Rất Yêu Em - A Vãn

Chương 47: Niên Niên hựu Hạ(10)



Từ Cẩn Niên từ chối lời mời cùng ăn ‘bữa tối tình thương mến thương, gia tăng tình cảm của chị em nhà họ Từ’ mà Từ Tẫn Hoan đề nghị, anh lái xe đến trường học của Lâm Hạ.

Lâm Hạ đang xem Tô ɖu͙ƈ chơi game, thì có một bạn học gõ cửa bước vào: “Lâm Hạ, dưới lầu có người tìm cậu.”

Lâm Hạ quay đầu nói với Tô ɖu͙ƈ: “Chờ tớ quay lại cậu hẳn vào ván kế tiếp nha.”

Cô đi xuống lầu, nhìn xung quanh một vòng nhưng không nhận ra có người quen nào đứng gần đó, thật ra có một chiếc xe quen mắt đậu gần đó, có một người đứng dựa vào cửa xe hút thuốc. Vì người đó đứng ở hướng nắng rọi, nên Lâm Hạ không thể nhìn thấy rõ người phía trước là ai.

Tim cô như đập lỡ một nhịp, Lâm Hạ thở dài, bước về phía người đó.

Từ Cẩn Niên nhìn thấy Lâm Hạ đi tới, anh dập tắt điếu thuốc trêи tay: “Em đang giận dỗi cái gì vậy?”

“Từ Cẩn Niên” Lâm Hạ cúi đầu thấp xuống không nhìn anh, “Bây giờ tôi mới phát hiện thì ra anh là một kẻ lừa đảo.”

“?” Từ Cẩn Niên không nói lời nào, ánh mắt sáng quắc nhìn cô chằm chằm.

Lâm Hạ ngẩng đầu cười cợt, tựa như đang tự giễu lại giống như khinh thường, cô nhìn thẳng vào mắt anh: “Anh có thích tôi không?”

Từ Cẩn Niên cảm thấy cổ họng có hơi ngứa, thích sao? Hình như từ trước tới giờ anh chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

“Anh xem, anh không trả lời được.” Lâm Hạ quay đầu sang chỗ khác, không để anh nhìn thấy nét mặt của cô lúc này, “Nhưng mà cũng không sao, thích hay không cũng không còn quan trọng nữa, sau này cũng chẳng còn liên quan gì.”

Từ Cẩn Niên nhíu mày: “Vì vậy mà em cho anh vào black list, muốn vạch rõ giới hạn với anh?”

“Đúng vậy, chuyện tối hôm qua là tôi tự nguyện, hai người chúng ta chẳng ai thiệt thòi gì cả, xem như đôi bên thanh toán xong xuôi.”

Thanh toán xong.



Từ Cẩn Niên gật đầu, anh vô cùng tức giận cười mỉa: “Lâm Hạ, em đúng là làm tôi sáng mắt ra, hay cho một câu thanh toán xong.”

Lâm Hạ vờ như không nghe thấy lời nói mang theo sự tức giận của anh: “Nếu không còn việc gì nữa, vậy tôi về đây, anh…”

Đột nhiên gáy bị người tay túm lấy, môi cô bị bao phủ bởi đôi môi lạnh như băng của ai kia, Từ Cẩn Niên ôm Lâm Hạ xoay người, đè cô lên cửa xe mà hôn.

Chiếc lưỡi dài tấn công vào trong thành trì, xâm lược từng tấc đất trong khoang miệng ấm áp kia, nụ hôn vừa mãnh liệt lại gấp gáp.

Không biết đã qua bao lâu, bàn tay nắm lấy cằm Lâm hạ cảm giác được sự ướt át.

Từ Cẩn Niên buông cô ra, anh nhìn thấy người trước mắt đang khóc.

“Tại sao em khóc?” Từ Cẩn Niên hôn đi nước mắt của cô, giữa hai người có một sự dịu dàng quyến luyến vô hình: “Nói cho anh biết.”

Cơ thể của Lâm Hạ run lên từng cơn, ngay cả giọng nói cũng nghẹn ngào, rõ ràng cô yêu anh nhiều lắm, nhưng lại cắn răng dối lòng: “Ghê tởm, Từ Cẩn Niên, anh làm tôi cảm thấy thật ghê tởm.”

Nét mặt của Từ Cẩn Niên dần trở nên lạnh nhạt, anh buông cô ra: “Lâm Hạ, em suy nghĩ cho kỹ, tôi sẽ không đến đây dỗ dành em lần nữa đâu.”

Lâm Hạ đẩy anh ra: “Tôi cũng chẳng cần.”

Nói xong cô xoay người chạy về phía ký túc xá, khi bước chân lên lầu, cô dừng bước chân, ngoái đầu lại nhìn.

Từ Cẩn Niên lên xe, không hề chần chừ một chút nào, anh phóng xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Hạ, tựa như người đó đã quyết tâm cắt đứt mối quan hệ giữa hai người.

Cuộc sống của cô những ngày sau đó cũng chẳng khác gì lúc cô chưa gặp Từ Cẩn Niên, hơn một tháng nữa là được nghỉ hè, có trở về trường học hay không cũng như vậy.



Tô ɖu͙ƈ làm thủ tục xin tạm nghỉ học, hào hứng đi tham gia thi đấu chuyên nghiệp, cô ấy còn hưng phấn nhắn tin trêи group chat cho các cô biết, cô ấy đã được vào cùng câu lạc bộ với Đoạn gia.

Ký túc xá chỉ còn lại hai người, Lâm Hạ và Tống Tiểu Như thương lượng dọn ra ngoài ở, thuê một căn chung cư ở gần truờng học. Còn cô thì một lòng dốc sức vào cosplay, lăn lộn cũng có chút danh tiếng trong giới.

Cuối tuần này cô đến công ty của ba Lâm, ba Lâm đang tiếp khách trong văn phòng, vì vậy Lâm Hạ ngồi chờ ông ở phòng làm việc của trợ lý, người trợ lý đó chính là Severn, anh ta lén khều Lâm Hạ: “Dạo gần đây sao không nghe thấy em hỏi thăm tin tức của Từ Cẩn Niên nữa vậy?”

Lâm Hạ có hơi hoảng hốt, đã lâu rồi cô không nghe thấy tên của người kia.

Severn thấy cô thất thần, lại chọt cô thêm mấy cái nữa: “Giám đốc tìm em chắc là muốn dẫn em đi tham gia lễ cưới của chị gái Từ Cẩn Niên đó.”

“Chị gái của anh ta?” Lâm Hạ nhìn Severn chằm chằm.

Severn nhún vai: “Đúng rồi, chị gái của Từ Cẩn Niên tên là Từ Tẫn Hoan, công ty của nhà họ Từ và công ty của chúng ta có mối quan hệ hợp tác vô cùng gắn bó, vốn dĩ công ty của họ Từ phải do Từ Cẩn Niên tiếp nhận quản lý, nhưng mà cậu út nhà họ Từ lại không thích làm kinh doanh, cho nên công ty này mới giao cho Từ Tẫn Hoan tiếp quản.

“Từ Tẫn Hoan.” Lâm Hạ lẩm bẩm nói, cho nên tin nhắn mà cô nhìn thấy là của Từ Tẫn Hoan???

Severn bày ra dáng vẻ ‘ông đây cái gì cũng biết’: “Chị gái của cậu ta vốn dĩ tên là Từ Cẩn Hoan, nhưng sau này cô ấy chê tên nghe không hay nên tự đổi tên mình thành Tẫn Hoan.”

Còn chưa nói xong, Severn đã vô cùng hoảng sợ nhìn Lâm Hạ. Vì đột nhiên cô nằm sấp xuống bàn, còn rêи la vô cùng thống thiết.

Sau đó Tô ɖu͙ƈ đang ở gaming house và Tống Tiểu Như đang ở chung cư cùng lúc nhìn thấy tin nhắn trong group chat.

Lâm Hạ: Tớ, con mẹ nó ngu hết phần thiên hạ rồi, giờ phải làm sao đây, người nói chọn áo cưới chính là chị ruột của Từ Cẩn Niên!

Lâm Hạ: A a a, nhóm quân sư quạt mo của tớ nhanh chóng vào chỗ!

Lâm Hạ: Online chờ rất gấp!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.