy thì...... Là ai?

Là ai đã mời bọn họ tới đây?

Lúc này, bọn họ đã đi tới hành lang mà Triệu Tiểu Nhã nói là nhìn thấy có bóng đen lướt qua. Đi ở phía trước là Vu Thần chú ý quan sát đằng trước, còn Diệp Tưởng phụ trách việc quan sát phía sau, để tránh xuất hiện tình tiết «phóng đại để đạt hiệu quả nghệ thuật» trong phim kinh dị : quỷ thông thường sẽ xuất hiện sau lưng bạn rồi từ từ tới gần bạn nhưng khi bạn quay lại thì chẳng thấy phát hiện thứ gì.

Tiếp tục đi trong hành lang, bỗng nhiên,Diệp Tưởng phát hiện…bản thân đi tới bên cạnh căn nhà kho mà trước đó hắn đã bị nhốt!

Căn nhà kho kia trước sau cũng chẳng có ai đi quan tâm, cho nên nó vẫn duy trì tình trạng bị mở toang sau pha phá cửa của Vu Thần. Mà khi đi ngang qua chỗ này, Diệp Tưởng cố ý tránh xa được nhà kho chừng nào tốt chừng ấy. Phải biết rằng, trước đó thiếu chút nữa hắn đã bỏ xác trong nhà kho này !

Sau khi đi qua nhà kho đó, tiếp tục tiến về phía trước, rồi tiếp tục băng qua rất nhiều hành lang khác nhau. Giống như những gì kịch bản yêu cầu, bọn họ vẫn đang từ từ tiến về phía trước......

Mà ở phía trước, khi đi đến khúc cuối hành lang rồi rẽ sang hướng khác có một cây cảnh được bày ở đó. Diệp Tưởng bắt đầu cảm thấy lành lạnh, bởi vì cây cảnh kia là một chướng ngại vật rất tốt cho việc che chắn tầm nhìn.

Chẳng lẽ nguyên nhân khiến hắn cảm thấy lành lạnh chẳng lẽ là thứ gì đó ở phía sau cây cảnh đó?

Diệp Tưởng giơ ngọn nến lên cao để tận dụng ánh sáng xem xét cho rõ, nhưng vì giới hạn khoảng cách nên hắn rất khó thấy rõ. Căn cứ theo yêu cầu của kịch bản,hắn vẫn phải tiếp tục đi tiếp. Chuyện sau đó có tình huống gì xảy ra hay không chỉ khi đến giờ kịch bản mới được cấp ra.

Diệp Tưởng bắt đầu từ từ bước thật chậm. Hắn thà đi chậm một chút, thà vị trừ đi một chút vé chuộc cái chết, cũng không muốn mạo hiểm. Hiệu quả của vật bị nguyền rủa có vẻ như đang bị suy yếu, nên hắn không thể tuỳ tiện ra tay.

Vu Thần cũng chú ý tới chậu cây cảnh đó.


Trong bóng đêm, sát khí đang ẩn dấu bốn phía xung quanh. Có lẽ chỉ cần hơi chút không chú ý, bọn họ sẽ rơi vào tình trạng vô phương cứu chữa.

Cuối cùng, kịch bản cũng thông báo khi đi ngang qua chậu cây cảnh này cũng không có chuyện gì nguy hiểm xảy ra.

Tiếp tục quẹo qua hành lang, Diệp Tưởng nhanh chân bám theo sau Vu Thần.

Đúng lúc này......

Một tiếng « Choang » phá vỡ sự yên tĩnh.

Mọi người lần lượt qua đầu lại nhìn mới thấy......Chậu cây cảnh kia rơi xuống đất bể tan tành! Bùn đất bắn ra khắp nơi !

Không ngờ bên trong đống bùn đất xuất hiện 1 cuốn sách !

Vu Thần lập tức đi tới, cầm quyển sách đó lên. Trên bìa quyển sách có ghi “Phương pháp chế tác huyết từ của gia tộc Âu Dương ”.

Huyết từ ! Bí mật bất truyền của gia tộc Âu Dương!

Không ngờ lại được giấu ở đây!

Vu Thần lau đi bùn đất bám bên trên, lật từng trang quyển sách nhỏ được đóng gáy giống như những quyển bí kíp võ công thời xưa.

(Hình ảnh xem tại : http://pxwjjsp.com/product/details/22792.html)

Tiếp tục xem, sắc mặt của Vu Thần đột nhiên thay đổi !

Gia tộc Âu Dương là một gia tộc thần bí phát tích từ cuối triều Mãn Thanh (1840 —1911).Bọn họ thật ra không hề có năng lực khống chế cương thi. Điều đó hoàn toàn là do dân gian đồn bậy mà thôi.

Huyết từ do gia tộc Âu Dương chế tác có thể nhốt hồn phách của người chết, khiến cho oan hồn không thể làm bị thương người đã nhỏ máu vào trong huyết từ !

Những năm cuối của triều Thanh, Trung Quốc đại lục có thể nói là rơi vào trong cảnh nước sôi lửa bỏng. Cho dù là sau cách mạng Tân Hợi, vương triều nhà Thanh bị lật đổ, nhưng sau đó Viên Thế Khải chiếm đoạt chức tổng thống, khiến cho tình trạng nửa thuộc địa của xã hội Trung Quốc vẫn không thay đổi. Khi đó các thế lực quân phiệt hỗn chiến, khói lửa nổi lên khắp nơi. Trong thời đại này, tính mạng của dân thường giống như cỏ dại, tự nhiên sẽ có oan hồn lệ quỷ sinh ra.

(Chi tiết của cách mạng Tân Hợi xin xem thêm ở :http://vi.wikipedia.org/wiki/C%C3%A1...2n_H%E1%BB%A3i )

Khi đó, có một vị thủ lĩnh của 1 thế lực quân phiệt rất có tiếng tăm vì đã giết người quá nhiều, sợ bị oan hồn bám theo, cho nên y đã tìm tới người của gia tộc Âu Dương để nhờ bọn họ chế tác cho y huyết từ. Phương pháp chế tác huyết từ chính là chờ sau khi vị thủ lĩnh quan phiệt đó nhỏ máu vào trong phôi gốm, đem phôi gốm nung trong lò nung. Sau khi đồ gốm ra lò, y chỉ cần đem huyết từ đặt trong xác chết nạn nhân rồi đem chôn. Bị huyết từ ảnh hưởng, oan hồn của người chết không thể ra tay sát hại vị thủ lĩnh quân phiệt đó, khiến y có thể ăn ngon ngủ yên. Sau đó 7 ngày, quỷ hồn kia sẽ bị kéo vào minh giới địa phủ, không còn có thể quay lại nhân gian. Chính vì nguyên nhân này, vị tướng lãnh quân phiệt kia vô cùng vui vẻ ban cho người của gia tộc Âu Dương ba rương vàng ròng! Đây cũng là nguồn gốc cho sự phát tích của gia tộc Âu Dương. Những lời đồn đãi gia tộc Âu Dương bắt đầu phát tài rồi trở nên giàu có một phương kể từ thời vua Quang Tự (1871- 1908) là hoàn toàn sai lầm.

(Chi tiết về vua Quang Tự : http://vi.wikipedia.org/wiki/Quang_T%E1%BB%B1)

Chỉ là, xác suất thật bại khi chế tác huyết từ rất cao. Thường thì phải làm tới 10 lần mới có 1 lần thành công. Nhưng mà, huyết từ sau khi chế tác không thành vẫn có tính nghệ thuật rất cao, nên cũng nó vẫn được người của gia tộc Âu Dương bảo tồn. Công nghệ chế tác huyết từ bắt nguồn từ trấn Cảnh Đức nổi tiếng xa gần.

Như vậy xem ra, những bình gốm được cất giữ trong căn phòng kia là những sản phẩm huyết từ thất bại.

Nhưng mà, huyết từ cũng có một khuyết điểm rất rõ ràng. Nếu như trong 3 ngày trước khi quỷ hồn bị đày vào âm ty địa phủ, nếu vong hồn hóa thành lệ quỷ có thể giết chết bốn nam nữ thanh niên trẻ tuổi trẻ thì huyết biến oan hồn lệ quỷ này trở thành lệ quỷ khủng bố có thể bất tử bất diệt! Chỉ là, trong 3 ngày đó, lệ quỷ sẽ bị ràng buộc ở trong phạm vi xung quanh huyết từ không thể đi đâu, mà gia tộc Âu Dương cũng sẽ an bài không cho người nào lảng vảng xung quanh những ngồi bộ chôn huyết từ.

-Huyết từ...... Nếu nói như vậy......

Bốn người......

Bốn người đó còn không phải là là Hầu Thiên Bạch, Lưu Oánh, Ngô Quân, còn cả Tô Hàn nữa hay sao?

-Đi...... Đi tầng ngầm !

Vu Thần không hề do dự nữa, y tiến thẳng tới tầng ngầm !

Tốc độ của y rất nhanh,nên sau đó không lâu,y đã tới tầng hầm.

Cắm đầu cắm cổ chạy nên chẳng bao lâu cánh cửa gian phòng bị khoá kín đó đã xuất hiện trước mặt hắn.

-Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ là......

Hắn đi tới trước ổ khoá, sau đó lôi từ trong túi ra chiếc chìa khoá được tìm thấy trên thi thể của Ngô Quân. Sau đó y đút chìa khoá vào trong ổ thử xoay để mở cửa. Lúc này Diệp Tưởng và Triệu Tiểu Nhã còn không có ở đây, bởi vì y chạy quá nhanh.

Nhưng mà, y chỉ còn cách làm vậy.

Cánh cửa, đã mở ra .

Cảnh tượng đằng sau cánh cửa cũng đã bắt đầu xuất hiện !

Ánh sáng của ngọn nến chiếu rọi một diện tích hơn 50m2 trong căn phòng.

-Đây...... Đây...... Đây là......

Vẻ mặt của Vu Thần đột nhiên trở nên hoảng sợ biến sắc !

Sau cánh cửa có 1 nam nhân đầu tóc vù xù đang nằm sấp. Sau khi y ngẩng đầu lên, Vu Thần mới thấy đôi mắt hắn thâm quầng như gấu mèo. Mà cách đó không xa đang nằm 1 cái xác.

Nhìn bộ dạng có thể xác định người này đã chết từ lâu, trên yết hầu có dấu vết bị cắt bởi 1 thứ sắc nhọn. Cái xác đã trở nên cứng đờ lạnh toát.

Nhưng mà cái xác này cho dù nhìn thế nào Vu Thần cũng thấy giống.....

Triệu Tiểu Nhã !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.