Rể Quý Rể Hiền

Chương 3235



Chương 3235

Thực sự Vũ Siêu tấn công Cao Phong là tấn công toàn diện không góc chết. Ngoại trừ những nơi không cần thiết, còn đâu những nơi khác ông ta đều cố gắng đánh tới.

Nhưng thật sự lực đánh không mạnh nên Cao Phong không chịu nội thương gì.

“Đúng! Gia tăng tốc độ lưu thông của mạch máu, tăng cường sự linh hoạt của cơ thể. Đây chính là tác dụng của quá trình tôi luyện.”

“Mặc dù tôi cũng không biết vì sao phải làm vậy nhưng trước đây sư phụ của tôi cũng đã làm vậy với tôi.”

“Trải qua một lần tôi luyện đó, cậu mới là một chiến binh thật sự.”

Vũ Siêu nói xong rồi lại nói tiếp: “Vậy nên tôi cảm thấy không hiểu, vì sao sự phụ dạy võ của cậu năm đó không tôi luyện cho cậu như vậy.”

Cao Phong nghe vậy cười khổ, anh nói: “Lúc đó tôi thành niên chưa được bao lâu đã bị đuổi ra khỏi nhà. Mấy năm này đều không tiếp xúc với chiến binh nên làm sao có thể biết được những chuyện này.”

Vũ Siêu gật đầu, rồi lại xua tay nói: “Thật ra cũng không có gì, hơn nữa đối với cậu mà nói quá trình luyện tập lần này vừa hay có tác dụng.”

“Bởi vì tôi có thể nhìn thấy, bên cạnh cậu mặc dù không có sư phụ đôn đốc việc tập võ, nhưng việc luyện tập của cậu trong mấy năm nay cũng không bị trễ nải.”

“Vậy nên mặc dù trước đây cậu không trải qua quá trình tôi luyện nhưng vẫn đang tích lũy năng lượng.”

“Như thế mới có thể chuyển từ lượng sang chất, sau quá trình tôi luyện, sức chiến đấu của cậu nhất định có thể tiến bộ nhanh chóng.”

Cao Phong khẽ gật đầu, mấy năm nay anh thật sự không hề trễ nải việc luyện tập.

Lúc đầu ở Hà Nội, cũng vì chuyện luyện tập mà anh mới quen biết được Khúc Đại Minh.

Lúc đó, hai người không có tiền mua những thiết bị tập nên quyết định dùng bánh xe ô tô để luyện tập.

Nghĩ lại lúc đó, những ngày hai người còn uống chung một chai bia lại cảm thấy vui.

“Nhưng tôi cảm thấy tò mò, vì sao ông có thể nhìn ra được tôi thiếu quá trình tôi luyện cơ thể?” Cao Phong vẫn còn cảm thấy khó hiểu.

Vũ Siêu nghe vậy thì cười, rồi từ từ nhìn sang mấy người Diệp Thiên Long hỏi: “Mọi người tin có khí tràng không?”

“Tin!”

Ngoại trừ Kim Tuyết Mai, ba người Cao Phong đều đồng loạt lên tiếng.

“Đúng, mỗi người đều có khí tràng của riêng mình.”

“Những người càng mạnh thì khí tràng cũng mạnh theo. Giống như tướng quân Diệp vậy, cho dù đơn thương độc mã một mình cũng không sợ chiến đấu với rất nhiều người.”

“Cho dù những người đó không biết quân hàm trung tướng của ông, nhưng khí thế sát phạt tỏa ra từ khí tràng của ông ấy cũng khiến không ít người e sợ rồi.”

“Đó chính là khí tràng.”

“Chiến binh cũng có khí tràng như vậy.”

“Cậu Phong hôm đó ở cửa nhà họ Diệp, một mình chống lại một trăm người, mặc dù khí thế ngút trời nhưng không có được khí thế của người chiến binh.”

“Vì thế, tôi mới cẩn thận quan sát cách thức tấn công của cậu Phong và thật sự phát hiện ra có gì đó thiếu sót.”

“Nên mới tự đưa ra quyết định giúp cậu Phong rèn luyện.”

Nghe được lời giải thích của Vũ Siêu thì nỗi nghi ngờ trong lòng Cao Phong mới hoàn toàn được tháo gỡ.

“Nói như vậy thì tôi thật sự phải cảm ơn ông Siêu rồi.”

Cao Phong là người ân oán rõ ràng, anh lập tức đứng lên chắp tay cảm ơn.

“Cậu Phong không cần khách sáo! Cậu là cậu chủ của nhà họ Diệp còn Vũ Siêu là người làm.”

“Bổn phận của người làm chính là giúp việc cho chủ.”

Vũ Siêu cũng vội vàng đứng lên khiến người ông ấy thấp hơn Cao Phong một chút.

“Dù ở bất cứ lĩnh vực nào thì người hiểu rộng chính là thầy.”

“Cao Phong không phải hạng người ếch ngồi đáy giếng, ông Siêu có kinh nghiệm phong phú, tôi nên học hỏi nhiều từ ông.”

“Nếu như có thắc mắc cần ông Siêu giải đáp xin ông vui lòng dạy bảo cho.”

Câu nói này của Cao Phong vô cùng lễ độ, không hề giả tạo.

“Dạy bảo thì không dám! Tuy thực lực của Vũ Siêu không bằng cậu Phong nhưng Vũ Siêu cũng đã nghiên cứu học hỏi nhiều năm trên con đường võ thuật.”

“Hơn nữa, gia đình Vũ Siêu cũng đã luyện võ được mấy đời nên có thể kinh nghiệm sẽ nhiều hơn cậu Phong bây giờ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.