Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 569: Bước ngoặt



Nhắc đến thông tin điều tra được, vẻ mặt Ngô Xuyên trở nên hưng phấn, có vẻ thu hoạch được rất lớn.

Lâm Hàn nghe vậy hơi ngạc nhiên, bắt đầu lắng tai nghe.

“Lần này lúc mới đầu chúng tôi lẻn vào nhà họ Khương, lẻn vào rất lâu cũng không tra được thông tin hữu ích gì. Nhưng sau đó chúng tôi lại phát hiện ra một phòng họp bí mật trong trụ sở chính nhà họ Khương. Chúng tôi tìm được một cơ hội để lẻn vào trong, phát hiện rất nhiều thứ liên quan đến hoạt động lần này!”, Ngô Xuyên kích động nói.

Lâm Hàn nghe thế thì hiểu ra, chắc đó là phòng họp bí mật của trụ sở chính nhà họ Khương, địa điểm họp của nhà họ Khương và nhà họ Chu chính là ở căn phòng dưới hầm đó.

Nhưng nhà họ Khương cũng cần thảo luận, vì thế đã xây một phòng họp bí mật để bàn chuyện này.

Phòng họp bí mật nhất định phải cực kỳ bí mật, đừng nói là người ngoài, ngoại trừ những người cấp cao nhất trong nhà họ Khương thì không ai được vào.

Thậm chí họ còn không biết đến sự tồn tại của phòng họp bí mật này!

Mà người nhà họ Khương cũng luôn rất kín đáo, không để lộ thông tin gì ra ngoài.

Nhưng bây giờ sau khi đã chính thức bắt đầu hành động, có vẻ vì hành động mà người nhà họ Khương hơi hoảng loạn, điều này mới tạo cơ hội cho nhóm người Ngô Xuyên lẻn vào.

Lúc này Ngô Xuyên lại lên tiếng: “Anh Hàn, anh biết không? Ở đó có tất cả danh sách lộ trình hành động, phân bố nhân sự, có danh sách này chắc chắn sẽ thuận lợi hơn nhiều!”

“Lộ trình hành động và phân bố nhân sự của nhà họ Khương?”, Lâm Hàn hơi bất ngờ.

Có thông tin này nhóm Lâm Hàn hành động cũng thuận tiện hơn nhiều.

Nếu là trước đây, Lâm Hàn không chắc có thể thực hiện được kế hoạch hay không, liệu lần này có thể đối phó được nhà họ Khương hay không.

Nhưng bây giờ có những thông tin này, Lâm Hàn chắc chắn mình có thể đối phó được.

Nhưng ngay sau đó, mặt Lâm Hàn lại lập tức tối sầm.

“Sao thế anh Hàn? Chúng ta vẫn chưa thể đối phó với nhà họ Khương à? Những thông tin này vẫn chưa đủ sao?”, Ngô Xuyên thấy thế thì vội hỏi.

Lâm Hàn lắc đầu: “Không liên quan đến anh, thông tin đã đủ rồi, nhưng trước đây chúng ta đã biết được từ nhà họ Chu rằng họ đã cấu kết với bộ phận thanh tra ở thành phố Thiên Kinh. Chiều mai họ sẽ điều tra nhà họ Tiêu, đến lúc đó họ sẽ ép nhà họ Tiêu chịu một khoản bồi thường khổng lồ, đồng thời khiến các thành viên chủ chốt của nhà họ Tiêu ngồi tù một thời gian, còn chuyển mỏ than cho nhà họ Chu và nhà họ Khương”.

“Nếu vậy”, Lâm Hàn nói tiếp: “Lần hành động này của nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ kết thúc. Mặc dù chúng ta biết rõ hành động cụ thể và phân bố nhân sự của họ, chúng ta cũng có đủ lực lượng để đối phó với họ, nhưng không có thời gian”.

Mấy người Ngô Xuyên nghe thấy điều này vẻ mặt cũng không tốt lắm, vấn đề này thực sự rất khó nhằn.

Biết rõ kế hoạch của đối phương, biết phân bố nhân sự của đối phương, thậm chí phe mình cũng hoàn toàn đủ lực lượng để chiến đấu, chỉ là không đủ thời gian.

Lâm Hàn tỉ mỉ xem xét kế hoạch hành động của nhà họ Khương mà Ngô Xuyên đưa, sau đó anh nói: “Quá gấp rút, thời gian quá ngắn, bây giờ chúng ta vẫn chưa đủ lực lượng, nhất định phải đợi người của Trương Thiên Sơn đến mới có thể hành động. Tối nay họ mới đến, chỉ còn hơn nửa ngày không thể đủ”.

Tiểu Đông ở bên cạnh gật đầu: “Nếu có thêm dù chỉ một ngày thì chúng ta cũng đủ thời gian, nhưng lại không có cách kéo dài thời gian”.

Sắc mặt mấy người Ngô Xuyên cũng hơi ảm đạm, thật sự quá khó chịu, giống như có sức mạnh mà lại đấm vào một cục bông, không có đất dụng võ.

Lâm Hàn cũng đau đầu, nếu bây giờ có thể sử dụng quan hệ của nhà họ Lâm thì những chuyện này không thành vấn đề.

Nhưng bây giờ Lâm Hàn đang cược với Dương Tiêu, hoàn toàn không thể sử dụng những mối quan hệ này.

Những vấn đề trên đều không thành vấn đề, nhưng làm sao để đối phó với đoàn thanh tra của thành phố Thiên Kinh? Có thể thông qua báo cáo thông thường nhưng cũng phải làm theo thủ tục, mất rất nhiều thời gian.


Sau bao khó khăn, cuối cùng họ cũng đã kiểm tra kỹ lưỡng bộ phận thanh tra của thành phố Thiên Kinh. Cơm canh đều đã nguội, nhà họ Tiêu đã chịu tổn thất rất lớn, cuộc cá cược của Lâm Hàn cũng thất bại.

Mấy người Lâm Hàn bất đắc dĩ, chỉ có thể nghĩ ra nhiều cách khác nhau nhưng chẳng thể thi hành.

Đến tối nhóm người Lâm Hàn cũng vẫn chưa nghĩ ra được phương pháp hữu ích nào.

Khi Lâm Hàn đang sứt đầu mẻ trán thì điện thoại anh đổ chuông, là Lý Minh gọi đến.

“Có chuyện gì không?”, Lâm Hàn hơi mất kiên nhẫn nói. Nếu bên này không có kế hoạch đối phó với nhà họ Khương, không thể hoàn thành hợp đồng cá cược, Lâm Hàn sẽ mất tư cách trở thành người thừa kế của nhà họ Lâm. Mà ba công ty dưới tay anh cũng sẽ bị Khương Thư Nhai huỷ hoại.

Nói cách khác, việc phát triển livestream Sa Ngư không hề có ý nghĩa, dù có phát triển thế nào nếu Lâm Hàn không thành công thì bên phía họ cũng sẽ bị huỷ diệt.

Dường như tâm trạng Lý Minh có vẻ rất tốt, anh ta nói: “Cậu Lâm, việc hợp tác của ba công ty chúng tôi với quỹ đầu tư Nhân Phàm đã bắt đầu. Hiện tại chúng tôi đã nhận được một nửa số tiền đầu tư, mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Ngoài quỹ đầu tư ra, bên phía Nhân Phàm còn giúp chúng tôi trong rất nhiều phía cạnh khác, bao gồm cả những người trong bộ phận thanh tra của Hoa Hạ. Vì lần trước ba công ty chúng tôi bị phong toả, có vẻ đã bị trúng mục tiêu, quỹ đầu tư Nhân Phàm đã giới thiệu người của thanh tra quốc gia cho chúng tôi, nếu có ai lạm dụng chức quyền nữa thì chúng tôi có thể tìm họ nhờ giúp đỡ”.

Lâm Hàn vốn không chú ý lắng nghe lắm, nhưng nghe thấy đoàn thanh tra quốc gia anh lập tức có tinh thần.

Những người bên này là người của tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh, thuộc thành phố Thiên Kinh, còn tổ thanh tra quốc gia thuộc cấp quốc gia, là cấp trên của đoàn thanh tra Thiên Kinh. Nếu có thể liên lạc với đội thanh tra quốc gia thì có thể dễ dàng điều tra đội thanh tra thành phố đúng không? Dù sao bây giờ bọn họ cũng đang lạm dụng chức quyền.

“Chờ đã Lý Minh, anh vừa nói những người đó là người của đoàn thanh tra quốc gia đúng không?”, Lâm Hàn nhanh chóng hỏi lại.

“Đúng thế, có chuyện gì vậy?”, Lý Minh không hiểu chuyện gì xảy ra.

“Được rồi, Lý Minh, anh mau đưa cho tôi cách liên lạc với đoàn thanh tra quốc gia, thông tin này rất hữu ích cho tôi. Lần này thực sự may nhờ có anh, những việc còn lại chờ tôi giải quyết xong chuyện này rồi nói”, Lâm Hàn kích động nói, cả người lập tức có tinh thần.

Lý Minh không hiểu chuyện gì xảy ra lắm, nhưng nghe Lâm Hàn nói thông tin này rất hữu ích với Lâm Hàn bèn vội vàng gửi thông tin liên lạc và một số thông tin của đội thanh tra quốc gia cho Lâm Hàn.

“Cậu Lâm, những người này trước giờ luôn rất công bằng, nghiêm túc”, Lý Minh nói.

“Tôi biết rồi”, Lâm Hàn nhận được tin nhắn, xác định qua rồi nhanh chóng cúp điện thoại.

Nhóm người Ngô Xuyên thấy Lâm Hàn kích động như vậy lập tức hiểu có chuyện tốt đã xảy ra, chuyện này có thể nói là một bước ngoặt, họ vội vàng tập trung lại.

Lâm Hàn cúp máy rồi nhìn mấy người Ngô Xuyên và Tiểu Đông, ai cũng đang nhìn anh với vẻ mong chờ, anh nói: “Có cách rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.