Rể Quý Trời Cho

Chương 1270



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 1270: NGÀY TỈ THÍ

Trong Dược Thần Cốc.

Lâm Thanh Diện đã ngủ dậy, ngủ sâu ba tiếng đồng hộ, tinh lực của anh đã được khôi phục hoàn toàn, gần như là bật dậy từ trên giường, tinh thần hăng hái.

“Đã là buổi tối rồi sao”

Đẩy cửa phòng ra, Lâm Thanh Diện khẽ nói.

“Lâm Thanh Diện, cậu tỉnh rôi”

Lúc này, Điền Uyên đi tới, trong tay xách theo hộp cơm, bên trong đựng đồ ăn tinh xảo.

Có thể khiến Cốc chủ Dược Thần Cốc đích thân đưa cơm, Lâm Thanh Diện chính là người đầu tiên đó.

“Điền Cốc chủ, ông tới đúng lúc lãm”

Lâm Thanh Diện vội vàng kéo Điền Uyên vào phòng của mình.

“Chỗ này tổng cộng có 38 viên Khí Hồn đan, nếu như không đủ, tôi có thể dung hợp thêm chút nữa, củ nhân sâm đó còn thừa một chút xíu” Lâm Thanh Diện nói.

“Lâm Thanh Diện, cậu vất vả rồi “

Điền Uyên tràn đầy cảm kích mà nhìn Lâm Thanh Diện.

38 viên Khí Hồn đan, phần lớn trong đó đều mang theo dược khí, mà quan trọng hơn, cái này chỉ được hoàn thành trong vòng ba ngày.

Đây quả đúng là kỳ tích!

Điền Uyên thân là thầy luyện đan đã mấy chục năm, nhưng, cảnh tượng thể này, ông ta chưa hề thấy qua, thậm chí ngay cả nằm mơ cũng chả mơ thấy.

“Haiz, nói ra thì thân hôn của tôi vẫn chưa đủ mạnh, vốn tưởng ba ngày có thể đột phá 50, bây giờ xem ra, vẫn còn kém xa rồi” Lâm Thanh Diện có chút rầu rĩ mà nói.

Dù sao, không ngừng dung hợp đi dung hợp lại một loại đan dược, kỹ nghệ chỉ sẽ càng lúc càng thuần thục, nhựng đan dược cấp hoàn mỹ, tiêu hao đối với thần hồn là cực lớn.

“Đủ rồi, đủ rồi!”

Điền Uyên vội vàng nói: “38 viên Khí Hồn đan, có thể giúp 38 người tu hành nâng cao tu vi, chỉ là, không biết trên thể giới chúng ta có 38 người này hay không”

Lâm Thanh Diện thầm gật đầu, anh rất rõ sự quý giá của Khí Hồn đan này.

38 người có thiên phú, đồng thời có tu vi không tầm thường, mới có tư cách uống loại đan dược này, bởi vì đối thủ của bọn họ, chính là Thương Nguyên Giới thực lực khủng bố!

“Còn có năm ngày, tỉ thí luyện đan sẽ bắt đầu, lần này, tôi rất tự tin sẽ thắng được cuộc thi”

Điền Uyên tự tin mà nói, Lâm Thanh Diện chính là khởi nguồn cho sự tự tin này của ông ta.

“Điền Cốc chủ, không biết đan dược cấp hoàn mỹ mang theo dược khí này, người của công hội Luyện kim có thế dung hợp ra không?”

“Công hội Luyện kim có năm đại trưởng lão, Trần Minh Thu đã bị cậu giết, còn bốn người, bốn người này đều có thực lực làm ra đan dược cấp hoàn mỹ, nhưng, nếu như có mang theo dược khí thì chỉ e cũng chỉ có Thường An làm được thôi” Điền Uyên nói sự thực.

“Thường An? Cũng chính là sự phụ của tên Tả Nhạc đó?”

Lâm Thanh Diện khẽ nhíu mày.

“Không sai, luận thiên phú cao cường, cậu ta là người đứng thứ hai mà tôi gặp qua, còn đứng đầu, đương nhiên là cậu rôi” Điền Uyên khẽ mỉm cười nói.

Có được sự tán thưởng của Điền Uyên, sự tin của Lâm Thanh Diện cũng tăng cao.

“Chỉ là…”

Điền Uyên tiếp đó nói: “Tỉ thí luyện đan mỗi năm, đều là tuổi cao và tuổi thấp chia nhau ra đổi quyết, nếu như tôi và Thường An đấu, thì tôi không có bất kỳ xác suất thẳng nào”

“Còn có quy tắc này à?”

Lâm Thanh Diện không hiểu, nếu đã là tỉ thí, thì không phải nên là hai bên phái người mạnh nhất ra, như vậy mới công bằng sao?

“Nhưng không sao đâu, thiên phú của cậu đã vượt xa tôi rất nhiều, tôi thấy Tả Nhạc hôm đó, chắc là tên giỏi nhất trong thế hệ thanh niên của công hội Luyện kim rồi, cậu thắng được cậu ta sẽ không có bất kỳ vấn đề gì hết, vì vậy, cho dù có là hòa, thì đối với Dược Thần Cốc chúng tôi mà nói, đều là mấy mươi năm chưa hề có qua”

Khoé miệng Lâm Thanh Diện khế nhướng lên, kết quả này, anh không cho phép.

Không chiến thì thôi, mà đã chiến thì phải thắng!

“Điền Cốc chủ, 38 viên Khí Hồn đan này, ông cất đi trước đi, còn về làm thế nào để lựa chọn người tu hành có thiên phú, trong lòng tôi đã có suy nghĩ rồi, còn về chuyện tỉ thí luyện đan, thì cứ giao cho tôi đi”

Lâm Thanh Diện nghiêm túc nói: “Lần này, tôi nhất định sẽ khiến công hội Luyện kim quay về mà không có chiến công nào!”

“Được!”

Điền Uyên tán thưởng mà nhìn Lâm Thanh Diện, có thiên tài như vậy bảo vệ Dược Thần Cốc, tuyệt đối là chuyện may mắn của Dược Thần Cố!

c Cách tỉ thí luyện đan còn năm ngày, năm ngày này, bên công hội Luyện kim cũng chả rảnh rỗi qua.

Dường như là đều có ý muốn sỉ nhục bên Dược Thần Cốc, công hội Luyện kim đều đặc biệt xem trọng tỉ thí lần này.

Bọn họ lợi dụng mối quan hệ xã hội lớn mạnh của mình, mà kêu mười mấy đại gia tộc từ khắp nơi đến xem đấu.

Mấy người này có một số đều có chút tu vi, còn về mấy người bình thường, công hội Luyện kim sắp xếp hai đệ tử phụ trách hộ tống họ lên núi.

Dù sao, Dược Thần Gốc, không phải ai cũng có thể tới được.

“Tỉ thí lần này, không cho phép bất kỳ sơ suất nào!”

Trước khi lên đường, Thường An nói với đám người.

Sau đó, mở garage ra, từng chiếc xe sang vút bay, lái về phía Dược Thần Gốc…

Dược Thần Cốc sương khói lan toả.

Ở cửa cốc, Điền Uyên và Lâm Thanh Diện đứng ở phía trước, đẳng sau là các trưởng lão và đệ tử của Dược Thần Cốc.

Hôm nay bọn họ, ánh mắt trịnh trọng, đồng thời cũng đều háo hức muốn thử.

Bởi vì có Lâm Thanh Diện, đối với tỉ thí luyện đan lần này, các đệ tử này đều có tự tin.

Nhìn thấy bóng lưng cao lớn của Lâm Thanh Diện ở trước mình, Tiểu Điêu vậy mà lại có chút hoa sỉ, cô ra rất thích loại cảm giác được bảo vệ này.

Mà lần này, Lâm Thanh Diện không chỉ phải bảo vệ cô ta, mà là cả Dược Thần Cố!

c Một đám người từ xa châm chậm đi tới, Điền Uyên tiến lên trước hai bước, mi tâm khẽ nhíu.

“Thường sư đệ, đã lâu không gặp, khoẻ chứ!”

Lâm Thanh Diện khẽ sững sờ, Thường An này, không lế còn là sư đệ của Điền Uyên? Sao chưa từng nghe Điền Uyên nói qua chứ?

“Ừm, yên tâm đi sư huynh, tôi không có dễ chết như thế đâu”

Thường An lạnh lùng nói, khẽ quay đầu, nhìn Lâm Thanh Diện ở bên cạnh Điền Uyên.

“Vị này chính là Lâm Thanh Diện đúng không, tôi đã mong mỏi từ lâu, không biết Trần trưởng lão của chúng tôi đã đắc tội cậu thế nào, mà cậu lại giết chết ông ta?”

Vừa tiến vào thì liền khiến bầu không khí căng thẳng, mấy vị đệ tử đằng sau Điền Uyên âm thầm nắm chặt bảo kiếm trong tay, đề phòng lỡ như.

“Bởi vì ông ta đáng giết”

Ánh mắt Lâm Thanh Diện băng lãnh, nhìn chăm chăm vào Thường An “Hừ, thù này công hội Luyện kim chúng tôi nhất định sẽ báo, cậu đợi đó đi”

Nói xong, Thường An hất tay áo mà đi vào trong cốc.

Những người còn lại cũng theo Thường An đi vào trong cốc, không chút giao lưu nào với người của Dược Thần Cốc.

“Điền Cốc chủ, Thường An này, là sư đệ của ông ư?” Lâm Thanh Diện hỏi Điền Uyên gật gật đầu: “Không sai, cậu ta quả thực là sư đệ của tôi, chỉ là không cùng chí hướng, cậu ta không chịu nổi sự cô quạnh trong Dược Thần Cốc, mấy chục năm trước đã gia nhập công hội Luyện kim rồi”

Lâm Thanh Diện thâm gật đầu, trong lòng cũng tăng thêm vài phần chán ghét đối với Thường An Vốn dĩ là người của Dược Thân Cốc, bây giờ lại đem theo người của công hội Luyện kim đến khiêu khích Dược Thân Cốc, phản đồ như vậy, Lâm Thanh Diện khinh thường nhất.

Sau khi người của công hội Luyện kim đi vào trong cốc, không lâu sau thì những đại biểu của đại gia tộc được đệ tử của công hội Luyện kim hộ tống cũng từ từ đi tới Lâm Thanh Diện híp mät nhìn qua, khẽ giọng thở dài: “Tên này cũng tới à”

Tiểu Lâm Thuần Nhất thân là đầu đàn của ngành ăn uống Đảo Quốc, đồng thời, anh ta cũng là người có tu vi, vì vậy, cũng nhận được lời mời của công hội Luyện kim.

“Đúng đó, đến lúc đó chúng ta hùn vốn, không phải chỉ là tiền thôi sao, chúng ta không thiếu nhất chính là tiền mà”

Đám người vừa đi vừa nói, trong mắt mấy người này, chỉ có cơ hội làm ăn vô hạn thôi.

Khoé miệng Lâm Thanh Diện cười lạnh, chỗ phong thuỷ bảo địa như Dược Thần Cốc, dựa vào đám người các người mà cũng muốn nhòm ngó sao?

Sau đó, anh lặng lẽ ghi nhớ tên của mấy người này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.