Rể Quý Trời Cho

Chương 1122: Chịu trách nhiệm mà nói với cô



Ba người Lâm Thanh Diện đứng tại chỗ, nghiêm túc mà nghe Lưu Ly kể lại trải nghiệm của mình, càng hiểu sâu về Lưu Ly thì Lâm Thanh Diện cũng dần dần sinh ra một tia đồng cảm với cô ta.

Hóa ra Lưu Ly kể từ khi sinh ra đã bị dán cái mác xui xẻo rồi, khiến cho cô ta từ nhỏ tới lớn, ở trong mắt người khác đều là một tên dị loài.

Nhà họ Lưu là đệ nhất thế gia của thành phố Bạch Sơn, trước khi thành phố Bạch Sơn trở thành thành phố thì nhà họ Lưu đã tồn tại ở đây rồi.

Lưu Thanh Sơn đang đảm nhận vị trí gia chủ của nhà họ Lưu hiện tại này, chính là bác cả của Lưu Ly, ba của Lưu Ly là Lưu Viễn Kiều, chính là em trai của Lưu Thanh Sơn.

Tỉnh Vân Bắc thuộc góc tây nam của nước C, từ xưa đến nay, chỗ này có rất nhiều truyền thuyết thần dị, cho dù đến khi khoa học kỹ thuật đã phát triển như hôm nay thì vẫn có rất nhiều chuyện mà khoa học không thể giải thích được đã xảy ra.

Nghe nói vào ngày Lưu Ly được sinh ra, cả một thành phố Bạch Sơn được bao trùm bởi mây đen, sấm chớp đùng đùng, rất nhiều người đều trở nên vô cùng xui xẻo vào ngày hôm đó, đó là ngày mà thành phố Bạch Sơn xảy ra tai nạn xe nhiều nhất trong lịch sử.

Lúc đó đúng lúc có một vị cao nhân đắc đạo đi qua nhà họ Lưu, nhìn thấy trời sinh hiện tượng lạ liền đoán nhà họ Lưu có vật yêu tà được sinh ra, lập tức xông vào nhà họ Lưu, muốn trừ khử đi yêu tà đó.

Nhưng đến khi vào nhà họ Lưu, thì cao nhân đó mới phát hiện hóa ra là do ông hai nhà họ Lưu sinh ra con gái, chứ không phải là yêu tà gì.

Vị cao nhân đó xem tướng của Lưu Ly mới vừa sinh ra, đoán Lưu Ly chính là người đem đến vận rủi cho thiên hạ, sự ra đời của cô, sẽ khiến nhà họ Lưu xuất hiện tai nạn lớn nhất trong lịch sử, cao nhân kiến nghị nhà họ Lưu trực tiếp trừ khử đi Lưu Ly mới được sinh ra kia.

Tuy Lưu Ly có hình người, nhưng cao nhân nói cô ta chính là người xui xẻo, sống trên đời chỉ đem đến tai nạn và xui xẻo cho người khác thôi.

Hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều đương nhiên không nỡ cốt nhục thân sinh của mình, liền quỳ xuống cầu xin cao nhân nhất định phải cứu con của bọn họ.

Dưới sự khẩn cần của bọn họ, cao nhân đã đồng ý giúp Lưu Ly tạm thời phong ấn những vận rủi trên người, cao nhân tự xưng công lực có hạn, cho nên chỉ có thể áp chế vận rủi của cô ta trong năm năm, năm năm này Lưu Ly có thể lớn lên như một đứa trẻ bình thường, nhưng năm năm sau nếu như vẫn không thể tìm được cách khống chế vận rủi trên người cô ta thì Lưu Ly sẽ trở thành tai nạn của nhà họ Lưu.

Hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều đương nhiên vô cùng cảm kích cao nhân, cho dù chỉ là năm năm thì đối với Lưu Ly mà nói là cũng đủ rồi, bọn họ sẽ nghĩ mọi cách để tìm ra phương pháp có thể khử đi vận rủi trên người Lưu Ly trong vòng năm năm này.

Cứ như vậy, Lưu Ly đã an ổn mà trải qua năm năm hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mình, chỉ là lúc đó cô ta vẫn chưa có ký ức gì cả, cho nên dù có hạnh phúc thì đối với cô ta bây giờ, cũng không có quá nhiều cảm xúc sâu sắc.

Nhìn thấy năm năm đã sắp tới, mà hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều vẫn chưa tìm được cách để giải trừ đi sự xui xẻo trên người cô ta, cả nhà họ Lưu chìm vào trong một sự u ám.

Lúc đó có rất nhiều người nhà họ Lưu sợ Lưu Ly đem đến tai nạn cho bọn họ, liền kiến nghị hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều đưa Lưu Ly rời khỏi nhà họ Lưu, hoặc là bọn họ cũng có thể lựa chọn một cách ổn thỏa hơn, là giết Lưu Ly.

Hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều đương nhiên không nỡ giết Lưu Ly, hơn nữa bọn họ đời đời kiếp kiếp đều sống ở nhà họ Lưu, rời khỏi thành phố Bạch Sơn, bọn họ căn bản là không có chỗ để đi.

Chính vào lúc một nhà ba người Lưu Viễn Kiều chịu đựng sự ghét bỏ của nhà họ Lưu, suýt chút đã bị quét ra khỏi nhà thì bác cả của Lưu Ly, Lưu Thanh Sơn lấy một cái túi hương về, nói cái túi hương này có thể giúp Lưu Ly kháng được vận rủi ở trên người.

Đeo cái túi hương này, tuy không thể hoàn toàn giải trừ đi vận rủi ở trên người Lưu Ly, nhưng đã không đến mức tạo thành tai nạn cho người khác nữa.

Đương nhiên, người tiếp xúc quá nhiều với Lưu Ly, vẫn sẽ sinh ra xui xẻo rất lớn, có lúc thậm chí còn trực tiếp gặp phải tai bay vạ gió.

Điều này đối với một nhà ba người Lưu Viễn Kiều mà nói, chắc chắc chính là một tin tốt rất lớn, tuy vận rủi trên người Lưu Ly vẫn không thể hoàn toàn được giải trừ, nhưng có thể có vật chống lại được những vận rủi này đã là một hy vọng rồi.

Một nhà ba người Lưu Viễn Kiều cũng vì vậy mà không có bị đuổi ra khỏi nhà họ Lưu.

Hơn nữa gia chủ Lưu Thanh Sơn còn ra lệnh, bất kỳ ai cũng không được tùy tiện bàn tán chuyện của Lưu Ly, hễ là người dám công khai bàn tán vận rủi ở trên người Lưu Ly thì đều sẽ trực tiếp đuổi ra nhà họ Lưu.

Lưu Thanh Sơn cũng biểu hiện ra sự yêu thương đối với Lưu Ly, đối đãi cô ta như cô chủ cả nhà họ Lưu, đem tất cả tài nguyên của nhà họ Lưu đặt lên người cô.

Vợ chồng Lưu Viễn Kiều cũng vì vậy mà rất cảm kích Lưu Thanh Sơn, đều vô cùng bán mạng mà làm việc cho nhà họ Lưu.

Thế nhưng dù có như vậy, sau khi Lưu Ly được năm tuổi, vẫn trở thành tên lạc loài trong mắt tất cả mọi người, không có ai dám chơi với cô ta, có những đứa con nít không biết chuyện chơi với cô ta, cũng chưa được mấy ngày thì liền bị bệnh lạ không chữa được, có người thậm chí còn bị liên lụy đến cả nhà liên tục bị xui xẻo.

Dần dần, Lưu Ly mang tính cách cô độc, cô ta là một quái vật trong mắt mọi người, mọi người trong mắt cô ta chả nhẽ không phải động vật máu lạnh ư.

Cả nhà họ Lưu, chỉ có hai tùy tùng mà Lưu Thanh Sơn sắp xếp cho cô ta nhẫn nhịn sự sợ hãi trong lòng mà ở cùng với cô ta thôi, ngay cả hai vợ chồng Lưu Viễn Kiều cũng ít khi tiếp xúc với Lưu Ly.

Từ từ, cả thành phố Bạch Sơn đều biết cô chủ nhà họ Lưu là một quái vật, người tới gần đều sẽ bị đem đến xui xẻo, hơn nữa có rất nhiều sự thật cũng chứng minh chuyện này, cho nên Lưu Ly đã trở thành quái vật trong mắt tất cả mọi người ở thành phố Bạch Sơn, bất kể là ai gặp, cũng đều né xa xa.

Lúc mới bắt đầu trong lòng Lưu Ly vô cùng khó chịu, dù sao cũng chả có ai muốn bị đối đãi như quái vật hết.

Nhưng về lâu về dài, cô ta cũng từ từ chấp nhận, Lưu Thanh Sơn đã từng nói với cô ta, đây là số mạng của cô ta, không thể nào tránh được, bảo cô ta có thể vui vẻ được ngày nào thì hay ngày đấy.

Nghe Lưu Ly nói xong, trên mặt Lâm Thanh Diện lộ ra một tia nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Cái túi hương của cô, bác cả cô lấy từ đâu về vậy?”

Lưu Ly trả lời: “Theo như bác cả nói, cái túi hương này cũng là vị cao nhân đã xuất hiện vào ngày tôi được sinh ra cho đó, bác cả phí rất nhiều công sức mới tìm được vị cao nhân đó trước khi tôi được năm tuổi.”

“Lúc đó công lực của cao nhân đã tăng lên, cho nên đã chế ra túi hương có thể kháng lại vận rủi ở trên người tôi.”

“Chỉ là bác cả có nói với tôi, cao nhân vốn không vô duyên vô cớ mà cho tôi cái túi hương này để giúp tôi, bác ấy lấy được cái túi hương này cũng là vì có điều kiện, có được cái túi hương này rồi, tôi có thể sống được tới 25 tuổi một cách cũng coi như là bình thường, nhưng đợi tới năm tôi được 25 tuổi, cao nhân sẽ xuất hiện, đưa tôi đi.”

“Lúc đó tôi cần phải đồng ý yêu cầu của cao nhân vô điều kiện, cho dù ông ta có bảo tôi làm gì thì tôi cũng phải đồng ý, tôi có thể sống ở trên đời này đã là may mắn lắm rồi, cho nên cũng không quan tâm đến mấy cái này nữa.”

Lâm Thanh Diện nhìn chăm chăm vào Lưu Ly im lặng một hồi, sau đó nhìn cô ta nói: “Tôi có thể chịu trách nhiệm mà nói với cô rằng, cô bị bác cả cô và cái người được gọi là cao nhân này gạt rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.