Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 680: Vui mừng



 Đạo diễn Ngô chỉ đồng ý ký hợp đồng với Tần Liên, nhưng trước đó chưa nói sẽ trả bao nhiêu. 

 Mặc dù Hạ Sương và Dương Khiết đều không để tâm số tiền đó cho lắm, dù sao có số tiền hai tỷ tư mà Lâm Hàn đưa, cả đời các cô ấy sẽ không thiếu tiền, nhưng không có nghĩa là Tần Liên không quan tâm. Hạ Sương và Dương Khiết cũng tính để ý một chút thay Tần Liên. 

 “Hả? Còn phải xem diễn xuất nữa à… Vậy cũng được”, đạo diễn Ngô do dự một lúc rồi khẽ gật đầu, trong lòng hơi nghi hoặc. Hạ Sương và Dương Khiết còn muốn mình xem diễn xuất của Tần Liên, lẽ nào diễn xuất của Tần Liên cũng không tệ? 

 Nhưng đạo diễn Ngô cũng chỉ nghĩ như vậy mà thôi, không ôm hi vọng quá nhiều. Rất nhiều người mới nghĩ rằng diễn xuất của mình không tệ, nhưng thật ra vừa mới bắt đầu đã rất kém. Khi mới bắt đầu đóng phim, có bao nhiêu người có thể có được diễn xuất rất tốt chứ? Nếu có thì sau này người đó sẽ trở thành diễn viên xuất sắc rồi. 

 Ngay sau đó, Hạ Sương và Dương Khiết dẫn Tần Liên và đạo diễn Ngô đến một studio của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. 

 Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là doanh nghiệp hàng đầu của showbiz Hoa Hạ, các loại phòng ốc thiết bị cần đều có. 

 Sau khi dẫn mọi người vào trong studio, Hạ Sương nói với đạo diễn Ngô: “Đạo diễn Ngô, ông bắt đầu xem diễn xuất của Tần Liên đi. Mặc dù cô ấy không quá giỏi nhưng chắc chắn không đến nỗi quá tệ, hẳn là có thể khiến ông hài lòng”. 

 Đạo diễn Ngô nghe vậy thì cảm thấy hơi kinh ngạc. Hạ Sương cho ông ta cảm giác cô ấy là một người rất hiểu biết về ngành giải trí, nếu Hạ Sương đã nói như vậy thì có lẽ Tần Liên cũng có chút kĩ năng diễn xuất, không phải là một bình hoa di động. 

 Nghĩ đến đây, trong lòng đạo diễn Ngô hơi kích động. Nếu Tần Liên có kỹ năng diễn xuất thì ông ta không cần phải quay về bảo người đơn giản hóa vai diễn của nữ chính nữa, mà có thể giữ nguyên vai ban đầu. 

 Như vậy thì chất lượng của cả bộ phim sẽ càng cao. 

 Đạo diễn Ngô cảm thấy hình như lần này mình lời to rồi, không chỉ có thể hợp tác với Hạ Sương và Dương Khiết, xây dựng mối quan hệ tốt, mà còn không đắc tội với Tiêu Nhã. Mặt khác, người mới mà ông ta ký hợp đồng lần này khác với những người trước kia, dường như không những không có ảnh hưởng tiêu cực đến bộ phim của mình lần này, mà còn có ảnh hưởng tích cực không tưởng tượng được. 

 Trước cửa một studio của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. 

 Bốn người Hạ Sương, Dương Khiết, Tần Liên và đạo diễn Ngô vừa từ bên trong studio đi ra. 

 Vừa rồi ở trong studio, đạo diễn Ngô đã kiểm tra diễn xuất của Tần Liên, bảo Tần Liên diễn thử vài đoạn phim có thể cho thấy diễn xuất để ông ta xem. 

 Kết quả cuối cùng, quả nhiên là Tần Liên có kĩ năng diễn xuất nhất định, thậm chí còn vượt trên mong đợi của đạo diễn Ngô. 

 Thậm chí diễn xuất của Tần Liên còn tốt hơn ngôi sao nữ nổi tiếng mà đạo diễn Ngô đã mời trước kia. 

 Độ nổi tiếng của ngôi sao nữ kia khá cao, chỉ có chút diễn xuất, nhưng lượng fans khá đông, cho nên trước kia đạo diễn Ngô đã mời cô ta. 

 Còn Tần Liên, tuy độ nổi tiếng không cao bằng ngôi sao nữ kia, nhưng nhan sắc và diễn xuất đều có, đạo diễn Ngô tin rằng kết quả nhất định sẽ tốt hơn ngôi sao nữ kia nhiều. 

 Mặt khác, trên thực tế, Tần Liên cũng không phải không nổi tiếng. Với nhan sắc của Tần Liên chỉ cần tuyên truyền ra ngoài, đạo diễn Ngô tin rằng Tần Liên sẽ có rất nhiều fans ngay lập tức, như vậy là có độ nổi tiếng ngay. 

 Có vài bộ phim có thể thành tựu một vài diễn viên, mà có vài diễn viên cũng có thể thành tựu một bộ phim, đạo diễn Ngô tin rằng bộ phim của mình có thể thành tựu Tần Liên, Tần Liên cũng có thể thành tựu bộ phim này. 

 Bộ phim này và Tần Liên cũng sẽ trở thành kinh điển của showbiz, được tất cả mọi người nhớ tới! 

 “Trước đây thật là ngại quá, là tôi mờ mắt”, đạo diễn Ngô lại xin lỗi Hạ Sương và Dương Khiết, cảm thấy hổ thẹn vì hành vi trước kia của mình. 

 Nếu Tiêu Nhã không đến, mình không ký hợp đồng với Tần Liên, vậy thì đạo diễn Ngô cảm thấy mình thật sự quá sai lầm, bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy. 

 “Đạo diễn Ngô khách sáo rồi, bây giờ chúng ta đi ký hợp đồng nhé?”, Hạ Sương cười đáp. 

 “Được, được, bây giờ đi ký hợp đồng luôn”, đạo diễn Ngô nói. 


 Sau đó, bốn người dẫn theo luật sư của mình đi vào phòng họp. 

 Vì hai bên đã đạt thành hợp tác nên bàn hợp đồng cũng rất nhanh. 

 Đạo diễn Ngô không dùng gì khác, mà dùng luôn mức giá và tỷ lệ phần trăm ông ta đã mời ngôi sao nữ trước kia cho Tần Liên, có thể nói là trả thù lao theo quy chuẩn cao nhất của ngôi sao trong showbiz hiện nay cho Tần Liên. 

 Về phía công ty Hạ Sương và Tần Liên, bình thường công ty giải trí và nghệ sĩ chắc chắn phải phân chia lợi nhuận, công ty giải trí chiếm phần lớn, nghệ sĩ chỉ có thể lấy phần nhỏ. 

 Nhưng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh và Tần Liên rõ ràng không phải như vậy, họ dành tất cả lợi ích cho Tần Liên, đồng nghĩa lần này công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không có bất cứ thu nhập gì. 

 Sau khi ký xong hợp đồng, mấy người họ đều rất vui vẻ, tiếp đó lại tiễn đạo diễn Ngô về. 

 “Đạo diễn Ngô, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ, chúng tôi tiễn ông đến đây nhé”, Hạ Sương cười nói. 

 “Nhất định rồi, không sao, tiễn đến đây là được rồi, mọi người đừng tiễn tiếp nữa, nếu không tôi lại không chịu nổi”, đạo diễn Ngô cũng nói. 

 Mặc dù ông ta là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, theo lý mà nói cũng không sợ công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cho lắm, nhưng ai bảo Hạ Sương, Dương Khiết và Tần Liên lại có quan hệ tốt với Tiêu Nhã thế chứ. 

 Tiêu Nhã là bà chủ của nhà họ Tiêu, quý tộc có thế lực cao nhất Hoa Hạ, có cho đạo diễn Ngô mười lá gan cũng không dám chọc giận cô ấy, trừ khi ông ta muốn chết. 

 “Vậy tôi về trước nhé, có lẽ chưa tới hai ngày nữa là bắt đầu quay phim rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với các cô”, đạo diễn Ngô lại nói. 


 Dương Khiết nhìn Tần Liên cười nói: “Thế thì có gì đâu. Công ty này là của Lâm Hàn, Lâm Hàn bồi dưỡng cô, cho cô nhiều một chút cũng chẳng có gì cả”. 

 Lúc này, Hạ Sương ở bên cạnh cũng lên tiếng: “Yên tâm đi Tần Liên, cho dù chúng tôi không lấy thù lao của cô, nhưng thực ra chúng tôi cũng kiếm được rất nhiều tiền”. 

 “Hả? Không lấy thù lao mà cũng kiếm được rất nhiều tiền sao?”, Tần Liên và Dương Khiết đều nghi ngờ nhìn Hạ Sương, không hiểu Hạ Sương có ý gì. Không lấy một đồng thù lao nào thì sao có thể kiếm được rất nhiều chứ? 

 Hạ Sương bất đắc dĩ liếc nhìn hai người, giải thích: “Cô thật sự cho rằng lợi nhuận của công ty giải trí chủ yếu dựa vào thù lao của các nghệ sĩ sao? Chúng tôi thậm chí còn không cần đợi Tần Liên đóng phim xong nổi tiếng, sau khi cô ấy bắt đầu đóng phim là đã có thể tiến hành một số tuyên truyền, với nhan sắc của Tần Liên lập tức có thể nhận được sự chú ý rất cao và có rất nhiều fans. Chúng ta còn có thể bắt đầu nhận một vài hợp tác, những hợp tác này mới là thứ kiếm được tiền chân chính”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.