Nhưng nàng cũng không biết rằng thể chất linh môi của Bạch Vũ Sóc đang chịu tổn thương rất nặng nên năng lực cảm ứng cũng vì thế mà chịu ảnh hưởng. Thật ra ,phần lớn diễn viên trong “Rạp chiếu phim địa ngục” đều hiểu nhầm về linh môi sư. Khoảng cách 300 m chỉ là khoảng cách trung bình mà linh giác của 1 linh môi sư thông thường có thể cảm ứng được chứ đây không phải là 1 số liệu bất biến không có thay đổi. Sử dụng năng lực linh môi quá nhiều sẽ khiến cho linh giác bị tổn thương,do đó sẽ kéo theo chuyện khoảng cách cảm ứng bị giảm đi. Chuyện này cũng khó mà tránh được vì dù sao quyết định kích hoạt thể chất linh môi ở những giây phút cuối cùng của bộ phim “Hàng xóm mới” có thể nói là 1 kích định càn khôn.Lúc ấy vốn là nàng đã bị thương nặng lắm rồi.
Nói cho cùng thì sở dĩ các diễn viên lại không hiểu mấy về thể chất linh môi cũng bởi vì số lượng linh môi sư thật quá ít. Trong môn xác suất thống kê có 1 định luật gọi là định luật đại số. Định luật này khẳng định tính chính xác của phép thống kê phụ thuộc rất nhiều vào kích cỡ của mẫu so sánh. Nếu kích cỡ của mẫu không đủ lớn, thì tính chính xác của phép thống kê cũng không được đảm bảo. Huống chi thông tin mà các diễn viên bán cho nhau cũng tương đối tạp nham chứ chưa cần đề cập đến tính chính xác của phép thống kê.
Nàng đặt ly nước xuống sau đó nhìn Nhạc Khang Hùng đang đốt thuốc phì phèo trước mắt rồi nói: -Chúng ta hiện tại thật sự rất nguy hiểm. Đầu tiên là Triệu Văn Long, sau đó tới lượt tôi......
Dương Thiết Nham nhả ra 1 vòng khói sau đó gõ gõ tay lên bàn. Trước mắt y vẫn còn chưa nghiên cứu được gì từ kịch bản của màn thứ hai . Nhưng cái chết của Lâm Lam Huyên khẳng định có liên quan đến bọn họ. Tính ra thì bọn họ sẽ bị nguy hiểm hơn diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 rất nhiều. Nhưng cũng may là 5 người bọn họ đều có cho mình vật bị nguyền rủa nên tính ra thì bọn họ vẫn có chút ưu thế. Để giải quyết vấn đề hiện tượng thời gian cooldown sau mỗi lần sử dụng vật bị nguyền rủa, bọn họ không thể tách nhóm mà phải đi chung với nhau.
Chỉ là vật bị nguyền rủa vì tuân theo quy tắc nguyền rủa giảm dần sẽ khiến cho hiệu nguyền rủa lên quỷ hồn sẽ càng ngày càng bị suy yếu. Chúng sẽ nhất định suy yếu dần dần theo khi từng màn của kịch bản bắt đầu và kết thúc. Máy ảnh có thể chụp ảnh quỷ hồn của Nhạc Khang Hùng thuộc về loại vật bị nguyền rủa đặc thù nhưng nó cũng chịu ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần nên nếu chỉ nhìn nhận trên phương diện này thì nó cũng chẳng khác gì vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ. Trước đó hắn cũng đã chụp lại hình của căn phòng 1505, nhưng hắn không chụp được hình ảnh của bất cứ quỷ hồn nào. Hắn phải bỏ ra gần 1000 tấm vé chuộc cái chết vì nếu chỉ chụp ảnh trong thời gian 10 giây cũng chỉ chụp được mấy tấm. Về sau nếu sử dụng máy chụp ảnh để chụp hình quỷ hồn thì năng lực chụp lại hình ảnh của quỷ hồn cũng sẽ từ từ bị suy yếu. Cho dù có chụp ra được thứ gì đó thì hình ảnh cũng không quá rõ ràng.
Nói đến loại vật bị nguyền rủa đặc thù thì vật bị nguyền rủa của Dư Tân cũng có thể xem như loại đặc thù. Vật bị nguyền rủa của hắn chính là 1 cái đầu người. Sau khi lấy ra sau, nếu xung quanh không có quỷ thì mắt của cái đầu lâu đó sẽ không mở ra. Nếu nó mở ra thì chắc chắn đang có quỷ hồn ở gần đó. Tính ra thì năng lực của nó cũng rất giống với linh cảm ứng từ linh giác của linh môi sư. Chỉ là thứ này nếu muốn xài phải trả vé chuộc cái chết chứ không giống như linh môi sư vốn đã có sẵn loại bản năng cảm ứng này.
Vật bị nguyền rủa được chia thành 3 loại chính: loại đuổi quỷ, loại đặc thù và loại ký sinh. Loại đuổi quỷ là loại rất bình thường và phần lớn vật bị nguyền rủa đều thuộc về loại này. Loại đặc thù có thể kể đến như máy ảnh của Nhạc Khang Hùng, cái đầu lâu người chết của Dư Tân, búp bê thế mạng của Phương Lãnh,hay bản chép tay của Nitemare vân vân…
Loại ký sinh là loại vật bị nguyền rủa mạnh nhất nhưng cũng là loại mà khả năng nguyền rủa phục hồi cũng cao nhất.Loại vật bị nguyền rủa này chỉ có thể tự mình sử dụng chứ không thể cho người khác thuê bởi vì vật bị nguyền rủa đã dung hợp với thân thể của diễn viên. Hình xăm hàng đầu của Tiêu Mộng Kì, hạt giống của quỷ trong cơ thể Thành Tuyết Tùng, thể chất linh môi mà chỉ trong “Vùng cấm thứ 4” mới có [ cũng có người cho rằng thể chất linh môi và vật bị nguyền rủa là hai loại biện pháp bảo mệnh khác nhau ] thuộc về loại này loại.
Điều cần phải nhắc tới là có không ít diễn viên cho rằng linh hồn ác ma của Nitemare mà “người kia” lưu trữ trong người cũng là vật bị nguyền rủa thuộc loại ký sinh. Số lượng vật bị người chết nguyền rủa thuộc loại ký sinh trong toàn bộ 20 tầng “Rạp chiếu phim địa ngục” cũng rất ít. Người cấy ghép trong người hạt giống của quỷ giống như Thành Tuyết Tùng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
So sánh với loại ký sinh thì loại đặc thù có vẻ thông thường hơn 1 chút nhưng số lượng của vật bị nguyền rủa loại này ít hơn loại đuổi quỷ rất nhiều. Có không ít người còn đang tranh luận xem loại đặc thù mạnh hơn hay loại đuổi quỷ mạnh hơn . Rủi ro của việc nguyền rủa phục hồi của vật bị nguyền rủa thuộc loại đặc thù cũng chẳng cao hơn loại đuổi quỷ bao nhiêu nên nếu so sánh giữa hai loại chủ yếu phải xem diễn viên sử dụng thế nào. Nhiều khi nếu dùng đúng lúc quan trọng thì nó có thể phát huy được hiệu quả kỳ diệu. Nhưng khi gặp phải quỷ hồn thì máy ảnh ma quái của Nhạc Khang Hùng sẽ yếu hơn vật bị nguyền rủa thuộc loại khu quỷ rất nhiều nên nó chỉ có thể xem là loại phụ trợ. So ra thì đàn violon của Long Ny Nhi có hiệu quả mạnh hơn 1 chút. Vì thế cho nên Nhạc Khang Hùng thông thường sẽ không hành động 1 mình mà y lúc nào cũng cố gắng hết sức đi theo Long Ny Nhi.
-Có nên sử dụng máy ảnh thêm 1 lần không nhỉ ? Lúc này, Long Ny Nhi hơi do dự nói: -Chụp thêm 1 lần nữa có được không?
Thù lao danh nghĩa của Nhạc Khang Hùng cũng không cao nhưng hắn cũng chẳng thể sử dụng máy ảnh nhiều lần. Dù sao trong mười giây cũng chẳng chụp được nhiều ảnh lắm, mà nếu sử dụng quá mười giây sẽ phải trả gấp đôi thù lao danh nghĩa nên y thật sự có chút do dự. Nếu chụp được quỷ hồn thì rất tốt vì không chỉ có thể kiếm thêm được vé chuộc cái chết mà hắn còn có thể thu được những thông tin quan trọng. Nhưng hiện tại hắn đã chụp hơn 30 tấm rồi nhưng chẳng có tấm nào chụp được gì cả. Đó là hắn còn dùng chế độ chụp liên tục của máy ảnh mới chụp được nhiều thế.
-Không được.
Nhạc Khang Hùng lắc đầu. Hắn định để dành sử dụng máy ảnh ma quái vào thời điểm quan trọng.Sau đây nếu hắn chẳng chụp được gì thì chẳng phải vé chuộc cái chết của hắn đổ hết xuống sông xuống biển hay sao. Đó là tiền đấy ! Hắn có thể không cảm thấy đau lòng được không?
Long Ny Nhi ngồi xuống. Nàng hiện tại cảm thấy rất buồn lòng. Biết rõ tầng 15 này rất nguy hiểm nhưng nếu không có thông báo của kịch bản thì bọn họ không thể rời khỏi đó.Tối hôm nay không biết......nàng phải làm sao?
Sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng chuông cửa.
Đây là nội dung đã được mô tả trong kịch bản nên hai người cũng không cảm thấy bất ngờ.
Đứng ở ngoài cửa , là 2 người Lý Duy Tư và Mạc Thu Thực.
-Anh Dương! Lý Duy Tư nhìn Nhạc Khang Hùng đang đứng ở cửa với sắc mặt trầm trọng rồi đọc lời thoại: -Tôi có chuyện muốn nói với anh. Trước kia chẳng phải anh đã từng nói nếu có chuyện gì thì tôi lúc nào cũng có thể tới tìm anh để nói chuyện đúng không?
-Không sai. Nhạc Khang Hùng mở rộng cửa để 2 người đi vào.
2 nhân vật chính lúc này đã đi vào trong phòng của Dương Thiết Nham.
-Chị Ngô ! Chị cũng ở đây sao? Lý Duy Tư nhìn thấy Long Ny Nhi bèn bổ sung thêm câu thoại này. Vốn trong kịch bản Ngô Ẩn Xuân không ở chỗ này. Trước đó nàng bị quỷ hồn tập kích cũng là phân cảnh không có trong kịch bản.
-Phải.
Nàng khẽ ừ 1 tiếng.
Tiếp đó, Lý Duy Tư không tiếp tục nói những câu thoại nằm ngoài kịch bản nữa vì nếu nói thêm lời thoại kiểu đó thì hắn phải trả thêm vé chuộc cái chết.
-Mời ngồi! Thật ngại quá khi chẳng có gì để mời mọi người! Tôi đành phải pha chút trà xanh vậy.
Nhạc Khang Hùng dựa theo nội dung trong kịch bản,đi pha ấm trà để mời 2 nhân vật chính. Sau đó y ngồi xuống rồi dựa theo kịch bản mô tả tỏ ra ngưng trọng hỏi: -Có chuyện gì không?
-Tôi thực sự rất để ý đến những chuyện có liên quan đến mình. Lý Duy Tư nhìn Mạc Thu Thực ở bên cạnh rồi nói: -Để tôi chính thức giới thiệu 1 chút. Tôi là Nghiêm Tuấn Hùng, còn cô ấy là bạn gái của tôi Phương Tư Ảnh. Chúng tôi vốn nhân lúc có ngày nghỉ để đến thành phố Thiên Hải này du lịch và nghỉ lại ở khách sạn Adele này. Việc tôi lựa chọn phòng 1505 cũng chỉ là sự trùng hợp ngoài ý muốn. Trước mắt tôi đã biết được căn phòng mà tôi đang thuê trọ 1 năm trước đã từng có 1 cô gái đã từng ở đó rồi sau đó cô ta mất tích 1 cách khó hiểu.
Nói đến đây, hắn ngừng lại 1 chút sau đó quan sát nét mặt của 2 người một hồi rồi mới tiếp tục: -Đêm qua, chị Ngô có nói bạn gái của tôi đã từng xuất hiện ở bể bơi, nhưng bạn gái của tôi lại không có ấn tượng về chuyện này. Mà hình như hai người có vẻ rất để ý đến chuyện này vì nó có liên quan đến cô gái đã mất tích cách đây 1 năm trước , có phải không?
Cho tới bây giờ, tất cả những lời thoại mà hắn nói đều có trong kịch bản. Bởi vậy, Nhạc Khang Hùng cũng thoải mái trả lời bằng những câu thoại trong kịch bản.
-Không sai! Có lẽ chúng tôi có hơi không phải phép nhưng tối hôm qua có vẻ như chị Phương đây đã làm ra những hành vi vô cùng kỳ quái trong trạng thái vô thức.
Mạc Thu Thực lên tiếng: -Tôi cảm thấy chuyện này rất khó tin vì tôi hoàn toàn không có ấn tượng mình đã làm những chuyện như vậy tối qua.
Ngô Ẩn Xuân cũng có mặt ở đây nên theo lý nàng cũng phải nói 1 , 2 câu.
-Tôi quả thật đã nhìn thấy chuyện này! Chỉ là hình như chị Phương đây cũng không nhớ được mình đã làm gì tối qua!
Lý Duy Tư cũng không trả lời. Hắn không cần phải tốn thời gian tìm cách nghĩ ra lời thoại vì thể hắn đi thẳng vào chủ đề chính: -Tôi hôm nay đến đây cũng là vì chuyện này. Tôi cũng muốn hỏi cặn kẽ xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, bởi vì chúng tôi đã gặp không ít chuyện lạ. Nếu được tôi hy vọng hai người sẽ hợp tác kể ra chi tiết quá trình của sự việc.
Nhạc Khang Hùng đặt hai tay lên đầu gối sau đó giống như trong kịch bản mô tả, y ngồi trầm ngâm độ khoảng 10 giây sau đó mới nói: -Cô gái mất tích cách đây 1 năm trước tên là Lâm Lam Huyên. Cô ta cũng là người mà chúng tôi quen biết. Nhưng không hiểu vì sao mà cô ấy lại mất tích 1 cách khó hiểu trong phòng 1505.Cô ấy mất tích......không bình thường chút nào. Đương nhiên, chuyện này vốn cũng chẳng dính dáng gì tới các bạn nhưng xem ra các bạn cũng đã bị liên luỵ rồi.
-Mong anh kể rõ chi tiết!
-Nếu tôi kể rõ chi tiết cho các bạn thì chưa chắc các bạn đã chịu tin mà có thể còn cho rằng chúng tôi cố tình gây sự. Nếu không tối hôm qua chúng tôi đã có thể kể rõ cụ thể toàn bộ tình hình. Chúng tôi không nói vì thật sự chúng tôi chẳng biết mở lời thế nào. Nhưng mấy ngày nay chúng tôi quan sát các bạn rất kỹ.
Lý Duy Tư tiếp tục nói ra lời thoại: -Tôi không chấp nhận cách nói này. Hai người có cho là tôi không tin cũng được nhưng tôi muốn được nghe hai người kể lại rõ ràng mọi chuyện.
Nhạc Khang Hùng đáp lời: -Thật xin lỗi. Tôi không thể kể chuyện này cho anh biết được!
Tiếp tục truy hỏi cũng vô nghĩa. Bản thân Nhạc Khang Hùng cũng không biết một năm trước đã xảy ra chuyện gì dẫn đến việc Lâm Lam Huyên mất tích 1 cách bí ẩn. Họ chỉ còn cách đợi tình tiết trôi qua mới có thể phán đoán xem kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
-Thế à…
Mạc Thu Thực đánh giá Nhạc Khang Hùng 1 lúc sau đó mới nhìn sang chỗ khác. Hiện tại dù sao nàng cũng là nhân vật chính nên nếu làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới sự phát triển của tình tiết phim.Trước mắt xem ra có vẻ như nàng bị vong nhập. Nhưng Vũ Sóc lại không cảm ứng được gì. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Vì sao nàng lại bị mộng du rồi biến thành 1 người chẳng khác gì Lâm Lam Huyên?
Cuối cùng, hai bên nói lời tạm biệt. Lý Duy Tư còn chưa nói những thông tin thu được từ hai vị cảnh sát cho hai người biết vì cho dù có biết thì hai người cũng không biết được đã xảy ra tình huống gì.Chẳng may họ lỡ lời gây ra ng thì được không bù được mất.
Ánh mắt của Mạc Thu Thực lúc này càng trở nên nặng nề hơn.
Kế tiếp......
Chân tướng sẽ dần dần được hé lộ trên người nàng sao?