Rể Quý Rể Hiền

Chương 3103



Chương 3103

Bấy giờ, Vũ Siêu đang ôm bụng, máu tươi liên tục chảy xuôi theo những kẽ tay, thấm ra ngoài.

Có thể thấy nhát kiếm của Cao Phong lúc nãy đã khiến ông tôi bị thương rất nặng.

“Xoẹt!”

Trong khi mọi người vẫn còn ngu ngơ như con bò đeo nơ thì Cao Phong lại dùng tốc độ cực nhanh.

Thanh kiếm phản chiếu ánh sáng chói mắt chém thẳng tới cổ Vũ Siêu.

Ánh mắt ông tôi trở nên nặng nề, đột ngột xoay người để tránh né đòn tấn công đó.

Nhưng một giây tiếp theo, Cao Phong lại phát hiện ra sơ hở của ông tôi, anh chẳng nói chẳng rằng cầm thanh kiếm lên chém liên tục mấy nhát.

Vũ Siêu cố gắng tránh né, liên tục di chuyển nhưng sau đó ông tôi phải dừng tất cả mọi hành động của mình lại.

Bởi vì bấy giờ đã có một thanh kiếm dính máu tươi kề lên cổ ông tôi.

“Cái gì??” Mọi người đều ngu ngơ trong nháy mắt.

Sao lại có chuyện này xảy ra được?

Rõ ràng lúc nãy Cao Phong vẫn còn bị Vũ Siêu đè ra đánh cơ mà!

Tại sao mới có chút thời gian ngắn ngủi, chưa tới nửa phút mà Cao Phong đã xoay chuyển tình thế, đánh lại Vũ Siêu rồi?

Pha chiến đấu cuối cùng lúc nãy hai người đều dùng tốc độ cực nhanh, thậm chí có rất nhiều người còn chưa kịp nhìn rõ quá trình chiến đấu.

Chờ đến khi bọn họ có thể thấy rõ ràng thì thanh kiếm trong tay Cao Phong đã kề lên cổ Vũ Siêu rồi.

Lưỡi kiếm kề sát động mạch chủ trên cổ Vũ Siêu khiến Vũ Siêu hoàn toàn không dám nhúc nhích.

Chỉ cần Cao Phong lướt nhẹ thanh kiếm thì cổ Vũ Siêu sẽ bị cắt ngang, động mạch phun máu và thậm chí là chết ngay tại chỗ.

“Tôi thua rồi! Cậu đã vượt qua cửa ải lần này!”

Vũ Siêu trợn trừng hai mắt, thì thào nói với Cao Phong, trực tiếp nhận thua.

“Ha!” Mọi người xung quanh cùng hít khí lạnh.

“Cao Vũ bá chủ bá nhất hệ mặt trời!”

“Anh Phong trâu bò!”

“Anh Cao Vũ thắng!”

“Con cháu của chiến vương đúng khác hẳn, oai phong lẫm liệt!”

Vô số người bắt đầu bàn tán xôn xao.

Thậm chí người nhà họ Diệp trông thấy Cao Phong thắng lợi, cũng là nhịn không được cảm thấy vui vẻ thay.

Đúng vậy!

Dù là người bên Cao Phong hay người của nhà họ Diệp thì cũng bất tri bất giác hi vọng rằng Cao Phong có thể chiến thắng!

Cao Phong chiến đấu vì tình yêu, thề sống chết không lùi bước, chỉ cần họ là một người bình thường thì ai cũng sẽ cảm động.

Bỏ qua hết tất cả những thứ khác, bỏ qua cả thù hận với Cao Phong thì ít nhất trong chuyện này, bọn họ sẵn lòng giúp đỡ anh một lần.

Thế nên thắng lợi của Cao Phong lúc này chính là mục tiêu hướng tới của tất cả mọi người.

“Thắng! Thắng! Anh Phong thắng rồi!”

“Ha ha ha! Anh Phong thắng, chiến thần bất bại!”

“Anh Phong là chiến thần bất bại!”

Chẳng mấy chốc mọi người đã cùng nhau hò hét.

Đám Long Tuấn Hạo thì lại kích động rưng rưng nước mắt.

Cao Phong thắng lợi trận này vất vả đến mức nào, tất cả bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng!

Chiến đấu một mình, huyết chiến không lùi, đầu tiên là chém cả trăm người, sau đó là đánh bại Vũ Siêu.

Mỗi một chiến tích đều có thể được tôn vinh làm chiến thần!

Đối mặt với lời hoan hô của tất cả mọi người, Cao Phong cầm thanh kiếm kề lên cổ Vũ Siêu, trong mắt là vẻ khó hiểu được ẩn giấu sâu thật sâu.

Vũ Siêu thì lại bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Cao Phong, hoàn toàn nhận thua.

Môi Cao Phong mấp máy, cuối cùng vẫn không nói thêm điều gì.

Thế nhưng trong lòng anh lại lặng lẽ nói tiếng cảm ơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.