Những người này quan sát Tần Liên rồi bàn luận xôn xao.
“Người đẹp này xinh thật, cô ấy cũng là người của công ty giải trí Tinh Quang chúng ta à? Sao tôi chưa nghe nói bao giờ?”
“Xinh thế này chẳng lẽ là người mới gia nhập công ty?”
“Khuôn mặt này rất có khí chất, chỉ là không biết ca hát, nhảy múa, diễn xuất, khả năng công ty cũng sẽ dốc không ít tài nguyên cho cô ấy, tuỳ tiện thôi cũng có thể nổi tiếng được!”
“Nhìn cô ấy có vẻ là đang đợi ai, có thể khiến người đẹp thế này chờ, không biết là người thế nào?”
…
Thoáng chốc, Tần Liên dường như đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Nhưng Lâm Hàn ở xa thấy thế thì hơi ngạc nhiên, Tần Liên chỉ đứng đó thôi cũng có thể thu hút sự chú ý của mọi người như vậy, thật nằm ngoài dự đoán của anh.
“Mọi người nói xem người đẹp thế này sẽ chờ người như thế nào?”
“Tôi đoán là một anh chàng siêu đẹp trai!”
“Nông cạn! Đẹp trai thì có ích gì? Trong xã hội này, có tiền mới là vua, người mà cô ấy chờ chắc chắn là người giàu có, hơn nữa không phải là người giàu có bình thường đâu”.
Lời này vừa thốt ra, mấy người bên cạnh cũng cảm thấy có lý, lập tức trở nên hâm mộ, có quyền có thế thật tốt, có thể được người đẹp cấp độ này chủ động.
Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, một người trẻ tuổi lọt vào tầm mắt họ, anh đi thẳng tới chỗ Tần Liên.
“Không phải chứ? Lẽ nào tên này là người mà người đẹp kia đang chờ?”
“Tôi thấy không phải đâu, chắc là tới bắt chuyện thôi. Người này cũng không biết xấu hổ, chẳng tự nhìn lại xem mình thế nào, sao lại dám tới bắt chuyện với người đẹp thế này chứ?”
“…”
Ánh mắt mọi người nhìn chàng thanh niên đều có vẻ khinh thường.
Thậm chí một vài người qua đường không nhìn nổi nữa, vội vàng lại gần, chuẩn bị bảo vệ Tần Liên.
Lúc này, Lâm Hàn đã tới trước mặt Tần Liên, nhẹ giọng nói:
“Đi thôi”.
Tần Liên quay đầu lại, nhìn thấy là Lâm Hàn thì mỉm cười, gật đầu đi theo.
Những người qua đường xung quanh nhìn thấy nụ cười ngọt ngào này, ai nấy đều kinh ngạc.
Đồng thời cũng ghen tỵ, hâm mộ, không ngờ người đẹp thật sự đang chờ thanh niên này!
Lâm Hàn cũng cảm nhận được ánh mắt của những người qua đường xung quanh, nhưng anh vẫn bình tĩnh tự nhiên, chẳng hề quan tâm.
Hai người vừa đến cửa khách sạn, một người đàn ông mặc vest đi về phía anh.
Người đàn ông này có mái tóc ngắn, còn có mụn ở hai bên má.
Lâm Hàn liếc nhìn, cảm thấy hơi quen, sau đó anh lập tức nhớ ra.
Người đàn ông này chính là Trần Thông, giáo viên dạy ghi-ta ở Trung tâm Punk.
Trần Thông nhìn thấy Lâm Hàn cũng sững sờ, sau đó lập tức nhận ra.
“Hế, Lâm Hàn, là cậu à?”
Trần Thông khẽ cười, nói thật đến giờ anh ta đều rất ghen tỵ với Lâm Hàn.
Thứ nhất, Lâm Hàn là người từ tỉnh khác đến, Trần Thông là người Kim Lăng, nên coi thường Lâm Hàn.
Thứ hai, Lâm Hàn mua được GMC, trình độ ghi-ta cũng cao hơn anh ta, khi ở Trung tâm Punk, những giáo viên nữ đều có ấn tượng tốt về Lâm Hàn.
Cũng chính vì điều này, Trần Thông mới rời khỏi Trung tâm dạy ghi-ta Punk, đến công ty giải trí Tinh Quang.
“Lâm Hàn, không ngờ thật sự là cậu, hôm nay khách sạn này đã được công ty giải trí Tinh Quang bao trọn rồi, không chào đón người khác, cậu mau cút khỏi đây đi!”
Trần Thông nói thẳng, vẻ mặt không kiên nhẫn.
“Bao rồi tôi cũng có thể vào, bây giờ tôi cũng là người của giải trí Tinh Quang”, Lâm Hàn cười nhạt, nói thẳng.
“Hả? Cậu cũng có tư cách vào giải trí Tinh Quang?”
Trần Thông nghe vậy hơi bất ngờ, công ty giải trí Tinh Quang là công ty giải trí được lên bảng xếp hạng ở Hoa Hạ, hơn nữa còn là công ty niêm yết thị trường, mấu chốt là không tuyển người ngoài.
Anh ta không hiểu tại sao Lâm Hàn lại vào được đây?
Mặc dù ghen tỵ và phẫn nộ với Lâm Hàn, nhưng anh ta biết tên này sẽ không nói dối, khả năng là đã được vào công ty này làm rồi.
“Hửm?”