- Đương nhiên, chúng ta không thể bị động chờ có người đến tìm cậu được. Điều quan trọng lúc này là phải điều tra được khi anh cậu bắt đầu trốn tăng ca, anh ấy đã quen với những ai. Quan trọng là chúng ta phải hiểu được quan hệ cá nhân của anh ấy. Nhưng ở nhà anh ấy lại không có máy tính. Nếu chúng ta biết được QQ, weibo của anh ấy thì hay rồi.
- Vấn đề quan hệ cá nhân của anh ấy sẽ do mình lo.
«Hầu tước» nói:
- Ngoài chuyện này ra thì chuyện còn khiến mình để ý là việc anh trai mình không để ý đến lương ngoài giờ hậu hĩnh khi tăng ca mà ngay sau khi tan tầm anh ấy một thân một mình đi vào núi sâu. Thậm chí một tuần trước, sau khi trở về nhà anh ấy lại đóng cửa không tiếp một ai. Anh ấy có vẻ rất khác so với lúc trước.
- Ừ, cậu nói vậy cũng đúng!
- Nếu dựa theo cách nói của cậu thì kể từ lúc anh ấy bắt đầu quen một nhóm người nào đó, hành vi của anh ấy mới trở nên cổ quái như vậy. Nhưng vì sao anh ấy lại phải đóng cửa không chịu ra khỏi nhà, thậm chí cả việc tắm rửa cũng không làm, ba bữa đều ăn mì ăn liền, hơn nữa từ chối không gặp bất cứ ai đến thăm? Phải biết rằng lúc trước dù anh ấy có quái dị thế nào thì anh ấy cũng đi làm như bình thường. Đến sau khi tan tầm anh ấy mới đi làm chuyện của mình. Nhưng sau đó anh ấy hoàn toàn bỏ bê công việc, thậm chí cả việc nghỉ việc cũng không thông báo với lãnh đạo một tiếng.
- Cho nên...... mấu chốt nằm ở một tuần trước đó. Lúc đó có lẽ đã phát sinh biến hoá nào đó khiến anh trai cậu phải tự nhốt mình trong nhà?
- Mình bắt buộc phải điều tra chuyện gì đã xảy ra lúc đó.
Đây là một bộ phim kinh dị tương đối kinh điển thuộc thể loại ly kỳ và trinh thám. Chân tướng ẩn giấu sau chuyện này là nhân tố quyết định giúp diễn viên sống qua bộ phim kinh dị này. Nhưng có một điều họ có thể xác định: Tiêu bản ác ma rất có khả năng chính là vật bị nguyền rủa trong bộ phim này.
Lúc này của phòng bị đẩy ra. Người đi vào là “Ảnh pháp sư” Mạc Niệm Sinh, diễn viên đóng vai Diệp Tuấn Hà.
- Nhất Hàng.
Mạc Niệm Sinh nhìn “Hầu tước” và Diệp Tưởng rồi nói:
- Thời tiết dù có hơi lạnh nhưng hai cậu cũng đừng ở lỳ trong phòng thế chứ.
Mạc Niệm Sinh không hề tham gia cùng “Hầu tước” trong màn thứ hai. Đất diễn của y lại tương đối ít do đó trước mắt y cũng chưa hiểu được nhiều về bộ phim kinh dị lần này. Khi gặp nhau, «Hầu tước» thông qua kịch bản kể lại cho y đầu đuôi mọi chuyện.
- Không được! Tạm thời mình không thể đi đâu.
«Hầu tước» nói.
Trước mắt, Kỷ Nhất Hàng rõ ràng không định đem chuyện của anh trai mình nói cho những người khác ngoại trừ Chu Tử Vinh, Tạ Văn Âm ra. Nếu đã vậy thì «Hầu tước» cũng không thể tuỳ tiện nói ra được. Tuy rằng y không biết Kỷ Nhất Hàng có tính toán gì, nhưng rõ ràng chỉ có cô gái mà hắn yêu và người bạn ở cùng phòng thân nhất này mới là hai người mà hắn tin tưởng nhất .
«Hầu tước» là loại nhân vật thế nào? Làm sao y lại không nhận ra kịch bản cố tình “nhét” thêm vào nhân vật Chu Tử Vinh. Rõ ràng là kịch bản muốn y bảo hộ Diệp Tưởng. Trong kịch bản gốc chắc chắn chỉ có hai người nam nữ nhân vật chính – Tạ Văn Âm và Kỷ Nhất Hàng đi điều tra mọi chuyện, còn ngoài ra những người khác chỉ thuộc về kiểu nhân vật quần chúng không có nhiều tác dụng. Nhưng Diệp Tưởng bị “cưỡng chế” thêm vào và trở thành người bạn thân mà Kỷ Nhất Hàng vô cùng tin tưởng. Do đó nếu muốn không gây ra NG thì “Hầu tước” chắc chắn phải cứu mạng hắn. Từ điểm này có thể thấy được, vị diễn viên được đặc biệt mời tham gia vào trong bộ phim này có lẽ là một vị quỷ sai mà tiềm lực của hắn được rạp chiếu phim đánh giá rất cao.
Nếu là như vật thì việc được đặc biệt mời tham gia đã chứng tỏ bộ phim [ Tiêu Bản Ác Ma ] này có tác dụng rất lớn trong việc giúp Diệp Tưởng trưởng thành. Trước mắt thì diễn viên vẫn chưa tìm ra được phương thức đặc biệt nào giúp cho quỷ sai tiến hoá. Kinh nghiệm bắt quỷ phong phú cũng được, mà đứng giữa bờ của sự sống và cái chết cũng tốt, vân vân…Các loại phương pháp đều có, nhưng không có phương pháp nào là tuyệt đối chính xác. Hơn nữa quỷ sai khác nhau có tốc độ phát triển hoàn toàn khác nhau. Nam Cung Tiểu Tăng là quỷ sai duy nhất có được “Ngục câu hồn”, hơn nữa có thể thông qua ngục câu hồn bắt đi hồn phách của người khác.
Diệp Tưởng làm sao lại không biết chuyện này? Nhưng hắn cũng hiểu rõ rằng muốn trưởng thành, hắn phải đối mặt với rất nhiều thử thách mang tính sống còn. Bộ phim kinh dị chắc chắn là bộ phim kinh dị nguy hiểm nhất kể từ khi hắn bước chân vào «Rạp chiếu phim địa ngục».
Mạc Niệm Sinh sau khi hàn huyên vài câu bèn rời đi. Chung quy lại cũng vì y thu thập được quá ít thông tin, cho nên y không thể nói quá nhiều với “Kỷ Nhất Hàng”,“Chu Tử Vinh”, nếu không chẳng may xảy ra tình trạng ông nói gà bà nói vịt thì sẽ gây ra NG.
- Mình đi ngủ trước đây.
«Hầu tước» cởi áo ngoài sau đó nằm lên giường rồi nói:
- Cậu cũng đi ngủ đi! Hôm nay chúng ta cũng đã leo núi rất lâu rồi nên chắc ai cũng rất mệt!
Diệp Tưởng hiểu mục đích của «Hầu tước». Tối nay không ai biết sẽ thế nào nên đương nhiên bọn họ phải nghỉ ngơi nhiều một chút, để đến lúc đó bọn họ còn phải đánh một trận ác liệt. Huống chi “Hầu tước” là một linh môi sư nên y có thể yên tâm ngủ ngon trong bất cứ hoàn cảnh nào.
- Không cần đâu, mình không buồn ngủ. Cậu cứ ngủ đi Nhất Hàng.
Diệp Tưởng đương nhiên không dám ngủ. Ai dám chắc trong thời gian này sẽ không xảy ra chuyện gì.
- Cậu cứ ngủ đi.
«Hầu tước» nói:
- Mình thấy cậu có vẻ cũng mệt lắm rồi.
Diệp Tưởng đương nhiên không phải là kẻ ngu ngốc để «Hầu tước» phải lặp lại một câu hai lần. Ý của «Hầu tước» rất rõ ràng: Cậu bây giờ cũng đi ngủ đi. Để tối cậu có tinh thần đóng cho tốt phân cảnh thứ hai trong màn thứ ba.
«Hầu tước» nếu đã nói vậy thì Diệp Tưởng cũng không dám làm trái. Vì thế hắn bò lên giường rồi nhắm hai mắt lại. Tuy rằng đây là bộ phim kinh dị khó, nhưng có «Hầu tước» ở đây thì cho dù khi y đang ngủ, y cũng có thể dễ dàng cứu mạng hắn.
Diệp Tưởng nhắm lại hai mắt.
Hắn vốn tưởng rằng lúc này mình sẽ không dễ ngủ ngay vì trong lòng hắn đang đầy tâm sự. Nhưng có lẽ bởi vì trong phòng quá im ắng nên chưa được bao lâu hai mí mắt hắn đã díu cả vào nhau, sau đó hắn dần dần thiếp đi.
Đối với Diệp Tưởng mà nói, kể từ khi bắt đầu đóng bộ phim [ Xe khách khủng bố ] sau đó đi tới hiện tại, trở thành quỷ sai, thậm chí có thể diễn đôi với «Hầu tước» đại danh đỉnh đỉnh, tất cả mọi chuyện đều không hề chân thật. Hắn cũng rất mệt, vì hắn không biết lúc nào hắn sẽ chết. Có khi ở trong bộ phim tiếp theo hắn sẽ chết. Sự uất ức và sợ hãi tích tụ trong lòng hắn trong một thời gian dài khiến hắn chưa lúc nào thực sự có một giấc ngủ ngon cả.
Không biết bao lâu sau, hắn tỉnh lại.
Bên ngoài có vẻ rất tối.
Hắn dụi dụi mắt sau đó nhìn xuống chiếc giường ở bên dưới. Hắn phát hiện «Hầu tước» đã không còn ở đó!
Nhưng Diệp Tưởng cũng rất yên tâm. «Hầu tước» là cao cấp linh môi sư, nên cho dù y không có mặt ở trong phòng, nhưng y vẫn có thể dễ dàng bảo vệ hắn. Nhưng hiện tại Diệp Tưởng không có tâm tình ngủ tiếp. Hắn xuống giường, mặc quần áo sau đó nhìn đồng hồ.
Đúng lúc này, hắn bỗng nghe được có tiếng đập cửa.
- Ai thế?
Diệp Tưởng lập tức hỏi.
Nhưng không có ai lên tiếng. Tiếng đập cửa vẫn tiếp tục vang lên.
Diệp Tưởng cảnh giác. Hai nắm tay hắn siết chặt, sau đó hắn dần dần đi tới cửa chính,sau đó hắn đưa tay nắm lấy tay nắm cửa và chuẩn bị sẵn sàng bắt quỷ.
- Sẽ tới ngay thôi......
Bỗng nhiên, có một tiếng trầm thấp vang lên từ phía sau khiến Diệp Tưởng quay đầu nhìn lại! Ở đó hắn nhìn thấy một người đàn ông với khuôn mặt dữ tợn khiến người ta phải sợ hãi đứng cách hắn không xa!
Rõ ràng, đây chính là Kỷ Nhất Chu xuất hiện ở đoạn mở đầu của bộ phim!
- Anh!
Diệp Tưởng lập tức vung xiềng xích để bắt quỷ. Nhưng hắn phát hiện hắn không thể dùng nó!
Kỷ Nhất Chu nghiêng đầu rồi cười dữ tợn nói:
- Sẽ tới ngay thôi.....
- Cái gì?
Diệp Tưởng hét lớn:
- Cái gì sẽ tới?
- Sẽ tới. Sau đó, sẽ mang ngươi đi......
- Mang, mang tôi đi đâu?
Bỗng nhiên, Diệp Tưởng nghe thấy tiếng cửa chính bị phá, sau đó có một bàn tay vươn tới bóp lấy cổ hắn!
- Á á á á á á á á --
Diệp Tưởng bất dậy!
Hắn phát hiện vừa rồi chỉ là một giấc mơ!
Hắn nằm mơ sao?
Nhưng phải nói đó là một giấc mơ chân thực đến mức khiến cho người ta phải thấy khó tin!
- Tử Vinh?
Từ giường bên dưới truyền tới âm thanh của «Hầu tước».
- Nhất...... Nhất Hàng?
- Cậu gặp ác mộng à?
- Phải.
Diệp Tưởng nói:
- Đó là một giấc mộng thực đáng sợ. Mình mơ thấy đột nhiên có người tới gõ cửa phòng chúng ta. Sau đó bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông đứng trước mắt mình. Y nói với mình......
- Người đó có phải nói sẽ mang cậu đi đúng không?
Trong lòng Diệp Tưởng đột nhiên chấn động. Chẳng lẽ «Hầu tước» còn có một vật bị nguyền rủa có thể thăm dò giấc mơ của người khác sao?
- Người đó nói sẽ đến rồi dẫn cậu đi, đúng không?
- Sao cậu lại biết Nhất Hàng?
- Bởi vì mình cũng có chung một giấc mơ với cậu.
Chung một giấc mơ?
Diệp Tưởng vừa định nói “Điều này có thể sao?” thì hắn đột nhiên ý thức được chuyện gì đó. Chẳng lẽ «Hầu tước» bảo hắn đi ngủ vì mục đích này sao?
«Hầu tước» có lẽ không thể đoán được hai người sẽ mơ chung một giấc mơ, nhưng ít nhất y cũng hy vọng một trong hai người họ sẽ gặp ác mộng. Ở trong phim kinh dị, mơ phải ác mộng là một thủ pháp thường hay được sử dụng lại. Điều duy nhất khác ở đây là trong phim kinh dị chân thực, bọn họ thực sự đang nằm mơ chứ không như trong thế giới hiện thực, diễn viên phải quay những gì xảy ra trong giấc mơ của họ.
- Trong giấc mơ, mình mơ thấy có người gõ cửa. Mình hỏi là ai thì người đó không chịu trả lời. Lúc ấy, mình nhìn thấy trong phòng xuất hiện thêm một người. Người đó là anh trai mình.
- Anh...... Anh trai cậu sao?
- Anh ấy nói, rất nhanh nó sẽ đến, và dẫn mình đi.
- Cậu thật sự mơ giấc mơ giống y chang mình!
Diệp Tưởng xoay người đi xuống dưới. Hắn vô cùng bội phục khả năng nhìn xa của «Hầu tước». Ngay cả việc nằm mơ để thu thập thông tin mà y cũng có thể nghĩ ra được. Cho dù là ai trong hai người mơ phải ác mộng thì nội dung của cơn ác mộng đó có thể sẽ mang tới những thông tin hữu ích.
Nếu « nó » sẽ mang họ đi......Thì rốt cuộc « nó » định mang họ tới chỗ nào?
Chẳng lẽ là......một thế giới khác sao?
- Giấc mộng kia thật sự rất chân thật.
«Hầu tước» nói với Diệp Tưởng:
- Gần như không thể nhận ra đó là một giấc mơ nữa.
Tiếp đó, Diệp Tưởng nói ra mình đã mơ những gì. Giấc mơ của hai người hoàn toàn giống nhau. «Hầu tước» cũng chỉ dậy sớm hơn Diệp Tưởng một chút mà thôi. Diệp Tưởng cũng miêu tả dung mạo mà người hắn đã nhìn thấy. Nếu đem đối chiếu những gì mà Diệp Tưởng nhìn thấy với những gì mà « Hầu tước » nhìn thấy thì quả thực Diệp Tưởng đã nhìn thấy Kỷ Nhất Chu.
«Hầu tước» nói:
- Giấc mơ của chúng ta rất giống nhau. Hơn nữa cậu chưa từng gặp qua anh trai mình nhưng trong giấc mơ của cậu anh ấy lại xuất hiện. Chuyện này quả thực rất khó tin.
- Đúng vậy.
Diệp Tưởng gật đầu nói:
- Hơn nữa hai người lại nằm mơ cùng một giấc mơ là chuyện rất khó tin. Nếu thế thì ở nhà anh cậu, có lẽ mình đã không bị hoa mắt khi nhìn thấy một bóng đen ở đằng sau rèm tắm. Chỉ là mình cảm thấy chuyện này cứ quỷ dị thế nào ấy? Chẳng lẽ giấc mơ này là một điềm báo chẳng lành sao? Hay là chúng ta nói chuyện này cho Văn Âm biết đi.
- Mình cũng nghĩ vậy, nhưng mình chỉ e Văn Âm sẽ không tin chuyện này. Được rồi chúng ta đi thôi. Cũng sắp tới bữa tối rồi! Chúng ta xuống căn tin dùng bữa đi. Đến lúc đó khi gặp Văn Âm, chúng ta sẽ thương lượng với cô ấy về chuyện này.
- Được! Vậy chúng ta đi thôi.
Phân cảnh đầu tiên của màn thứ ba sắp được quay.
Tất cả diễn viên «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 tham gia bộ phim này đã có mặt đông đủ!