Rể Quý Trời Cho

Chương 1103: Khác thường ắt có quỷ



Người phụ nữ ấy lập tức làm tư thế mời với Lâm Thanh Diện rồi nhường đường cho anh.

Lâm Thanh Diện không hề do dự mà bước thẳng vào trong đại sảnh Dục Vọng.

Gần như trong khoảnh khắc ấy, anh cảm nhận được dục vọng trong lòng mình bắt đầu trở nên điên cuồng, cùng lúc đó, một ngọn gió vô hình xuất hiện bên cạnh anh, cắt lên da thịt của anh.

Ngọn gió ấy cắt lên da thịt anh nhưng lại không có bất kỳ vết thương nào cả, thế nhưng Lâm Thanh Diện lại cảm thấy đau thấu xương, anh cảm thấy cả linh hồn của mình đang run rẩy,

Anh hít sâu một hơi, cố gắng ép mình tập trung tinh thần, kiềm chế những dục vọng đang nảy sinh trong lòng mình xuống.

Những ngọn đao gió vô hình ấy nhỏ đi nhiều, cứa lên người Lâm Thanh Diện cũng không làm anh thấy đau cho mấy.

Đúng là những ngọn nến trong đại sảnh này khuếch đại dục vọng trong lòng anh, nhưng ý chí của Lâm Thanh Diện lại kiên định, đồng thời hiểu rõ bản thân mình muốn gì, bởi thế muốn khống chế dục vọng này xuống mức thấp nhất lại chẳng phải là việc gì khó.

Anh từng bước từng bước đi sâu, mặc dù thỉnh thoảng ngọn gió ấy vẫn chém lên người anh, thế nhưng tất cả vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của anh.

Người phụ nữ ấy đứng trước cửa vào, thấy Lâm Thanh Diện ấy đi nhanh như thế, hơn nữa dường như chẳng mấy đau khổ thì phải, gương mặt cũng toát ra vẻ kinh ngạc.

“Lẽ nào thằng nhóc này trẻ tuổi như thế mà đã đến cảnh giới đạm bạc như nước rồi à? Dường như ngọn gió ấy hoàn toàn chẳng có tác dụng gì với anh vậy.”

Người phụ nữ ấy nhìn Lâm Thanh Diện đang đi trong đại sảnh Dục Vọng, cô ta lẩm bẩm với mình.

Vào lúc này, người đàn ông trung niên cũng đứng ở bên cạnh cô ta, cười cười rồi nói: “Cô cảm thấy cậu ta là một người không có sức bền đúng không? Cậu ta còn chưa đi vào trong đại sảnh Dục Vọng mà cô đã muốn quyến rũ cậu ta rồi.”

“Điều khiến tôi không ngờ nhất là cậu ta lại không bị cô quyến rũ, có lẽ đây là lần cô thất bại thảm hại nhất sau khi được chủ nhân tạo ra chứ gì?”

Người phụ nữ ấy nghe người đàn ông trung niên nói thế, gương mặt cô ta toát ra vẻ oán hận: “Trong hoàn cảnh như thế này, phản ứng đầu tiên của người bình thường chắc chắn là tránh né, cậu ta không phải là đồ ngu ngốc, đương nhiên sẽ không mắc bẫy rồi.”

“Tôi có thể hiểu rằng cô đang tìm cái cớ cho mình không?” Người đàn ông trung niên cất tiếng hỏi.

Người phụ nữ ấy hừ lạnh rồi nói: “Cái đồ đầu gỗ, ông thì biết cái gì, chẳng qua trước kia tôi chỉ thử lòng cậu ta thôi, nếu như đến ải của tôi mà cậu tôi còn không vượt qua được thì không cần phải thử thách tiếp nữa.”

“Chẳng qua là tôi muốn tiết kiệm thời gian mà thôi, không ngờ định lực của thằng nhóc này lại không tệ, lại qua ải của tôi.”

Người đàn ông trung niên cười cười: “Nhìn bộ dạng của cậu ta, đối với cậu ta, chắc thử thách đại sảnh Dục Vọng chẳng là cái gì cả, chắc thằng nhóc này cũng đã trải qua một vài chuyện, chứ bằng không chẳng thể nào khống chế dục vọng của mình tốt như thế.”

Người phụ nữ ấy bĩu môi: “Sốt ruột cái gì, chẳng qua đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, hơn nữa, thử thách tôi dành cho cậu ta vẫn còn chưa kết thúc đâu.”

Người đàn ông trung niên sững sờ rồi hỏi: “Cô còn thử thách cậu ta cái gì nữa?”

Người phụ nữ ấy bật cười: “Trong thất tình lục dục của con người, khó kiềm chế nhất là tình dục, đây là bản năng của con người, trừ phi cậu ta có vấn đề gì, chứ bằng không dưới tác dụng của nến tâm hồn, người đàn ông có lạnh lùng hơn đi chăng nữa thì cũng sẽ nảy sinh ham muốn với người khác.”

“Đến khi ấy tôi sẽ đích thân ra mặt, tôi không tin thằng nhóc này có thể khống chế được!”

Sau khi nói dứt lời, gương mặt cô ta trông có vẻ rất quyến rũ, cảm giác đẹp đẽ hấp dẫn ấy có thể khiến cho tất cả người đàn ông trên đời này điên cuồng.

Rõ ràng người đàn ông trung niên này không ngờ cô ta sẽ tiếp tục thử thách Lâm Thanh Diện, có điều ông ta cũng không nói gì nữa, đây cũng được xem như là sự thử thách mà chủ nhân đã thiết kế, nếu như Lâm Thanh Diện không chịu nổi, thế thì cũng chỉ có thể nói cậu ta không đủ tư cách.

Lâm Thanh Diện đi được một nửa đại sảnh Dục Vọng, sau khi trải qua các buổi lễ rửa tội của dục vọng, dục vọng trong lòng anh càng lúc càng bành trướng, ngọn nến tâm hồn ấy khiến cho anh nhìn thấy huyễn cảnh, đó là khát vọng lớn lao nhất trong số những cơn dục vọng của mình,

Ngọn nến tâm hồn khiến cho Lâm Thanh Diện tưởng rằng dục vọng của mình đã hóa thành thật, bởi thế, anh sẽ quên mất khống chế dục vọng của mình, khiến cho sức mạnh của ngọn gió vô hình mỗi lúc một mạnh hơn.

Có điều ý chí của Lâm Thanh Diện kiên cường, mỗi một lần nến tâm hồn công kích, anh đều có thể gánh đỡ nổi.

Cho dù là vinh hoa phú quý hay quyền lực khuynh đảo thiên hạ, Lâm Thanh Diện đều có thể phớt lờ.

Mà lúc này, Lâm Thanh Diện đang trải qua kiếp nạn cuối cùng trong thử thách dục vọng, tình dục.

Một khi cảm giác ấy xuất hiện, Lâm Thanh Diện bèn cảm thấy người mình khô nóng, rồi sau đó, rất nhiều người phụ nữ quyến rũ xuất hiện trước mặt anh, ngoắc ngoắc tay với anh.

Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Lâm Thanh Diện lập tức cười lạnh, dục vọng mà anh khống chế tốt nhất chính là tình dục, bởi thế đối với anh, những hình ảnh này không hề có bất cứ hiệu quả nào cả.

Trong lòng anh chỉ có một mình Hứa Bích Hoài mà thôi, bởi thế những người phụ nữ khác không hề khiến cho Lâm Thanh Diện nảy sinh ra chút suy nghĩ nào.

Bây giờ Hứa Bích Hoài còn đang bị độc dược dày vò, Lâm Thanh Diện càng không có tâm trạng để ý đến những thứ này.

Bởi thế anh mới có thể cảm thấy nhẹ nhàng, tốc độ đi đường cũng trở nên nhanh chóng hơn.

Vào lúc này, đột nhiên cảnh tượng trước mắt biến mất mà thay vào đó mà một khoảng trắng, một bóng người loáng thoáng xuất hiện trong lớp sương mù trắng ấy, Lâm Thanh Diện liếc mắt nhìn thử, nhìn thấy một cô gái xuất hiện trước cửa.

Bây giờ trông cô ta có vẻ rất quyến rũ, chỉ mặc lớp vải mỏng, để đường nét đẹp đẽ trên người lộ ra hết tất cả.

Cô gái ấy chậm rãi đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, ánh mắt đong đầy vẻ cám dỗ, khiến cho người khác vừa nhìn thấy đã không thể dời tầm mắt được.

Dù Lâm Thanh Diện kiên định đến mức nào đi chăng nữa, lúc nhìn thấy cảnh tượng này, anh cảm thấy hơi lung lay, mặc dù anh không muốn, thế nhưng cơ thể của anh lại không nghĩ như thế.

Cộng với tác dụng của nến tâm hồn, Lâm Thanh Diện cũng nhìn người phụ nữ ấy chăm chú, anh bắt đầu nuốt nước miếng.

Người phụ nữ ấy nở nụ cười khiêu khích, rồi sau đó, cô ta sà vào lòng anh, lần này Lâm Thanh Diện không tránh né mà ôm cô ta vào lòng mình.

Người phụ nữ ấy chơm chớp mắt nhìn Lâm Thanh Diện, cô ta thì thầm vào tai anh: “Đến đi…”

Một ngọn gió cực mạnh dần dần hình thành xung quanh Lâm Thanh Diện, ngọn gió ấy chém lên người anh, chỉ e rằng linh hồn của Lâm Thanh Diện sẽ tan biến trước cơn gió này.

Đột nhiên Lâm Thanh Diện ý thức được một điều, những thứ anh nhìn thấy ở đại sảnh Dục Vọng chỉ là ảo giác mà thôi, sao lại có một người phụ nữ chân thật như thế này ở đây?

Thứ gì lạ thường ắt có điều quỷ quái!

Lâm Thanh Diện bừng tỉnh ngộ, anh không thể làm ra chuyện có lỗi với Hứa Bích Hoài.

Bởi thế anh lập tức đẩy cô gái ấy xuống mặt đất ngay, rồi sau đó, vội vàng bước về phía trước, đứng ở điểm cuối trong đại sảnh Dục Vọng.

“Chỉ là một con yêu tinh mà cũng muốn quyến rũ tôi sao, lẽ nào cô tưởng tôi chưa từng xem Thiếu Nữ U Hồn à!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.