Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 472: Phục kích từ hai bên!



Mấy anh cảnh sát kiểm tra, xác nhận xong, mới nghiêm mặt nói với Đinh Phong và Lâm Hàn:

"Xin chào đội trưởng Đinh! Cậu Lâm, ông Thang đã nói tình hình bên cậu cho chúng tôi biết rồi, mời đi theo chúng tôi".

Tức thì, Lâm Hàn và Đinh Phong bèn đi theo bọn họ tới chỗ Thang Ân Đình và cảnh sát đang phục kích.

"Giám đốc Thang, hành động cũng bí mật thật đó".

Lâm Hàn bước tới bắt tay với Thang Ân Đình, trên đường đến đây, Lâm Hàn quan sát sơ một lượt thì thấy địa điểm phục kích là ở ven đường cao tốc, nơi này có rất nhiều bụi cây mọc, khó bị phát hiện.

"Cậu Lâm tới rồi à, vị trí phục kích này là chuyên gia trong bộ chỉ huy tác chiến chọn đó, chắc chắn đáng tin".

Thang Ân Đình bắt tay anh, nói: "Vả lại, để tránh người của nhà họ Hoàng cài vào trong cục biết được lần hành động này, rồi báo lại cho bên họ. Vì thế, những người tham gia vào trận chiến đều được bảo mật".

"Ngay cả người nhà của họ cũng không biết, công tác chuẩn bị rất kín kẽ và chu toàn, đảm bảo một lướt bắt hết những phần tử vi phạm pháp luật ấy!"

Thang Ân Đình nói đến cuối cùng, gương mặt lộ vẻ xúc động. Nếu lần này thành công, ngoài việc giúp đỡ Lâm Hàn, khiến vị khách quý kia có thiện cảm với mình, mà con đường thăng quan tiến chức của ông ta đương nhiên cũng vì việc này càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Vào thủ đô nhận chức cũng không thành vấn đề!

Lúc này, một cảnh sát đi đến bên cạnh, giậm chân chào:

"Báo cáo giám đốc Thang, dựa theo camera bên Lư Châu, đã phát hiện đoàn xe nghi là của chấp pháp đường - nhà họ Hoàng đang trên đường cao tốc chạy về phía Kim Lăng. Đội cảnh sát bên thành phố Lư Châu đã ngụy trang xong và đi theo sau đoàn xe đó!"

"Được, có tin tức mới thì phải lập tức báo ngay cho tôi!"

Toàn thân Thang Ân Đình run lên, bắt đầu rồi!

Lần hành động này, vì không gây ra nguy hiểm cho người dân, nên mới đặc biệt chọn nơi trống trải ở đây để tiến hành vây bắt. Dù sao, đám người nhà họ Hoàng đều trang bị vũ khí, nếu ở trong thành phố thì sẽ rất nguy hiểm.

Lâm Hàn đứng cạnh cũng yên tâm, xem ra tin tức mà bên Ngô Xuyên nhận được khá chính xác đó chứ.

Còn về mặt chi tiết trong lần hành động này, Lâm Hàn không nhất thiết phải quan tâm nhiều làm gì, đã có Thang Ân Đình lo rồi.

Thang Ân Đình là ai, người lãnh đạo Kim Lăng đấy, sau lưng ông ta chính là chính phủ!

Dù nhà họ Hoàng có địa vị hay thực lực mạnh tới đâu trong vùng xám, nếu bị chính phủ chú ý thì khả năng tồn tại gần như bằng không.

Sau đó, đám Lâm Hàn bắt đầu ngồi tại chỗ chờ đợi.

Sắp đến giữa trưa, có một đoàn xe Hummer chạy vào cao tốc Kim Lăng.

Mà lúc này, nhân viên thu phí cũng đã được thay đổi, toàn bộ đều là cảnh sát đặc nhiệm.

Sau khi xác nhận đoàn xe này chính là đám người chấp pháp đường, có hai "Cảnh sát giao thông" bước tới, cản lại, nói: "Thưa ông, con đường này đang kẹt xe, mời đi theo con đường vòng kia!"

"Cảnh sát giao thông" chỉ con đường bên trái nói.

Bên trong trạm thu phí, những chiến sĩ cảnh sát vũ trang đầy đủ đang ngồi xổm lắng nghe tình hình bên ngoài, nếu có chuyện gì xảy ra, bọn họ sẽ ra tay.

"Đường chủ, phía trước kẹt xe, họ bảo đi theo con đường vòng kia", một gã đàn ông bên trong xe dẫn đoàn nói.

"Con đường kia xa không?", người đàn ông trung niên ngồi ở ghế lái phụ hỏi.

Ông ta có làn da trắng ngần, mặc áo sơ mi trắng, khiến cho người ta có cảm giác nho nhã lịch sự, nhưng trong ánh mắt lâu lâu lại lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Đó chính là Hoàng Bạch Đào - đường chủ chấp pháp đường của nhà họ Hoàng!

Lần này đến Kim Lăng, có thể nói toàn là những tinh anh trong tinh anh của chấp pháp đường - nhà họ Hoàng, quyết tâm tóm gọn cả bọn Lâm Hàn!

"Hơi xa một chút, mất khoảng 20 phút", gã đàn ông ngồi ở ghế lái đáp.

Hoàng Bạch Đào nghe vậy, khẽ cau mày, cảm giác hơi lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, gật đầu.

"Được rồi, đồng chí cảnh sát giao thông vất vả quá, chúng tôi sẽ đi đường vòng!"

Dưới sự chỉ dẫn của hai "Cảnh sát giao thông", đoàn xe Hummer đổi sang con đường khác phóng đi.

Cảnh sát đặc nhiệm trốn trong trạm thu phí yên lặng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu ra tay ở đây, khó tránh khỏi sẽ có cảnh sát bị thương hay mất mạng, giờ mọi thứ đều diễn ra thuận lợi, đưa được đám người kia vào nơi đã phục kích, thì sẽ giảm thiểu được thương vong.

Cùng lúc đó, ở phía bên kia, Thang Ân Đình cũng nhận được báo cáo tình huống.

"Người nhà họ Hoàng đã rời đường cao tốc đi về phía chúng ta, khoảng 10 phút nữa sẽ đến nơi, tất cả chuẩn bị chiến đấu!"

Sắc mặt Thang Ân Đình đanh lại, ra lệnh.

Toàn bộ cảnh sát lập tức kiểm tra trang bị, tuy đã sắp xếp kế hoạch xong, chỉ cần đám người nhà họ Hoàng tiến vào “bẫy”, thì dù bọn họ lợi hại đến mấy cũng có thể một mẻ tóm gọm mà không có chút thương vong nào.

Nhưng dù sao đám chấp pháp đường kia đều là kẻ điên, nếu liều mạng thì quả thật khó nói trước được điều gì.

Lâm Hàn thấy vậy, báo cho Ngô Xuyên, bảo bên anh ta chuẩn bị sẵn sàng, nếu có gì ngoài ý muốn thì sẽ cần đến bọn họ bất cứ lúc nào.

Không đến lúc bất đắc dĩ lắm thì Lâm Hàn cũng không muốn gọi Ngô Xuyên đến giúp, tuy là truy bắt tội phạm giúp dân trừ hại, nhưng chuyện như này nên để cho người thuộc chuyên môn đi làm vẫn tốt hơn.

10 phút nháy mắt trôi qua, chẳng bao lâu, đám Lâm Hàn đã nhìn thấy mấy chiếc xe Hummer màu đen đang lao nhanh tới hướng này.

Dựa theo tin tức nhận được trước đó thì có thể xác định bọn họ chính là người của chấp pháp đường - nhà họ Hoàng.

Lúc này, phía trước nơi cảnh sát phục kích là một khoảng đất trống, chướng ngại vật dùng để ẩn núp đã chuẩn bị xong từ lâu.

Mà ở chỗ cổng ra vào đường cao tốc cũng có cảnh sát thành phố Lư Châu đang chạy tới, phối hợp tiến hành bao vây, không để cho đám người phạm pháp này có cá lọt lưới.

Ngay sau đó, mấy chiếc Hummer chạy vào nơi phục kích.

Thấy họ đã vào chỗ, Thang Ân Đình cầm bộ đàm ra lệnh:

"Bắt đầu hành động!"

Trên con đường trống trải chợt có tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi!

Những chiếc xe cảnh sát đã chờ sẵn đột nhiên xông ra chặn đường.

Mấy chiếc Hummer vội phanh gấp, sắc mặt đám người chấp pháp đường trong xe đều thay đổi hẳn.

"Đường chủ, đột nhiên có rất nhiều cảnh sát xuất hiện, chúng ta bị phục kích rồi!"

Gã đàn ông ngồi ở ghế lái liếc nhìn bên ngoài cửa sổ xe, biến sắc nói.

Chỉ thấy bên ngoài, một đám cảnh sát cơ động mặc đồ chiến đấu, cầm súng tiểu liên chậm rãi xuất hiện, ánh mắt sắc bén lạnh người.

Hoàng Bạch Đào nhìn sang, vẻ mặt lập tức sa sầm, quả thật là bị trúng “chiêu”!

Quan trọng hơn, cảnh sát phục kích người của chấp pháp đường - nhà họ Hoàng, vậy đại biểu một điều!

Phía chính phủ Hoa Hạ đã chú ý đến nhà họ Hoàng!

Cái này rắc rối rồi!

Tức thì, Hoàng Bạch Đào có cảm giác tai vạ sắp ập xuống đầu!

"Mau, đừng ham chiến, mau tản ra trốn đi!"

Hoàng Bạch Đào hít sâu một hơi, ra lệnh.

Nhận được mệnh lệnh của ông ta, đám người chấp pháp đường ban nãy còn đang hoang mang rối loạn lập tức bình tĩnh lại. Dù sao thì họ cũng là người của chấp pháp đường, là tinh anh trong tinh anh, đã trải qua vô số trận chém giết.

Mấy chiếc Hummer nhanh chóng bẻ lái thay đổi phương hướng, tốc độ phản xạ cực nhanh.

Rồi sau đó, đám người chấp pháp đường ngồi trong xe hạ cửa kính xuống, chĩa họng súng ra trực tiếp nổ súng để đánh yểm trợ.

Đoàng!

Đoàng!

Đoàng!

Tiếng súng chợt vang lên liên hồi!

Cùng lúc đó, lại có thêm tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi truyền đến từ xa, họ chính là cảnh sát thành phố Lư Châu vừa ra khỏi đường cao tốc chạy tới đây


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.