Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 696: Hối hận



 "Chỉ mới có một video quảng bá thôi mà đã nổi tiếng luôn rồi sao? Giỏi thế cơ á?", Dương Lệ ngạc nhiên nói. 

 Lâm Hàn lại khẽ gật đầu, nói: "Cũng dễ hiểu thôi, với khuôn mặt và kỹ năng diễn xuất kia không nổi mới là lạ đó". 

 Dương Lệ nghe vậy hơi gật gù, ngẫm lại quả thật đúng thế. 

 Showbiz Hoa Hạ hiện nay là thời kỳ của ngôi sao đang nổi và những idol nam "mặt hoa da phấn", Tần Liên vừa có sắc vừa có kỹ năng diễn xuất thế thì không muốn nổi cũng khó. 

 "Có lẽ chỉ cần nhiêu thôi cũng đã có rất nhiều người tìm Tần Liên chụp ảnh đại diện, quảng cáo hoặc làm người đại diện thương hiệu rồi? Haiz, người như Tần Liên kiếm tiền thật dễ quá mà", Dương Lệ hơi hâm mộ nói. 

 Lâm Hàn nghe thế thì gật đầu, anh nói: "Chắc chắn sẽ có rất nhiều lời mời, nhưng có điều bây giờ chưa phải là lúc, dù sao thì hiện tại Tần Liên còn chưa quay được bộ phim nào, không có tác phẩm gì, bây giờ mà nhận thì cũng chỉ thu về ít tiền lẻ mà thôi, không nên vì con số nhỏ này mà lãng phí thời gian quý báu". 

 Dương Lệ cũng tán thành, thấy lời nói của Lâm Hàn rất có lý, nhưng cô cũng có cảm giác mình không sánh bằng người ta. 

 Đừng tưởng bề ngoài Dương Lệ xinh đẹp gọn gàng mà lầm, trong thực tế, cả năm cô luôn vùi đầu vào công việc mà chỉ kiếm được hơn một triệu tệ mà thôi. Hiện tại còn xảy ra chuyện Triệu Tứ Hải thông đồng với Tạ Kiến Bình, nếu không giải quyết ổn thỏa, Dương Lệ cảm thấy bản thân cô có khi cũng sẽ bị đưa đi điều tra. 

 "Không nói nữa, công ty xảy ra chút chuyện, em phải chuẩn bị xử lý cho thật tốt mới được", Dương Lệ nói rồi đi một mạch về phòng làm việc, chuyện liên quan đến Triệu Tứ Hải, tạm thời Dương Lệ vẫn chưa muốn kể cho Lâm Hàn nghe, đợi sau khi điều tra rõ ràng rồi tính sau. 

 Lâm Hàn nghe thế cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục nhấn vào client weibo dạo xem, lướt xem thử đông đảo cư dân mạng đánh giá Tần Liên thế nào. 

 Vừa xem chưa được bao lâu, điện thoại di động Lâm Hàn liền reo lên, Lâm Hàn vừa nhìn thì chợt bất ngờ, là Trương Thiên Sơn gần đây không liên lạc được gọi đến. 

 Lâm Hàn luôn vô cùng cảm kích Trương Thiên Sơn này, mặc dù ông ta lớn hơn Lâm Hàn hai ba chục tuổi, nhưng hai người trò chuyện khá hợp tính nhau vì thế cũng khá thân thiết, Lâm Hàn lúc nào cũng xem Trương Thiên Sơn như anh em mà đối đãi. 

 "Alo, anh Trương? Dạo trước anh sao thế, em gọi mãi cho anh mà không được?", Lâm Hàn niềm nở bắt máy. 

 Đầu dây bên kia cũng vang lên giọng nói nhiệt tình của Trương Thiên Sơn. 

 "Chú đừng nhắc nữa, dạo trước miền Bắc xảy ra ít chuyện, cũng không có gì quá nghiêm trọng, có điều xử lý có hơi rắc rối và mệt mỏi. Anh bận tối tăm mặt mày, hôm qua vừa xử lý ổn thỏa nên nay mới chạy về đây", Trương Thiên Sơn nói. 

 Lâm Hàn khẽ gật đầu, vốn dĩ anh hơi lo cho Trương Thiên Sơn, bây giờ nghe thấy không sao thì tốt rồi, ngẫm nghĩ lại thì Lâm Hàn cảm thấy lo lắng thừa rồi. 

 Dù sao thì Trương Thiên Sơn cũng là Đại bàng núi vùng Bắc Đông, dưới trướng có bao nhiêu là cao thủ chứ, còn xảy ra chuyện gì được? 

 "Không sao thì tốt rồi, đoạn trước em liên lạc với anh mãi mà không được nên cứ tưởng anh xảy ra chuyện gì, nếu anh không gọi cho em thì em đã cử người qua điều tra rồi", Lâm Hàn cười nói. 

 "Phiền chú em lo lắng rồi, vì bận bịu quá nên anh không mang theo điện thoại, mà cũng không để ý luôn, lần sau gặp anh sẽ tự phạt ba ly để nhận lỗi!", Trương Thiên Sơn thoải mái nói. 

 "Thế thì không cần đâu", Lâm Hàn bật cười rồi nói: "À đúng rồi, có chuyện em đang khá nghi hoặc, Tạ Kiến Bình người phụ trách hợp tác vùng Bắc Đông mà anh cử đến vì sao lại có hơi tâm thuật bất chính vậy? Lúc trước tìm em một mực đòi hợp tác làm ăn phi pháp với em, bị em từ chối thì mấy hôm nay mới đàng hoàng được chút". 

 "Cái gì? Thằng nhãi kia muốn làm ăn phi pháp à? Đúng là dạy mãi không khôn ra mà!" Trương Thiên Sơn nghe vậy bèn bất mãn nói: "Thằng nhãi đó cũng được xem là thân tín dưới trướng anh, lập được không ít công lao, có điều quen tay làm mấy thương vụ thuộc vùng xám cho nên tay chân không thể nào sạch sẽ được, xin lỗi chú nhé! Về chuyện đi tới nhận thức chung sẽ không cùng hợp tác làm ăn phi pháp thì chúng ta đã nhất trí rồi, nếu thằng nhãi kia vẫn ngoan cố không chịu nghe khuyên mà cứ dính vào mấy vụ làm ăn phi pháp thì chú cứ tùy ý trừng trị nó". 

 "Không sao, cũng không có gì to tát, em đã cấm không được làm ăn phi pháp thì ông ta có muốn cũng không thể làm, nên không cần bàn đến có trừng trị hay không đâu". 

 Sau đó Lâm Hàn lại trò chuyện với Trương Thiên Sơn về mấy chuyện ngày thường và tình hình gần đây. 

 Lâm Hàn cũng biết sơ qua công việc bên miền Bắc khá bề bộn, Trương Thiên Sơn tương đối bận bịu nên mới dẫn đến tình hình như hiện nay. 

 Mà tính tới hiện tại, bên Trương Thiên Sơn cũng chỉ nhanh chóng giải quyết cho xong rồi giao chuyện còn lại cho đám thuộc hạ. 

 Sau cùng Lâm Hàn mới hẹn được với Trương Thiên Sơn, đợi khi ông ta giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, vài ngày nữa sẽ đích thân đến thành phố Đông Hải thăm thú một chuyến, tiện thể uống vài ly và tâm sự với Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn đương nhiên vô cùng vui vẻ, vội đồng ý ngay, sau đó mới cúp máy. 

 Lúc này, tại nhà họ Hạ. 

 Hạ Đạt và Hạ Minh cũng vừa biết được tin Tần Liên đột nhiên nổi tiếng vì đã xem cái video quảng bá kia. 

 Hạ Đạt và Hạ Minh không quá hiểu rõ về lĩnh vực này, vì trước đây công ty giải trí Tinh Quang chủ yếu là do Hạ Sương quản lý. 

 Nhưng thời gian kinh doanh công ty giải trí Tinh Quang cũng khá lâu nên cũng sẽ có chút hiểu biết về ngành giải trí. 

 Cũng như khi xem cái video này, Hạ Đạt và Hạ Minh chỉ vừa xem đã biết chắc Tần Liên nhất định sẽ nổi tiếng. Con đường sự nghiệp của Tần Liên trong giới giải trí này chắc chắn sẽ rất thuận buồm xuôi gió. 

 Mà kinh tế của công ty Tần Liên ắt hẳn cũng sẽ nhờ có cô ấy mà hốt về cả kho vàng. 

 "Tại sao con cứ có cảm giác Tần Liên được vào công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không phải dựa vào bản thân mà do công ty tự mò đến nhỉ?", Hạ Minh khó hiểu nói. 

 Sắc mặt Hạ Minh nhất thời bèn lúng túng, anh ta đã từng gặp và biết tới Tần Liên, thậm chí cũng rất nhiều lần muốn dùng quy tắc ngầm với cô ấy. Nhưng bởi vì Lâm Hàn có quen biết với Hạ Sương nên anh ta mãi vẫn không tìm được cơ hội. 

 Mặc dù Hạ Minh kém hiểu biết, nhưng cũng biết được tài năng của Tần Liên, chỉ cần giúp cô ấy tác tương nhiều với công chúng thì sớm muộn gì cũng sẽ nổi tiếng thôi, nhưng anh ta vẫn không ngờ lại có thể nổi đến mức này, nên trước giờ anh ta vẫn giấu Hạ Đạt. 

 Sau khi hai bố con Hạ Đạt và Hạ Minh xem xong video quảng bá của Tần Liên thì sắc mặt đều có chút khó coi. 

 Nếu không phải tại bọn họ ngu si đắc tội với Lâm Hàn có khi sẽ được anh hỗ trợ mà có thể giúp nhà họ Hạ một bước lên mây rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.