Rể Quý Trời Cho

Chương 1273



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 1273: HÃY LÀ CHÍNH MÌNH

Liên tục dung hợp ba ngày, lại chỉ dung hợp một loại đan dược Khí Hồn đan, chính bản thân Lâm Thanh Diện đã được trải nghiệm.

Bởi vì dung hợp cùng một loại đan dược thì mỗi một lần dung hợp đều cần phải có kỹ thuật cao hơn rất nhiều so với trước đó.

Mà lần này Tiểu Điêu quyết tâm tiếp tục khiêu chiến Tiềm Hành đan.

Theo người ngoài thì e rằng cũng giống như lần trước, rất là nguy hiểm, nhưng ở trong mắt Lâm Thanh Diện thì đây là lựa chọn tốt nhất.

Dù sao nếu muốn thắng anh ta nhất định phải làm đan dược cấp bậc hoàn mỹ, nếu đã như vậy thì sao không làm loại trước đó đã thử nhưng thất bại?

Phương pháp điều chế Tiêm Hành đan Tiểu Điêu cũng đã rõ ràng trong lòng từ lâu.

Hít một hơi thật sâu, tinh thần lực của Tiểu Điêu chậm rãi lan ra.

“Lần này tôi nhất định phải thành công, không thể phụ sự hi vọng của anh Lâm Thanh Diện”

Tiểu Điêu thầm nghĩ trong lòng.

Cuộc so tài bắt đầu!

Bước đầu tiên Tiểu Điêu tiến hành vô cùng thuận lợi.

Sau khi có kinh nghiệm của lần trước, tốc độ của cô ta so với trước đó nhanh hơn rất nhiều.

Đồng thời, Lâm Thanh Diện đang theo dõi cuộc chiến, thông qua thần hồn quan sát được lần này Tiếu Điêu sơ bộ dung hợp Tiềm Hành đan cơ bản không tìm ra khuyết điểm gì.

Phải biết rằng lần trước khi Lâm Thanh Diện tiếp nhận Tiềm Hành đan ở đây, đầu tiên phải bù đắp những sai sót của Tiểu Điêu trong bước luyện chế đầu tiên trước, sau khi tiến hành bù đắp mới bắt đầu thao tác tiếp theo.

Chỉ trong bốn mươi phút, Tiểu Điêu bắt đầu một bước dung hợp cuối cùng.

“Con bé này, nhanh như vậy?”

Kim Thành ở bên cạnh rất ngạc nhiên.

Mặc dù thiên phú của mình không bãng sư huynh Tả Nhạc, nhưng có thể đi vào công hội Luyện Kim trở thành đệ tử của công hội Luyện Kim cũng đủ để chứng minh ở phương diện điều chế đan này, thiên phú Kim Thành vân đủ mạnh.

Từ đầu đến cuối, đôi mắt đẹp của Tiểu Điêu chưa từng chưng mở nồi sôi.

Cô ta chỉ thông qua cảm giác của mình để tiến hành dung hợp.

Giờ phút này ở ngoài cửa tiếng suối, tiếng gió và chim thú hót vang trong rừng rậm, những thứ này đều không liên quan gì tới cô ta.

Hôm nay cô ta mới thật sự bước vào không gian thuộc về mình.

Hơn nữa, lần trước Lâm Thanh Diện đưa một chút thần hồn chỉ lực vào trong cơ thể cô ta, Tiếu Điêu phát hiện hình như có một ít thần hồn chỉ lực tiến hành dung hợp với tinh thần lực của minh.

Điều này cũng khiến cho tinh thần lực của cô ta càng trở nên tinh khiết hơn.

Mặc dù dung hợp cực ít, nhưng lại cho Tiểu Điêu được hưởng lợi vô cùng.

Phải biết rằng người có được thần hồn có thể nói là vạn người chưa chắc có được một, chứ đừng nói là Lâm Thanh Diện người được sinh ra với thần hồn trời cho.

“Lại đến bước này, không biết lần này Tiểu Điêu có được hay không”

Điền Uyên ngồi ở một bên, trầm giọng nói.

Là đệ tử ông ta thương yêu nhất, Điền Uyên rất không yên lòng.

Nếu như lúc trước Tả Nhạc không có việc gì thì hôm nay người xuất binh đánh trận nhất định sẽ là cậu ta, thế nhưng cho dù là như vậy thì đối với tiến trình, Thường An cũng có đủ sự tự tin.

Cho tới bây giờ ông ta chưa từng để Dược Thần Cốc vào mắt.

Tuy nhiên khi ông ta nhìn thấy Tiểu Điêu nhanh chóng hoàn thành bước dung hợp đầu tiên như vậy thì trong lòng cũng có chút gợn sóng.

Từ khi nào mà Dược Thần Cốc lại có đệ tử có thiên phú mạnh như thế?

Cảm nhận được sự sắc bén ở phía sau truyền đến, Kim Thành càng trở nên sốt ruột hơn.

Tả Nhạc đã trở nên tàn tật, e rằng sau này cũng.

sẽ không có nhiều tác dụng.

Ít nhất thì tương lai công hội Luyện Kim sẽ không giao cho một kẻ tàn tật.

Vậy hôm nay chính là cơ hội tốt nhất để Kim Thành chứng minh bản thân.

Chỉ cần thắng được trận này, công hội Luyện Kim sẽ hoàn toàn thẳng lợi.

Cứ như vậy không ai trong thế hệ trẻ tuổi có thể cạnh tranh với mình. Mà mình cũng sẽ nhận được.

truyền thừa của mấy người trưởng lão công hội Luyện Kim.

Nhưng bây giờ nếu thua bởi cô bé không có danh tiếng gì này thì sợ là sẽ không bao giờ có thể cựa mình được.

“Không được, tôi nhất định phải thắng!”

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Kim Thành dao động nhanh chóng, động tác trên tay cũng có vẻ mất bình tĩnh.

Thậm chí anh ta hoàn thành bước dung hợp đầu tiên dưới tình huống không quá hoàn hảo, anh ta vẫn nóng lòng bắt đầu bước dung hợp cuối cùng!

Những cảm xúc như vậy đối với luyện đan sư mà nói là không thể chấp nhận được nhất, hơn nữa khuyết điểm của bước đầu tiên sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hình thức và chất lượng cuối cùng của đan dượ!

c Kim Thành không thể nào không hiểu những điều này, chỉ là trong tình cảnh này anh ta đã không lo nghĩ được nhiều như vậy.

Cảm giác được đối thủ bên cạnh đang tăng tốc độ, trong khoảnh khắc đã đuổi kịp mình, cảm xúc của Tiểu Điêu cũng có chút hoảng loạn.

Lần này là việc liên quan đến vinh quang và nhục nhã của Dược Thần Cốc, gánh nặng trên người Tiểu Điêu so với lần so tài trước còn nặng hơn.

Nhất là mình ra quân đánh trận này là do Lâm Thanh Diện chủ động đề nghị, cô ta càng không muốn phụ lòng chờ mong của Lâm Thanh Diện!

“Anh Lâm Thanh Diện, tôi không thể thua!”

Tiểu Điêu thầm nghĩ trong lòng, lông mày thanh tú cau lại.

Cuộc so tài diễn ra cho đến bây giờ cô ta mới mở mắt lần đầu tiên.

“Không được rồi, Tiểu Điêu sẽ không xuất hiện lại tình trạng ngày đó đấy chứ?”

Triệu Ất lo lắng nói.

Ông ta và Điền Uyên đã chuẩn bị sẵn sàng một khi xảy ra bất trắc thì bất cứ lúc nào cũng xông lên phòng bất trắc.

Nhưng mà trong khoảnh khắc Tiểu Điêu ngước mắt lên, cô ta chỉ thấy khuôn mặt Lâm Thanh Diện tươi cười như ánh nắng ấm áp.

Trong mắt Lâm Thanh Diện mang theo sự cổ vũ, đồng thời Tiểu Điêu nhìn thấy miệng Lâm Thanh Diện khẽ nhúc nhích, hình như đang nói với mình điều gì đấy.

Chẳng bao lâu sau Tiểu Điêu đã nhận ra khẩu hình miệng của Lâm Thanh Diện.

Hãy là chính mình!

Tiểu Điêu âm thâm nắm chặt tay, anh Lâm Thanh Diện bảo cô ta hãy là chính mình, đây chính là tin tưởng cô ta cỡ nào chứ?

Đúng, tôi muốn nghe lời anh Lâm Thanh Diện, hãy là chính tôi là được rồi, không cần nghĩ nhiều chuyện như vậy!

Tiểu Điêu âm thầm gật đầu, trên mặt lần nữa khôi phục vẻ bình tĩnh.

Một tia tỉnh thần lực chậm rãi dâng lên, dung hợp vào trong cây dược liệu cuối cùng.

“Kỳ quái, xem ra Tiểu Điêu lại không có chuyện Triệu Ất hơi nghi ngờ một chút.

gì Điền Uyên sờ lên râu ria đã hoa râm, trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không thấy.

“Không sai, con bé này lại tiến bội”

Triệu Ất nghe vậy, nhìn Tiểu Điêu ở trung tâm, trong lòng không khỏi xúc động bùi ngùi.

Mình cả đời trác táng, không vướng bận thế tục, chỉ mong sống tự do thoải mái, vui vẻ sung sướng.

Không ngờ vào lúc tuổi già thế mà lại nhận một đồ đệ thiên phú rất tốt như vậy.

Dù sao nhân tài đặc biệt như Lâm Thanh Diện nói là học tập chế đan với mình, nhưng trên thực tế Triệu Ất cũng không có gì có thể dạy cả.

Chỉ cần nói rõ những nội dung chủ yếu trong đó thì sau đó Lâm Thanh Diện đã có thể tự mình tìm ra bí quyết, kỹ thuật cũng càng ngày càng hoàn thiện, so với mình còn mạnh hơn rất nhiều.

Bởi vậy đồ đệ chân chính của Triệu Ất cũng chỉ có một mình Tiểu Điêu.

Tuổi còn nhỏ đã muốn ở bên vách núi rèn luyện tỉnh thân, ở trong bóng tối củng cố tinh thân lực, phương thức huấn luyện của Triệu Ất đối với Lâm Thanh Diện mà nói chỉ là một bữa ăn sáng, nhưng đối với người bình thường thì quả thực chính là tàn khốc.

Nhưng Tiểu Điêu van kiên trì được, đồng thời lần sau so với lần trước lại hoàn thành tốt hơn Triệu Ất nhìn qua bên Lâm Thanh Diện, trong lòng thâm nghĩ: Khiến Tiểu Điêu hoàn thành lột xác như thế e rãng cũng chỉ có Lâm Thanh Diện Chính Lâm Thanh Diện làm cho Tiểu Điêu biết cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn, cái gì gọi là kỳ tài ngút trời.

So với Lâm Thanh Diện thì thiên phú của Tiểu Điêu hoàn toàn không được coi là gì, đây cũng chính là động lực để Tiểu Điêu có thể buông bỏ sự kiêu ngạo.

ngang ngược, bắt đầu tôi luyện bản thân lại từ đầu Trở lại sàn đấu, Tiểu Điêu bắt đầu bước dung hợp cuối cùng Tỉnh thần lực mạnh hơn so với trước đó cô ta chỉ cảm thấy mình đã đủ để đối phó với viên Tiêm Hành đan này.

Tâm trạng Tiểu Điêu đã ổn định, không nóng không vội, như là mấy ngày trước đây möi ngày đứng ở bên vách núi, bản thân trống rông, trong lòng chỉ nghĩ đến cách thức dung hợp mỗi một bước Tiêm Hành đan.

“Nhanh, Tiểu Điêu sắp hoàn thành!”

Mùi thuốc tràn ngập, bên Dược Thân Cốc người người cùng trông mong, Nếu như Tiểu Điêu có thể hoàn thành việc luyện chế Tiềm Hành đan thì cô ta chính là người trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của Dược Thân Cốc dung hợp được đan dược cấp bậc hoàn mỹ!

Nghe thấy bên này truyền đến mùi thuốc, Kim Thành gần như điên cuồng.

Tay của anh ta càng lúc càng nhanh, không giữ lại chút tinh thần lực nào, trút toàn bộ ra ngoài, đôi mặt đỏ ngâu “Không, tôi không thể thua, tôi tuyệt đối không thể thuat”

Miệng Kim Thành lải nhái, nhưng quả thực càng ngày càng bối rối, động tác cũng càng ngày càng loạn “Thật ngại quá, xem ra là tôi hoàn thành trước!”

Giọng nói cúa Tiểu Điêu vang lên, mọi người nín thở.

Đan dược cấp bậc hoàn mỹ, hạ phẩm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.