Rể Cuồng

Chương 31: TRẦN VIÊN VIÊN NHÍ NHẢNH



Vừa sáng sớm thứ hai, Lâm Chi Diêu vừa tới công ty liền nhận được tin nhắn Zalo của Trần Viên Viên: "Ha ha ha, chú, tôi được chuyển thành nhân viên chính thức, tôi được chuyển thành nhân viên chính thức rồi, tôi vui quá, chú lợi hại quá, chú nói tuần này tôi được chuyển thành nhân viên chính thức thì thật sự được chuyển luôn, hì hì, chú muốn ăn gì cứ chọn chỗ đi." Lâm Chi Diêu cười lắc đầu, chỉ một chuyện đơn giản như được chuyển thành nhân viên chính thức đã đủ để khiến cô nhóc này vui vẻ đến thế rồi sao? Đối với mình mà nói thì cùng chỉ là một câu nói đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn mà đối với Trần Viên Viên thì lại là một chuyện vô cùng quan trọng.

Lâm Chi Diêu bật cười trả lời: "Cứ chọn chỗ à? Ừm, tôi muốn ăn tôm hùm bào ngư bò bít tết."

Trần Viên Viên gửi tới một loạt biểu tượng vẻ mặt đáng thương: "Những cái chú muốn kia tôi không mời nổi rồi."

"Ha ha, vậy thì ăn bánh bao được không?" Lâm Chi Diêu trả lời... .

Mấy ngày sau đó, mỗi ngày Trần Viên Viên đều nhắn tin Zalo nói chuyện phiếm với Lâm Chi Diêu khiến tâm trạng của anh dẫn dần cũng khá hơn, mà sau khi Trần Viên Viên thân thiết với anh hơn cũng không còn gọi anh là chú nữa mà đổi sang thành anh.

Trần Viên Viên là một cô gái rất hoạt bát, Lâm Chi Diêu cũng rất sẵn lòng nói chuyện phiếm với cô ấy, mỗi khi anh ở cùng với Trần Viên Viên đều cảm thấy rất thoải mái, không phải kiềm chế điều gì cả.

Kể từ khi Trần Viên Viên biết tâm sự của Lâm Chi Diêu liền dùng đủ mọi cách đùa cho Lâm Chi Diêu vui vẻ, mỗi ngày đều nhảy tới nhảy lui ở trước mặt Lâm Chi Diêu.

"Anh, anh thấy em đáng yêu không?" Trần Viên Viên giống như một con con thỏ nhỏ chạy đến trước mặt Lâm Chi Diêu, chu môi hỏi.

"Này anh? Anh quay TikTok giúp em được không? Chúng ta quay thành một series không quen nhau đó, anh không hiểu à? Chính là em đi ở phía trước, anh giả vờ chạy theo phía sau em muốn xin Zalo của em nhưng em không cho ấy?" Trần Viên Viên trầm mê với TikTok yêu cầu Lâm Chi Diêu quay TikTok cùng với cô ấy.

"Anh, em muốn đi bar! Em đã là người lớn rồi cũng sắp tốt nghiệp đại học rồi, anh dẫn em đi đi, xin anh đấy có được không? Không được thì em cứ ăn vạ ở đây đấy?" Trần Viên Viên muốn đi bar nên làm nũng với Lâm Chi Diêu.

Đối với tất cả những điều trên, Lâm Chi Diêu đều là một cái đầu hai cái lớn, những ngày gần đây anh hoàn toàn bị Trần Viên Viên quấn lấy, hoặc là cùng cô ấy đi dạo phố, hoặc là đưa cô tới quán bar, hoặc là quay TikTok cho Trần Viên Viên.

Có lúc Lâm Chi Diêu cũng cảm thấy nghi ngờ, rốt cuộc trong đầu Trần Viên Viên kia có bao nhiêu suy nghĩ không đáng tin đây.

Đa số mọi lúc Trần Viên Viên đều cười, nhưng cũng có lúc khóc, ví dụ như hôm cô ấy đưa Lâm Chi Diêu đi xem « Cô gái năm đó chúng tôi cùng theo đuổi » liền rưng rưng nước mắt, nước mắt rơi xuống từ đôi mắt to hay cười kia rơi vào túi bỏng ngô, sau đó Trần Viên Viên vừa ăn bỏng ngô vừa rơi nước mắt.

Tận đến khi ra khỏi rạp chiếu phim rồi Trần Viên Viên vẫn còn khóc khiến cho mọi người xung quanh đều nhìn cô ấy với ánh mắt quái dị, mặt Lâm Chi Diêu đen lại kéo Trần Viên Viên chạy ra ngoài. "Đó là phim! Em đừng nghiêm túc như vậy có được không?" Lâm Chi Diêu không biết nói gì hơn với Trần Viên Viên.

Kết quả Trần Viên Viên còn khóc to hơn, vừa khóc những vẫn nhét bắp rang bơ vào miệng: "Em biết là phim rồi nhưng em vẫn không thể nào nín khóc được. Hu hu hu. Bắp rang ăn ngon quá."

Bỗng nhiên Lâm Chi Diêu đưa tay đập lên trên trán của mình, anh còn muốn tìm một cây cột điện nào đó đập đầu chết đi cho xong, đầu óc Trần Viên Viên này có vấn đề à, một giây trước còn đang khóc lóc thương tâm mà một giây sau đã ăn bắp rang một cách ngon lành rồi.

Cũng chính lần Lâm Chi Diêu nhìn thấy Trần Viên Viên khóc này, trong lòng anh không khỏi nghĩ đến Trần Viên Viên chung quy lại cũng chỉ là một cô bé, cô ấy cũng thật là to gan không sợ bị mình lừa bắt cóc đi.

Đó là một buổi tối thứ sáu, Lâm Chi Diêu và Trần Viên Viên lại tới ăn cơm ở quán ăn nhỏ lần trước.

Chỉ là lần này sắc mặt Trần Viên Viên không tốt lắm, giống như là đang có tâm sự cũng không muốn nói ra, Lâm Chi Diêu hỏi cô ấy cô ấy cũng không nói mà chỉ ngẩn người nhìn về phía một đám sinh viên nữ đang tổ chức sinh nhật trong phòng bao riêng ở gần đó.

Lúc Trần Viên Viên uống rượu xong với Lâm Chi Diêu trở về ký túc xá của trường đại học đã là mười một giờ đêm, trên đường đi không biết cô ấy nghĩ đến cái gì mà luôn thất thần, cho dù là về đến ký túc xá rồi mà vẫn còn như vậy.

"Viên Viên, ngày mai là sinh nhật cậu rồi, cậu định tổ chức như thế nào vậy?" Trần Viên Viên vừa nằm xuống, bạn cùng phòng Tiểu Thiến đã hưng phấn hỏi cô ấy.

Trong lòng Trần Viên Viên sững lại, hơi né tránh nói: "Cũng chỉ là một ngày bình thường thôi mà, bỏ qua đi."

Tiểu Thiến trực tiếp ngồi dậy nói: "Như vậy sao được? Ba năm nay cậu đã không tổ chức sinh nhật rồi, yên tâm đi, không cần cậu lo đâu, tớ sẽ xử lý giúp cậu." Tiểu Thiến biết ý nghĩ trong lòng Trần Viên Viên, cô ấy cũng rất rõ ràng chuyện trong nhà của Trần Viên Viên.

"Vừa hay ngày mai là thứ bảy, chúng ta đều không cần đi thực tập, vậy tổ chức liên hoan vào ngày mai là tốt nhất, sau đó buổi tối chúng ta sẽ đi hát, tớ sẽ liên hệ chắc chắn sắp xếp ổn thỏa cho cậu." Tiểu Thiến hưng phấn chơi điện thoại di động.

"Này, đừng nói là cậu thông báo cả cho Tôn Tuấn Khải nhé?" Trần Viên Viên vội vàng hỏi, Tôn Tuấn Khải chính là chàng trai mà cô ấy vẫn luôn thích cũng là người mà tất cả sinh viên nữ trong trường đều thích.

"Người đầu tiên tớ thông báo chính là anh ta, không phải cậu và anh ta là anh em à? Còn là bạn học cấp ba nữa, sao vậy?" Tiểu Thiến nghi ngờ hỏi.

Trần Viên Viên vội vàng khoát tay áo nói: "Không có gì đâu."

Chỉ có điều khi Trần Viên Viên quay mặt lại đối diện với bức tường trong lòng lại hơi đau, chua xót vô hạn, ngày mai Tôn Tuấn Khải tới nhất định sẽ dẫn cả bạn gái của anh ta đi cùng.

Trần Viên Viên nằm ở trên giường lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, cô ấy lại lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn Zalo cho Lâm Chi Diêu: "Anh, ngày mai sinh nhật của em, anh có thể tới không."

Giờ phút này trong văn phòng trên tầng anho nhất của tập đoàn Cửu Châu chỉ còn tại một mình Lâm Chi Diêu đang tăng ca, sau khi nhận được tin nhắn Zalo của Trần Viên Viên cuối cùng anh cùng hiểu rõ vì sao tối nay cô nhóc này lại nhìn đám sinh viên đang tổ chức sinh nhật kia một cách hâm mộ như vậy.

Trần Viên Viên này tuy khá ngốc nhưng lại là một cô gái tốt, cô ấy cũng là người bạn đầu tiên của Lâm Chi Diêu ở thành phố Thiên Hải này, nghĩ đến điều này, Lâm Chi Diêu liền nhắn tin trả lời Trần Viên Viên.

"Như vậy đi, ngày mai sinh nhật là sinh nhật của em vậy anh trai là anh đây sẽ tổ chức cho em một sinh nhật thật đáng nhớ, em và bạn của em cũng đừng làm gì cả, tất cả để anh sắp xếp."

Trần Viên Viên trả lời: "Nhưng em không thể để anh tốn tiền được."

Lâm Chi Diêu gửi hai biểu tượng phẫn nộ qua: "Sao vậy, không coi anh là anh trai nữa à?"

Trần Viên Viên trả lời: "Vậy thì cảm ơn anh." Lần này Trần Viên Viên không tiếp tục gọi Lâm Chi Diêu là chú nữa.

Trò chuyện với Trần Viên Viên xong, Lâm Chi Diêu lắc đầu bật cười ha ha nói, vậy thì ngày mai sẽ cho cô nhóc này một bất ngờ lớn đi, dù sao những năm qua cô ấy cũng đủ khổ rồi.

Trần Hạo cầm điện thoại di động lên gọi một cuộc cho Katy: "Katy ngày mai là sinh nhật của em gái tôi, cô tìm một nhà hàng nào đó tốt một chút tổ chức tiệc sinh nhật giúp tôi, à cô ấy tên là Trần Viên Viên, làm xong trước mười giờ sáng ngày mai rồi gửi địa điểm cho tôi."

"Vâng thưa Tổng giám đốc Lâm." Katy ngọt ngào trả lời.

Sáng hôm sau, Lâm Chi Diêu liền nhận được tin nhắn của Katy gửi tới, tổ chức ở khách sạn Vịnh Bán Nguyệt, Lâm Chi Diêu tiện tay chuyển qua cho Trần Viên Viên.

"Viên Viên, em đưa bạn bè qua đó trước đi, anh còn có chút việc phải xử lý, xử lý xong anh sẽ qua đó ngay, nhanh thôi."

"Vâng, cảm ơn anh." Trần Viên Viên trả lời.

Sau khi Trần Viên Viên trả lời tin nhắn Zalo của Lâm Chi Diêu xong, nhìn thấy địa điểm Lâm Chi Diêu gửi tới cho cô liền nhíu mày lại, khách sạn Vịnh Bán Nguyệt? Trần Viên Viên cũng không nghĩ nhiều liền gửi sang cho Trần Thiến, sau đó hai người liền gọi hai chiếc xe taxi đi tới đó.

Mười một giờ trưa, Lâm Chi Diêu đến khách sạn Vịnh Bán Nguyệt, nhìn trang trí ở khách sạn cũng cảm thấy rất hài lòng. Bữa tiệc được tổ chức ở nhà hàng năm sao của khách sạn Vịnh Bán Nguyệt, phong cách trang trí theo kiểu dáng Châu Âu, giờ phút này trên bãi cỏ xanh biếc bên ngoài được bày đầy các loại bóng bay đủ màu sắc, còn có một dàn nhạc đang kéo đàn Violon và Cello nữa: "Ừm bố trí không tệ" Lâm Chi Diêu gật đầu.

"Chào anh Lâm, tôi là giám đốc của khách sạn và cũng là người chủ trì bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay của em gái anh, tôi tên là Vương Lộ Lộ, anh có hài lòng với bữa tiệc sinh nhật mà khách sạn chúng tôi tổ chức cho em gái anh không?" Lúc này có một người đẹp mặc váy dài màu đen đi tới khom người vô cùng khách sáo nói với Lâm Chi Diêu. Lâm Chi Diêu nhẹ gật đầu: "Ừm, hôm nay vất và cho cô Vương rồi."

Nụ cười trên mặt Vương Lộ Lộ càng đậm hơn, vô cùng cung kính ưu nhã cười một cái với Lâm Chi Diêu nói: "Không có gì vất vả cả, chúng tôi rất hi vọng sau này anh Lâm sẽ tới khách sạn chúng tôi nhiều hơn nữa."

Trong lòng Vương Lộ Lộ hết sức hưng phấn, đêm khuya hôm qua cô ấy lại nhận được điện thoại của Katy, thư ký của Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hải khiến cho cô ấy hưng phấn cả một đêm không ngủ được, mặc dù Katy không nói rõ là em gái của ai muốn tổ chức tiệc sinh nhật nhưng người có thể khiến Katy đêm khuya rồi cũng vẫn phải dậy làm việc thì cũng chỉ có một mình chủ tịch của tập đoàn Thiên Hải mà thôi! ! !

Giờ phút này Vương Lộ Lộ nhìn cách ăn mặc trên người Lâm Chi Diêu và cả khí chất toát ra từ anh trong nháy mắt liền chắc chắn người đang ngồi trước mặt cô ấy chính là chủ tịch của tập đoàn Thiên Hải! Cô ấy là một người phụ nữ thông minh, chuyện không nên hỏi cũng sẽ không hỏi nhưng trong lòng cô ấy vẫn đang kích động tới cực điểm.

Lâm Chi Diêu nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện đã mười một giờ ba mươi rồi vậy mà mấy người Trần Viên Viên vẫn còn chưa tới, anh cầm điện thoại lên gọi cho Trần Viên Viên: "Viên Viên, anh đến rồi mà sao không thấy các em đâu?"

"Anh, bọn em đến rồi, đang ở ngay ngoài cổng này, anh xuống đón bọn em đi." Trần Viên Viên trả lời.

"Ừm." Lâm Chi Diêu gật đầu cúp điện thoại.

"Sao vậy anh Lâm?" Vương Lộ Lộ nghi ngờ hỏi Lâm Chi Diêu.

Lâm Chi Diêu nói: "Em gái tôi đến rồi, tôi xuống đón cô ấy."

Vương Lộ Lộ vội vàng cười khoát khoát tay nói: "Anh Lâm cứ nghỉ ngơi ở đây đi, để tôi xuống đón cho, vốn đây chính là công việc của chúng tôi mà."

Lâm Chi Diêu suy nghĩ một chút gật đầu: "Được, vậy làm phiền cô Vương rồi."

Vương Lộ Lộ mỉm cười sau đó liền ưu nhã đi ra ngoài đón Trần Viên Viên...

Thật sự không biết giờ phút này Trần Viên Viên và mười người bạn của cô ấy đang vô cùng sốt ruột, bọn họ đang đứng ở gần cửa của khách sạn Vịnh Bán Nguyệt nhìn bảy tám khách sạn nhỏ xung quanh, không biết rốt cuộc là cái nào.

Chàng trai mà Trần Viên Viên thích tên là Tôn Tuấn Khải kia giờ phút này đang đứng ở cuối đám đông nói chuyện với bạn gái của anh ta, thỉnh thoảng lại liếc một cái về phía Trần Viên Viên.

Trần Viên Viên vừa nghe xong điện thoại của Lâm Chi Diêu, Tôn Tuấn Khải liền cười tủm tỉm đi tới, nói với Trần Viên Viên: "Ôi, Viên Viên cậu đừng nói với tớ là người anh xã hội kia của cậu tổ chức sinh nhật cho cậu ở khách sạn Vịnh Bán Nguyệt nhé? Đây chính là khách sạn năm sao đấy, cậu có biết tổ chức sinh nhật ở đây cần bao nhiêu tiền không? Không có mấy trăm triệu là không làm nổi"

"Tuấn Khải, anh tớ vừa gọi điện thoại cho tớ nói là sẽ lập tức xuống đón bọn mình rồi." Trần Viên Viên nói rất nhỏ, thật ra trong lòng cô ấy cũng cảm thấy không chắc, cô không biết tại sao Lâm Chi Diêu lại gửi cho mình vị trí này nên rất lúng túng.

Tôn Tuấn Khải lắc đầu cười, sâu trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường: "Ôi, cậu gọi anh thân thiết quá nhỉ, Viên Viên à, cậu đừng để bị người ta lừa nhé."

Trần Viên Viên cắn môi một cái, ánh mắt cũng mờ đi, bất kỳ ai nói cô ấy đều có thể nhịn được nhưng duy chỉ có Tôn Tuấn Khải nói cô là cô không thể nhịn được, dù sao cô ấy cũng đã thích Tôn Tuấn Khải ba năm. Thân thể Trần Viên Viên hơi run rẩy khiến Tiểu Thiến đang đứng bên cạnh Trần Viên Viên không nhịn được nữa, cô ấy giữ chặt tay Trần Viên Viên sau đó quay sang nói với Tôn Tuấn Khải: "Tôn Tuấn Khải cậu có thấy mình quá đáng rồi không? Uổng cho Viên Viên còn coi cậu là bạn, cho dù anh trai cô ấy có tổ chức sinh nhật cho cô ấy ở một quán cơm nhỏ thì đó cũng là chuyện của người ta, cậu là đồng hương của Viên Viên mà cậu đã làm được gì cho cô ấy chưa? Đứng đấy nói chuyện không đau eo à!"

"Cậu! Hừ, không chấp nhặt với cậu nữa, tôi đoán chắc là quán cơm nhỏ bên kia rồi, chúng ta qua đó đi. Ha ha, thật đúng là, vậy mà nhất định phải gửi địa điểm là khách sạn Vịnh Bán Nguyệt nữa chứ, cần gì phải giả vờ giả vịt như vậy." Tôn Tuấn Khải khinh thường khoát khoát tay, lôi kéo bạn gái của mình đi về phía quán cơm nhỏ ở đối diện. Mà Tôn Tuấn Khải vừa đi thì đám bạn học của Trần Viên Viên cũng liền nhấc chân đi theo Tôn Tuấn Khải.

Nhưng bọn họ còn chưa đi mấy bước liền bị một giọng nói ở sau lưng truyền đến gọi lại.

"Chào mọi người, mọi người tới tham gia tiệc sinh nhật đúng không? Xin hỏi cô Trần Viên Viên là ai vậy? Anh của cô đang chờ cô ở bên trong đó." Vương Lộ Lộ mặc một chiếc váy dài màu đen, phong thái giống như nữ thần, nói với đám người Trần Viên Viên.

Tiểu Thiến và Trần Viên Viên đều sững sờ, Trần Viên Viên quay đầu lại nhìn thẻ tên trước ngực Vương Lộ Lộ, khách sạn Vịnh Bán Nguyệt! ! !

Trần Viên Viên không thể tin được liền hỏi: "Tôi chính là Trần Viên Viên, chị, vừa rồi chị vừa mới nói là anh tôi ở bên trong đó à?"

Vương Lộ Lộ cười đi lên ôm lấy cánh tay Trần Viên Viên nói ra: "Em gái Viên Viên thật đáng yêu, ừm đi thôi, anh em chờ em khá lâu rồi đấy, không phải anh em đã gửi địa chỉ cho em rồi à?"

Trần Viên Viên gật đầu: "Gửi cho tôi địa chỉ của khách sạn Vịnh Bán Nguyệt, nhưng…"

Vương Lộ Lộ cười nói: "Đúng vậy, vậy thì nhanh lên đi, nhân vật chính còn chưa tới thì bữa tiệc sao có thể bắt đầu được."

Vương Lộ Lộ nói xong liền quay người nói với đám bạn học ở sau lưng của Trần Viên Viên: "Hoan nghênh mọi người đã đến khách sạn Vịnh Bán Nguyệt chúng tôi, hi vọng hôm nay mọi người chơi vui vẻ."

Đùng, Vương Lộ Lộ vừa dứt lời, lập tức đám người kia hoàn toàn im lặng lại, mười mấy bạn học của Trần Viên Viên ai cũng đều há to miệng, cực kỳ chấn động.

Sắc mặt của Tôn Tuấn Khải lại càng cực kỳ khó coi, vừa rồi anh ta còn chế giễu người anh kia của Trần Viên Viên là lừa đảo, không ngờ trong nháy mắt đã bị đánh vào mặt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.