"Anh Lâm, thôi không nói với anh nữa, tôi phải đi ra ngoài với người của chi nhánh công ty giải trí Tinh Quang đây, tôi còn hẹn ăn liên hoan với ông đạo diễn nổi tiếng kia, sau đó bàn bạc về casting nữa", Tần Liên nói trong điện thoại.
"Ừ, đi đi, có gì cần giúp thì liên lạc với tôi", Lâm Hàn nói xong cũng cúp máy.
Lúc này, đồ ăn đã được mang lên hết, Lâm Hàn mới ăn mấy miếng thì điện thoại lại đổ chuông.
Anh lắc đầu, ăn bữa cơm cũng không yên nữa, việc thì càng ngày càng nhiều, chẳng bao giờ còn được thảnh thơi như trước.
Lâm Hàn liếc nhìn màn hình, là Ngô Xuyên gọi đến, anh nhấn nghe.
"Anh Hàn, bên A Tam đã giải quyết xong, nay tôi mới trở về Đông Hải, anh có cặn dặn gì không?", Ngô Xuyên hỏi.
Lâm Hàn nghe vậy, cũng không hỏi thêm gì nữa, A Tam kia giao cho Ngô Xuyên xử lý là được, anh ta vẫn khá đáng tin.
"Đêm nay không có nhiệm vụ gì hết, sao vậy?", Lâm Hàn hỏi.
"Ồ, vậy à, tôi chỉ hỏi chút thôi, tại hồi trước ở Lư Châu có thu phục một người có vẻ quan trọng đang làm việc ở Đông Hải, vừa hay nay ông ta muốn hẹn tôi ăn một bữa. Bên anh không có việc gì vậy tôi sẽ đi", Ngô Xuyên đáp ở đầu dây bên kia.
Lâm Hàn đương nhiên là không nói gì rồi, anh mới lười quan tâm nhiều như vậy, dứt khoát đồng ý rồi cúp điện thoại, sau đó chậm rãi ăn cơm.
Bên kia, Ngô Xuyên đang lái xe chạy trên cao tốc, sau khi cúp máy, anh ta lại gọi cho một người khác.
"Alo, Tiểu Lam à, ừ, tối nay tôi rảnh, tôi đến chỗ ông ăn một bữa nhé. Nhưng sẽ hơi trễ chút, ở nhà hàng Thúy Hồ đúng không? Tôi biết rồi", Ngô Xuyên nói xong, cúp điện thoại, liền lái xe tiếp.
Cùng lúc đó, tại chi nhánh công ty giải trí Tinh Quang, Tần Liên đi theo mấy người phụ trách cũng vừa lên xe, mục tiêu là nhà hàng Thúy Hồ.
"Tần Liên, tôi biết cô có cổ đông lớn thứ hai công ty chống lưng, nhưng đạo diễn lát nữa gặp cũng là người nổi tiếng trong nước, mà còn khá nóng nảy. Đến lúc đó, cô phải chú ý một chút, tuyệt đối đừng đắc tội người ta", một thanh niên vừa lên xe đã dặn dò Tần Liên.
"Giám đốc Đinh yên tâm, tôi sẽ chú ý lễ phép", Tần Liên gật đầu đáp.
Giám đốc Đinh thấy vậy cũng hơi yên tâm, hôm nay, khi vừa thấy Tần Liên, anh ta còn tưởng rằng sẽ khó ở chung. Dù gì thì cô ấy vừa xinh đẹp, lại có khí chất, còn có ông lớn chống lưng nữa. Mà đa số những người như thế thường rất khó chịu, nhưng Tần Liên lại ngoại lệ, cô ấy cực kỳ khiêm tốn, lúc làm việc cùng nhau cũng khá thoải mái dễ chịu, không cần thiết phải lo lắng nhiều.
"Vậy thì tốt rồi, cô cũng không cần lo lắng, công ty giải trí Tinh Quang chúng ta khá thân thiết với đạo diễn Lam. Hơn nữa, tư chất của cô tốt như vậy, chúng tôi chỉ cần nói mấy câu giúp cô, thì vai nữ nhân vật chính chắc chắn không thành vấn đề. Đây là một số thông tin về đạo diễn Lam, cô xem để biết trước, tới lúc đó cũng dễ nói chuyện", giám đốc Đinh nói xong, bèn lấy một phần tài liệu về ông ta ra.
"Được".
Tần Liên gật đầu, nhận lấy bắt đầu xem, đạo diễn Lam Chí Hổ, trước mắt là đạo diễn nổi tiếng lọt top 3 trong nước, đến từ thành phố Lư Châu thuộc tỉnh Hoản...
Tại trước cửa nhà hàng Thúy Hồ.
Tần Liên và mấy người phụ trách chi nhánh công ty giải trí Tinh Quang đã tới, giờ đang đứng trước cửa chờ.
Lúc này, giám đốc Đinh có chút lo lắng, do dự một lát, cuối cũng vẫn nhỏ giọng nói với mọi người: "Mọi người phải chú ý, tuyệt đối không được đắc tội đạo diện Lam. Tôi biết một vài tin tức, ông ta không chỉ là đạo diễn nổi tiếng, mà còn có chút lai lịch ô dù bên Lư Châu nữa, đã thế còn qua lại với một số thế lực ở vùng xám. Nếu chọc ông ta bực, hậu quả sẽ rất khó tưởng tưởng!"
Mấy người đứng quanh nghe vậy, sắc mặt chợt thay đổi, ai cũng nghiêm túc hẳn lên.
Những ông lớn bình thường trong giới, có đắc tội thì cũng chỉ bị xa lánh, không còn cơ hội phát triển. Nhưng mà, nếu chọc tới mấy ông có quan hệ với thế lực ở vùng xám, thì hậu quả sẽ không đơn giản như vậy.
Tần Liên đứng bên cũng hơi căng thẳng, cô ấy chưa từng tiếp xúc với nhân vật nào như thế, lát nữa đành phải xử sự một cách cẩn thận thôi.
Sau đó, có mấy chiếc xe dừng lại trước cửa nhà hàng Thúy Hồ, tài xế ân cần mở cửa, một người đàn ông hơi có bụng bia bước xuống từ chiếc xe đầu tiên. Ông ta để tóc dài cột cao lên, cả người nhìn có vẻ ăn chơi kệch cỡm, lại có chút điệu nghệ của nghệ sĩ.