Rể Quý Trời Cho

Chương 1172: Ly hôn



Trương Lộ kinh ngạc, liên chửi lớn: “Ý cô là sao, tôi nói giúp cô, mà cô lại chửi tôi?”

“Không nghe thấy sao?” Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: “Vợ tôi nói, không ly hôn, mau trả CMND đây!”

Lâm Thanh Diện muốn lấy lại CMND, nhưng Trương Lộ nhanh tay, cất CMND vào sau lưng, nhếch môi.

Đồng nghiệp của Trương Lộ, cũng lập tức lên tiếng: “Tên đê tiện, sao nào, không muốn ly hôn à? Tôi chính là chướng mắt, với loại đàn ông ăn hiếp phụ nữ như anh! Anh nói không ly hôn, thì không ly hôn à?”

“Chu Nhất Điều, sao anh lại chửi người ta?” miệng Trương Lộ thì nói vậy, nhưng thực chất khuôn mặt tươi cười: “À, xin lỗi, hình như anh ta chỉ là con chó theo đuôi của hoa đán chúng ta!”

Chu Nhất Điều nhìn bộ dạng của Trương Lộ, liên trở nên phấn khích, nhìn khuôn mặt của Trương Lộ mà nước miếng muốn chảy ra.

Nên biết là anh ta theo đuổi Trương Lộ không phải là chuyện một hai bữa, nhưng Trương Lộ không cự tuyệt anh ta, cũng không chấp nhận anh ta, chỉ là cứ day dưa, khiến anh ta cảm thấy rất sầu não.

Nhưng xem ra Trương Lộ rất hài lòng với câu nói lúc nãy, anh ta liên cảm thấy có cơ hội thể hiện, nói tiếp.

“Trương Lộ, cả đời này anh khinh thường nhất, là con chó theo đuôi như vậy”

Thần thái đó, câu nói đó, hoàn toàn là một thái độ trịch thượng.

“Hứa Bích Hoài, cậu xem, mắt người ngoài là sáng nhất, cậu xem bọn họ nhìn thấu đáo chưa! Tớ nói cậu nghe, con chó này cậu không thể dung túng, nếu không nó sẽ ngôi lên đầu lên cổ của cậu!”

Sở Nguyệt nghe đoạn đối thoại của Trương Lộ và Chu Nhất Điều, liên thêm mắm giậm muối: “Các con nói không sai, tên này không chỉ không ra gì, mà còn có vợ bé! Quả thực là làm mất mặt nhà chúng tôi!”

“Thiệt sao? Có chuyện này sao?

Hèn chỉ!”

Nghe Sở Nguyệt nói vậy, khuôn mặt Trương Lộ càng phấn chấn hơn “Hứa Bích Hoài, không phải tớ muốn nói cậu, có những chuyện cậu không nên lương thiện…

Lúc này thì đằng sau đã có vài cặp tới làm thủ tục ly hôn xếp hàng ở phía sai, nhìn Sở Nguyệt la lớn.

“Mấy người có làm thủ tục không, có thể nhanh hơn được không?”

Nghe mấy người đằng sau hối thúc, Sở Nguyệt liên đứng dậy, kéo Hứa Bích Hoài qua đó.

Lúc này một bên tay của Hứa Bích Hoài đang năm Lâm Thanh Diện, Sở Nguyệt làm sao kéo đi được, kéo như vậy trong phút chốc khiến Hứa Bích Hoài cảm thấy đau đớn!

Cô dường như sắp bị chia làm đôi, nước mắt chảy xuống, nhìn thấy như vậy, Lâm Thanh Diện liên bỏ tay ra, khuôn mặt đầy vẻ bứt rứt nói.

“Hứa Bích Hoài em có sao không?”

“Sao lại không sao, Hứa Bích Hoài chúng ta phải ly hôn với tên này, tên vô dụng này quả thực rất đáng ghét!”

Nhìn thấy Lâm Thanh Diện buông tay, Sở Nguyệt nhanh chóng kéo Hứa Bích Hoài vê bên mình, mở miệng nói.

Thấy cảnh tượng này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào họ.

Đúng lúc này, một người đàn ông dáng vẻ lãnh đạo bước vào Cục đăng ký kết hôn, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đi thẳng đến bên cửa sổ hỏi Trương Lộ.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Xin chào trưởng phòng, người phụ nữ này muốn ly hôn với người đàn ông này, nhưng người đàn ông này không những không chịu ly hôn, còn động tay động chân!”

Chu Nhất Điều tố cáo.

“Anh đừng ăn nói bậy bại”

Nghe câu này của Chu Nhất Điều, Hứa Bích Hoài gạt nước mắt, la lớn.

Cô ta.

Cô không ngờ, không những ba cô và mẹ kế cô xem thường Lâm Thanh Diện, mà một người ngoài như Chu Nhất Điều, còn đối xử như vậy với Lâm Thanh Diện.

Nghe Chu Nhất Điều nói vậy, Lâm Thanh Diện liền cảm thấy buồn cười, mở miệng nói.

“Tốt nhất anh hãy suy nghĩ kỹ mới lên tiếng, nếu không những lời anh nói ra đều phải gánh chịu hậu quả”

“Trưởng phòng, ông xem tên này quá kiêu ngạo, đến bây giờ còn dám uy hiếp tôi. Chẳng lẽ tôi nói sai chỗ nào sao? Trương Lộ, hai cô chú này, mọi người nói lời tôi nói có thật không?”

Chu Nhất Điều rất tự tin, vì anh ta biết không có ai bênh vực Lâm Thanh Diện.

Hơn nữa, phó cục trưởng là bà con của anh ta, tuy rằng anh ta im lặng không nhắc tới.

Nhưng người trong Cục đăng ký kết hôn này, có lẽ đều biết người đứng đăng sau anh ta, nếu không anh ta sẽ không kiêu ngạo như vậy.

“Đúng là như vậy thưa trưởng phòng”

Trương Lộ liền gật đầu, trong lòng của cô ta vô cùng rộn ràng hôm nay cô ta xem được một màn kịch quá hay.

Trưởng phòng đương nhiên biết, bà con của Chu Nhất Điều là phó cục trưởng ở trong Cục đăng ký này, hơn nữa ông ta nhìn cách ăn mặc của Lâm Thanh Diện, vừa nhìn đã biết là tên không quyên không thế, nên liền tin tưởng lời nói Chu Nhất Điều.

Ông ta nghiêm túc nói với Lâm Thanh Diện.

“Tuy rằng anh có quyền đồng ý không cho vị này ly hôn, nhưng chô này tuyệt đối không phải là nơi để anh động tay động chân, cho nên mời cả nhà anh ra ngoài, vì mấy người đã làm rối loạn trật tự nơi đây”

“Đúng, mau cút ra ngoài, nếu không tôi gọi bảo vệ!”

Chu Nhất Điều hét lớn vài khuôn mặt khinh bị, lần này anh ta đã lộ mặt trước mặt của Trương Lộ.

Trước đây bà con anh đã dặn dò anh ta, không được dùng họ tên người đó, ra ngoài làm xăng làm bậy.

Nên anh ta cứ nhịn mãi nhịn mãi, nếu không Trương Lộ đã chết dưới tay anh ta bao nhiêu lần.

Nhưng không sai, sau khi trải qua chuyện này, anh ta tin răng bản thân đã đủ năng lực, bät Trương Lộ lên giường với anh ta.

“Haha, vậy sao?”

Lâm Thanh Diện khuôn mặt rất khó coi, chỉ vào Chu Nhất Điều, Trương Lộ và ông trưởng phòng đó, sau đó mở miệng nói.

“Nếu bây giờ thật sự có người phải biến khỏi đây, thì tôi cho răng chính là ba người”

“Anh có biết anh đang nói gì không?”

Trưởng phòng không ngờ, Lâm Thanh Diện không xem lời ông nói ra gì, trái lại còn bảo ông cút ra ngoài.

Lâm Thanh Diện mặt đầy vẻ khinh thường, chỉ là mấy tên lính nhỏ, anh ta hoàn toàn không quan tâm.

Nói xong anh ta gọi một cú điện thoại.

“Có chuyện gì sao?”

Lúc này người phụ trách địa phương đang họp, nhân viên tham gia cuộc họp chưa từng thấy qua sắc mặt của người phụ trách như vậy, ai cũng đang suy đoán, có lẽ là nhân vật lợi hại nào đang gọi tới.

Trong Cục đăng ký kết hôn, khi Lâm Thanh Diện vừa bỏ điện thoại xuống, thì có mấy tên bảo vệ đang vây lấy anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.