Rể Quý Trời Cho

Chương 1271



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 1271: XUẤT SƯ BẤT LỢI

Trong phòng tiếp khách rộng lớn, Điền Uyên đứng ở vị trí trung tâm.

Sau khi sắp xếp các vị khách quý đến xem trận đấu chu đáo, Điền Uyên nói: “Đầu tiên, cảm ơn các vị bận trăm công ngàn việc đã dành thời gian đến Dược Thần Cốc, nếu tiếp đón có gì không chu đáo, xin hãy lượng thứ”

“Khà khà, Điền cốc chủ, tôi thấy các cô gái đệ tử của cậu rất xinh đẹp, hay là để cô ấy tới xoa bóp chân giúp tôi, đúng lúc chân của tôi cũng đau nhức”

Một người đàn ông đeo một cái nhẫn vàng to chẳng biết xấu hổ nói, đôi mắt hèn mọn nhìn chằm chằm về phía Tiếu Điêu.

Rõ ràng là anh ta coi Dược Thần Cốc như là nơi nghỉ phép.

Tiểu Điêu đâu có thể chịu nổi điều này, không đợi Điền Uyên từ chối, trực tiếp nghiên ngẫm cười nói: “Được, vậy thì để tôi đến phục vụ anh một chút đi”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá, tôi cũng không đợi được nữa”

Nghĩ đến cảm giác đôi bàn tay ngọc ngà thon nhỏ của Tiếu Điêu vuốt ve trên chân mình, tên nhà giàu mới nổi này đã mê mẩn.

Tiểu Điêu chậm rãi đi tới, dáng người thướt tha khiến người ta mê say.

Những ông chủ này ở trong thành phố thường thấy những mỹ nữ diêm dúa lòe loẹt, lúc họ nhìn thấy thiếu nữ tươi mát thoát tục như thế thì ánh mắt đều mở trừng trừng.

Chỉ có những đệ tử của Dược Thân Cốc biết rõ tính cách Tiểu Điêu thì từng người đều có tâm lý xem kịch vui, chờ xem những tên nhà giàu mới nổi này xấu mặt.

Đi vài bước tới trước mặt tên nhà giàu mới nổi này, miệng Tiểu Điêu phun ra hương thơm: “Không biết vị này bây giờ cái chân nào đau nhức?”

“Hai chân đều đau, nhất là chỗ đùi, càng lên cao càng đau”

Tên nhà giàu mới nổi là một tay lão luyện tình trường, lúc có thể chiếm lợi thì chắc chắn sẽ không buông tha.

“Được, tôi giúp anh xoa bóp”

Nói xong, Tiểu Điêu nhẹ nhàng đặt tay lên trên đùi của anh ta, tên nhà giàu mới nổi vừa mới chuẩn bị hưởng thụ thì đột nhiên sắc mặt Tiểu Điêu bất ngờ thay đổi.

“Đồ điên không biết xấu hổ, lại dám làm càn ở Dược Thân Cốc của chúng tôi, xem bà cô đây làm gì với anh!”

Dứt lời, hai tay dùng sức gân như muốn bóp nát xương cốt đối phương.

Tên nhà giàu mới nổi kia lập tức kêu lên, mặt mày tím tái và môi phát khô.

“Gọi tôi ba lần bà cô, tôi sẽ buông tay!” Tiểu Điêu cau mày nói, sức lực trên tay càng lúc càng lớn.

“Đau quá, đau chết tôi rồi…” Tên nhà giàu mới nổi vẻ mặt đau đớn, đây chính là lực do cao thủ tập được nội kình phát ra, anh ta sao có thể chịu được.

“Được rồi, Tiểu Điêu, đừng nghịch nữa”

Điền Uyên trầm giọng nói, vẻ mặt bình tĩnh.

“Hừ”

Tiểu Điêu buông tay ra, khinh bỉ nhìn người của công hội Luyện Kim đứng sau lưng tên nhà giàu mới nổi nói: “Xem ra, công hội Luyện Kim của mọi người cũng chỉ xứng kết bạn với loại rác rưởi này”

Dứt lời, quay người đi vào phía bên đệ tử Dược Thần Cốc đứng yên.

Bọn Hầu Tử từng người âm thầm giơ ngón tay cái lên, âm thầm bội phục.

Thường An đi ra, giọng nói lạnh lùng: “Sư huynh, chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của Dược Thần Cốc sao? Vị này là ông chủ Mã chính là khách quý, đệ tử của Dược Thần Cốc gây hấn sinh sự, chẳng lẽ anh không nên trừng phạt sao? Lẽ nào tiểu bối không hiểu chuyện, làm trưởng bối cũng không hiểu?”

Điền Uyên lạnh lùng nói: “Vừa rồi mọi người nhìn thấy rất rõ ràng, là ông chủ Mã này cố ý trêu đùa trước, chẳng lẽ cậu muốn ở trước mặt nhiều người lật ngược phải trái như vậy sao?”

“Hừ, nếu như vị nữ đệ tử này không muốn thì cũng không làm ông chủ Mã bị thương, nói đến, còn không phải là không dạy bảo được sao, ỷ vào việc anh che chở cho cô ta nên không sợ thôi”

Giờ phút này, một vị lão giả gầy trơ cả xương ở bên cạnh Thường An đứng dậy.

Ông ta chính là nhị trưởng lão của công hội Luyện Kim, Vương Thánh!

Trong lòng Điền Uyên khế động, đi thẳng đến trước mặt Vương Thánh nói: “Chẳng lẽ hôm nay công hội Luyện Kim và những vị khách quý mọi người gọi tới là để cãi nhau? Lẽ nào lần này mọi người tới không phải là vì so tài luyện đan sao?”

“Hừ, cho dù so tài luyện đan thì Điền Uyên anh cũng không phải là đối thủ của chúng tôi” Vương Thánh không chút khách khí nói.

Câu nói này trúng ý muốn của Điền Uyên, ông ta vội vàng nói: “Nếu Vương trưởng lão đã nói như thế thì trận đầu tiên chi bằng hai người chúng ta bắt đầu trước đi”

“Tới thì tới, tôi sợ anh không thành!”

Ánh mắt Vương Thánh dữ tợn, nói thẳng.

Khóe môi Thường An khẽ nhúc nhích.

Mà Lâm Thanh Diện thì trong mắt hiện lên nụ cười.

Nếu như nói Điền Uyên đối diện với Thường An không có bất kỳ phần thắng nào, như vậy thì đối đầu với Vương Thánh này e rằng vẫn còn một chút hi vọng sống.

Xem ra Điền Uyên cũng am hiểu sâu vấn đề này.

Nếu việc đã quyết định, Thường An cũng không tiện nói gì.

Ông ta trầm giọng nói: “Đã như vậy thì nhị trưởng lão của chúng tôi thi đấu trước, tuy nhiên quy định lần này nên thay đổi một chút, không biết Điền cốc chủ có ý kiến khác không?”

“Thay đổi như thế nào?”

Điền Uyên hỏi.

Thường An cười khẩy, quét mắt về phía mọi người: “Lần so tài luyện đan này đã mời rất nhiều khách quý, thậm chí còn có ngài Tiểu Lâm từ Đảo.

Quốc đến đây, như vậy chỉ so tài hai trận e rằng sẽ quét sạch nhã hứng của những người này, tôi đề nghị, nếu hai trận không phân thắng bại thì công hội Luyện Kim chúng tôi và bên Dược Thần Cốc có thể cử một người thực hiện trận sống chết. Nhưng người này nhất định phải chưa ra sân trong hai vòng đấu trước”

Thật là một ý định nham hiểm!

Trong lòng Điền Uyên thầm nghĩ, tên này quyết định ra cái luật này, như vậy thì sẽ không thể sắp xếp Lâm Thanh Diện ra sân ở trận thứ hai, chẳng may hòa còn có cơ hội chiến thắng ở trận thứ ba.

“Trận sống chết như thế nào?” Điền Uyên hỏi.

Thường An nhếch miệng lên: “Đến lúc đó mọi người sẽ biết, chỉ là mọi người có thể chống đến trận thứ ba hay không còn chưa nói được”

“Được, xem ra lần này mọi người nhất định phải phân định thắng thua”

Điền Uyên lạnh lùng nói.

“Không sai.”

Thường An đưa mãt nhìn đám người sau lưng, một người đệ tử công hội Luyện Kim trong đó lấy ra một cái hộp gỏ nhỏ tỉnh xảo.

“Hai phương pháp điều chế đó ở bên trong, nếu như có thế thẳng, đây chính là của anh” Thường An từ tốn nói “Được!”

Điền Uyên đồng ý với những điều Thường An nói mà không chút do dự.

Sắc mặt Thường An bình tính: “Nếu vậy thì bắt đầu so tài đi”

Trong khi nói chuyện, Điền Uyên và Vương Thánh đi tới giữa đại sảnh.

“Cậu và tôi đều là trưởng bối, như vậy thì trận so tài đầu tiên môi người điều chế ra một viên đan dược cấp bậc hoàn mỹ, nhìn xem của ai có hình thức và chất lượng tốt hơn, dùng thời gian ít hơn, cậu thầy thể nào?”

Vương Thánh hỏi.

“Không thành vấn đê”

Điền Uyên nói.

Ở Dược Thần Cốc, những dược liệu quý báu cái gì cân cũng đều có, không lâu sau những dược liệu cần thiết đã được hai người đã chuẩn bị xong xuôi “Mời”

Điền Uyên đưa tay nói, mà lúc này, Vương Thánh đã nhằm mất lại từ lâu, tỉnh thân lực tự nhiên tỏa ra.

Điền Uyên không dám lơ là, thân phận đối phương là nhị trưởng lão của công hội Luyện Kim, đương nhiên không thể coi thường Trong lúc nhất thời, đại sảnh có vẻ yên tĩnh, đông đảo đệ tử của Dược Thần Cốc säc mặt cảng thăng.

Đã nhiều năm như vậy, năm nay là năm Dược Thân Cốc có nhiều khả năng chiến thẳng nhất Mà Lâm Thanh Diện giờ phút này lại cảm thấy hứng thú với hai phương pháp điều chế mà Thường An nói tới kia Một thứ phương pháp điều chế có thể khiến cho Điền Uyên lập tức đồng ý với yêu cầu hà khắc của đối phương rốt cuộc là cái gì đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.