Mặt Hạ Minh Hạo đanh lại, nhưng không tiện nói gì.
Dù sao trước kia Lâm Hàn mời Giải trí Tinh Quang bọn họ tham dự hội nghị thượng đỉnh với tư cách thành viên chính, chính Hạ Minh Hạo là người ném đá Lâm Hàn, không tin tưởng anh.
Cũng vì vậy mà nhà họ Hạ bỏ lỡ cơ hội tốt.
Nếu không phải vì không hoàn toàn tin tưởng Lâm Hàn ngay từ đầu, kéo dài thời gian để tìm hiểu thì lần này nhà họ Hạ đã có thể tham dự hội nghị hợp tác Châu Á-Thái Bình Dương với tư cách thành viên chính rồi. Nếu mọi chuyện thuận lợi, chưa biết chừng bây giờ nhà họ Hạ đã không còn là thế gia mà đã nhảy vọt lên làm quý tộc rồi!
Sau khi Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương kết thúc, họ lập tức điều tra Lâm Hàn.
Chẳng mấy chốc đã có kết quả điều tra, vợ Lâm Hàn chính là Dương Lệ, chủ toạ hội nghị thượng đỉnh lần này!
“Không biết Lâm Hàn có may mắn gì mà có được người vợ quyền lực như vậy. Bảo sao cậu ta có thể có bản lĩnh khiến ba công ty nhỏ đó có mặt trong vị trí ghế chính của hội nghị thượng đỉnh, thì ra là vì có người vợ quyền lực”, Hạ Đạt nhỏ giọng nói.
Hạ Minh Hạo gật đầu bảo: “Lâm Hàn này cũng thật không có năng lực, dựa vào quan hệ của vợ làm được chút chuyện, còn thật sự cho rằng đó là bản lĩnh của mình, bám váy vợ, đúng là đồ hèn nhát!”
“Dương Lệ cũng chẳng phải người tử tế gì, là người chủ trì Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương mà lại lạm dụng chức quyền, cho ba công ty nhỏ tham dự hội nghị với tư cách thành viên chính. Thấy cô ta lợi hại như vậy trong hội nghị, thì ra cũng chỉ là giả tạo, thực tế cũng chẳng phải thứ gì tốt đẹp”, Hạ Đạt lại nói.
Hạ Minh Hạo dường như nghĩ đến điều gì, nói: “Đúng rồi, không phải lần trước chúng ta thắc mắc sao tên bất tài vô dụng Lâm Hàn lại có nhiều tiền đầu tư vào Giải trí Tinh Quang của chúng ta sao? Bây giờ xem ra chắc chắn cũng có liên quan đến vợ cậu ta, thậm chí có thể là lấy tiền của quỹ đầu tư Nhân Phàm!”
Hạ Đạt gật đầu, vẻ mặt chán ghét: “Lâm Hàn và Dương Lệ đều không phải người tử tế!”
Mà Hạ Sương ở bên cạnh sắc mặt không được tốt lắm. Chưa nói đây chỉ là suy đoán của hai người họ, nói xấu sau lưng người khác. Nhưng dù là thật thì bây giờ chẳng phải nhà họ Hạ cũng đang đến để đi cửa sau dựa vào quan hệ của Dương Lệ sao? Chẳng phải cũng đều không phải người tử tế à? Trong thương trường, có ai sạch sẽ?
Hạ Đạt thấy sắc mặt Hạ Sương không tốt mới nói: “Được rồi, hai chúng ta bớt nói lại một chút, kẻo bị mấy người Dương Lệ nghe thấy lại không hay. Dù sao lần này chúng ta đến cũng là để xin Dương Lệ giúp đỡ, nhận được khoản đầu tư từ quỹ đầu tư Nhân Phàm”.
Hạ Minh Hạo gật đầu, có chút lo lắng: “Gia chủ, trước đây chúng ta có chút mâu thuẫn với Lâm Hàn, liệu lần này họ có không giúp chúng ta không? Nếu không có sự giúp đỡ của họ, chúng ta không biết bao giờ mới liên lạc được với người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, nếu có ngày đó chắc cũng không được đầu tư bao nhiêu”.
“Yên tâm, dù sao Lâm Hàn cũng là cổ đông lớn thứ hai của Giải trí Tinh Quang chúng ta. Sao cậu ta lại không giúp? Nếu cậu ta dám không giúp thì tôi sẽ truyền tin Dương Lệ lạm dụng chức quyền, xem bên phía quỹ đầu tư Nhân Phàm xử lý Dương Lệ thế nào!”, Hạ Đạt nói.
Cùng lúc đó, trong biệt thự, Dương Lệ đã ăn xong bữa sáng, cô đang thu dọn đồ chuẩn bị ra ngoài.
“Dì Hà, hôm nay tôi phải ra ngoài làm việc nên trưa không về ăn cơm, dì ăn một mình nhé”, Dương Lệ vừa đi giày vừa nói với dì Hà.
“Tôi biết rồi, cô cũng nhớ ăn trưa nhé, đừng vì bận công việc mà không chú ý đến sức khoẻ”, dì Hà dặn dò.
Dương Lệ đáp lại, đi giày cao gót xong cô lái xe ra ngoài.
Cổng biệt thử vừa mở ra đã bị mấy người nhà họ Hạ chặn lại.
Nhìn những người xa lạ này, Dương Lệ cau mày, cô dừng xe rồi hạ cửa kính xuống: “Các người là ai?”
Hạ Đạt bước tới, cười nói: “Chào cô Dương Lệ, tôi là Hạ Đạt, là cổ đông lớn nhất của công ty Giải trí Tinh Quang, Lâm Hàn là cổ đông lớn thứ hai của công ty chúng tôi. Lần này chúng tôi tới là muốn nhờ cô giúp đỡ”.