Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 33



Chương 33

Nhưng nhìn một lúc lại thấy có điều gì đó kỳ lạ.

Mã Sơn có đánh nhau giỏi đến mấy cũng chỉ là một người bình thường, sau có thể một mình đánh với mấy chục người được?

Anh ta cũng chỉ có thể đối phó với một vài người trước mặt, còn những người khác có kẻ vòng tới sau lưng anh ta đánh lén, có kẻ tấn công Lý Dục Thần.

Mà kỳ lạ ở chỗ không hề thấy Lý Dục Thần cử động, nhưng những người xông tới trước mặt anh kẻ thì ngã nhào kẻ thì đổi hướng đánh, chẳng những không đánh trúng anh còn tự đánh vào người mình, giúp Mã Sơn giải quyết những kẻ sau lưng.

Châu Na quan sát rất lâu, nhìn thấy Lý Dục Thần từ đầu đến cuối vẫn ung dung đứng tại chỗ, khiến chị ta cảm thấy khó hiểu.

Người của Lưu Hồng Vũ nhanh chóng nằm đầy dưới đất.

Mã Sơn đỏ mặt, nổi trận lôi đình, thở hổn hển, đứng giữa phòng tựa như thiên thần.

Thật ra ngay cả Mã Sơn cũng không tin mình có thể chiến đấu với nhiều người như thế, anh ta biết chắc chắn Lý Dục Thần có giúp đỡ.

“Người anh em, không ngờ em học nghệ trong núi còn học được cả võ công lợi hại như thế”, Mã Sơn cười to: “Đã thật đấy! Lâu lắm rồi không được đánh sảng khoái như thế này. Nào, còn ai nữa không?!”

Lưu Hồng Vũ thật sự không tin vào mắt mình, nhiều người như thế đều bị đánh bại cả rồi ư?

Khi nhìn thấy sau lưng mình vẫn còn hai người, ông ta thở phào nhẹ nhõm.

Châu Na cũng chú ý đến hai người này.

Khi nãy lúc Mã Sơn đánh nhau, từ đầu đến cuối hai người này đều chưa từng ra tay.

Một người đứng tại chỗ nhìn chằm chằm Mã Sơn.

Một người khác thì như đang ngồi thiền, ngay cả mí mắt cũng chưa từng nâng lên.

“Hai người còn ngây ra đó làm gì, xông lên đi!”, Lưu Hồng Vũ hét to.

Lúc này hai người họ mới tiến lên.

Người đầu tiên đi về phía Mã Sơn, còn người trung niên như ngồi thiền khi nãy thì đi về phía Lý Dục Thần.

Người đi về phía Mã Sơn rút một con dao găm từ bên hông ra, không nói một lời, vừa xông lên đã đâm về phía sườn của Mã Sơn.

“Tới đây!”

Mã Sơn hô lên một tiếng, lách mình tránh thoát, sau đó giơ gậy đập xuống.

Hai người đánh nhau trong không gian phòng VIP chật chội.

Cách dùng dao của vệ sĩ rất hung hiểm, ra tay dứt khoát, mỗi chiêu đều có thể lấy mạng.

Còn Mã Sơn thì dùng gậy đánh rất khí thế.

Lý Dục Thần thấy Mã Sơn không có dấu hiệu sẽ thua mà còn càng đánh càng hăng thì yên tâm, tập trung sự chú ý vào người đang đi về phía mình.

Anh có thể nhìn ra đây là một cao thủ võ đạo.

Hai người đứng đối diện nhau, không ai nói một lời.

Lưu Hồng Vũ hét to: “Sư phụ Hoàng, mau ra tay đánh nó tàn phế cho tôi, giữ mạng nó lại, tôi muốn từ từ giết chết nó”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.