Rể Quý Trời Cho

Chương 1741



Chương 1741:

 

Lâm Thanh Diện đã nhận ra có điều gì đó không ồn, chân thân của Tà Vương muốn truyền tống đến đây, vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy.

 

Lúc nãy sư huynh vừa mới bị khống chế, cho đến bây giờ vẫn còn chưa hồi phục lại tinh thần, nhưng mà có thể nhìn thấy được sư huynh vẫn đang liều mạng phản kháng, chỉ có điều là bị chặn lại rất gắt gao.

 

Chỉ nhìn thấy Tà Vương đang khống ché thân thể của sư huynh, bước từng bước một đi về phía tế đàn, đứng yên tại chỗ, trên người bộc phát ra từng luồng sương mù đen.

 

Những thủ đoạn này không phải là thứ mà một người bình thường có thẻ dùng được, không hồ là Tà Vương trong truyền thuyết, thủ đoạn cao minh, ngay cả Lâm Thanh Diện cũng cảm thấy bội phục.

 

Chỉ là không biết sư huynh lại có chuyện gì, bỗng nhiên lại ngã trên mặt đát.

 

“Sư huynh, sư huynh, anh nhanh chóng tỉnh lại đi.”

 

Mắy người ở bên cạnh đã có chút nóng nảy mà hô hào, nhưng mà sư huynh vẫn cứ làm lơ, có vẻ như là thời gian bị khống chế rất dài.

 

Lâm Thanh Diện giật mình trong lòng, căn bản cũng không biết phải làm gì bây giờ.

 

Một khi sư huynh bị khống ché, vậy thì anh ta sẽ không thể khống chế thân thể của mình, nếu như thân thể còn không nhanh chóng khôi phục lại, ai cũng không biết cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào rát có thể là sư huynh sẽ lập tức tử vong.

 

Những người xung quanh đều cảm thấy có chút nóng nảy, nhưng nhìn mỗi một động tác của Tà Vương, bọn họ chỉ cảm thầy có một trận pháp vô hình bao vây bọn họ ở chỗ này, muốn bước về phía trước một bước cũng không có sức lực.

 

“Cái tên tiểu nhân hèn hạ vô sĩ, có bản lĩnh thì ông rút trận pháp lại cho tôi, ông rút trận pháp lại đi, ông nhìn xem tôi có giết ông hay không hả! Ông cứ luôn dùng mấy thủ đoạn hèn hạ vô sỉ như thế này.”

 

Một sư huynh ở bên cạnh lớn tiếng hét lên.

 

Tà Vương đứng ở phía trên lại thờ ơ, trong hai mắt của ông ta như là đang nói tất cả những ai đang gào thét ở đây đều là phế vật.

 

Cũng bởi vì vô dụng mà phẫn nộ mới có thể làm ra loại hành động mát mặt xấu hỗ như thế này, nếu như thật sự có bản lĩnh thì nên giết chết mình, đánh gãy truyền tống của mình.

 

“Một đám phé vật, chân thân của ta sắp truyền đến đây, ta xem xem các người sẽ làm cái gì.”

 

Ánh mắt tà ác của Tà Vương nhìn những người xung quanh, dựa vào tình hình hiện tại, xem ra là ông ta đã nắm chắc phần thắng trong tay.

 

Lâm Thanh Diện đứng ở bên cạnh không nhúc nhích, im lặng chờ đợi chân thân của Tà Vương truyền tới, mắt thấy động tĩnh bên phía Tà Vương rất lớn, Lâm Thanh Diện đi đến giữa đám người.

 

“Lúc Tà Vương truyền tống đến đây sẽ nhận một lực áp chế cấp đại lục, đến lúc đó thực lực của ông ta sẽ mạnh hơn hiện tại một chút, nhưng mà đề so sánh với bản thể của ông ta thì vẫn còn chênh lệch rất nhiều, hi vọng là đến lúc đó chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực để cùng nhau tiêu diệt ông ta hoàn toàn.”

 

Lâm Thanh Diện nói rồi lại quay đầu nhìn về phía đám người ở bên cạnh.

 

Dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến, nếu đã như vậy, không bằng chờ đến lúc thực lực của Tà Vương đến thời điểm yếu nhát thì sẽ liều mạng với ông ta.

 

Lúc này, người bên cạnh mới chợt hiểu ra.

 

Bọn họ cho là lúc Tà Vương truyền tống đến đây, đó mới chính là thực lực chân chính của ông ta, nếu như bị áp chế lại một phần lớn, vậy thì cũng không phải là không có sức đề đánh một trận.

 

Một Tà Vương bị áp chế, cho dù có có cao tay đi nữa, cùng lắm thì cũng chỉ cao hơn hai ba tầng, thế là vẫn có khả năng tiêu diệt Tà Vương.

 

Lâm Thanh Diện cùng với mọi người vừa mới thương lượng xong đối sách liền phát hiện sự việc có chút không thích hợp, bởi vì một phân thân của Tà Vương lại trốn đi.

 

*Xảy ra chuyện lớn rồi, phân thân của ông ta đã có một cái trốn đi, mọi người nhanh chóng đuổi theo xem xem rốt cuộc là phân thân kia đi đến đâu rồi.

 

Một phân thân của Tà Vương trốn đi, ai biết được ông ta sẽ làm ra loại chuyện gì hại người, đến lúc đó chắc chắn mọi chuyện sẽ không nhẹ nhõm như vậy.

 

Những nơi mà ông ta đến, khắp nơi đều là máu me đầm đìa, chắc chắn phải kịp thời truy đuổi phân thân của ông ta, nếu không thì cuối cùng sẽ trở thành họa lớn, tất cả mọi người phải gánh vác trách nhiệm tương ứng.

 

“Cậu quản nhiều như vậy làm cái gì, chuyện của người ta, cậu không cần phải xen vào, phân thân của ông ta đang ở đâu à?

 

Chúng ta căn bản cũng không cần phải quan tâm đâu, trước tiên chúng ta nên giết chết ông ta, không phải là được rồi hả.”

 

Ở bên cạnh có một sư huynh không vui, bởi vì trong cái nhìn của anh ta chỉ cần là người bị giết thì cho dù phân thân có làm ra chuyện gì cũng chưa chắc là làm được, phân thân cũng sẽ chét theo chân thân, cùng nhau tiêu tán.

 

Nếu như phân thân chét rồi, chân thân lại ở đây làm loạn gây ra chuyện gì đó, còn lãng phí nhiều sức lực và hôn lực để đi tìm phân thân, chỉ là một phân thân, nó có thể tạo ra phiền phức gì cơ chứ?

 

“Anh thì biết cái gì? Bất cứ lúc nào phân thân của ông ta cũng có thẻ triệu hoán chân thân của mình, nếu như bên phía chúng ta đánh nhau ông ta, đánh không lại thì sẽ trực tiếp dùng phân thân bỏ chạy, vậy thì chúng ta phải làm sao đây?”

 

Lâm Thanh Diện nói mọi chuyện cho bọn họ nghe thật rõ ràng, sau đó anh nhắm mắt lại bắt đầu xem xét, nhưng mà vị trí anh điều tra được lại là dưới môn phái của mình.

 

Vậy mà Tà Vương lại không mát hết hi vọng, còn muốn đến môn phái của mình đề làm loạn? Đúng là lợi hại, không tầm thường mà.

 

“Trước tiên các người cần thận đối phó với bọn họ đi, bây giờ tôi phải lập tức đến môn phái xem xem có chuyện gì xảy ra, tôi phát hiện là phân thân của ông ta đang đến gần môn phái.”

 

“Vậy đại sư huynh ở bên này?”

 

Đám người hỏi.

 

Lâm Thanh Diện lặng lẽ nhìn một chút: “Trước khi chân thân của đối phương đến nơi, ông ta tuyệt đối sẽ không làm gì với đại sư huynh đâu.”

 

Tà Vương là một người tương đối có tâm cơ, bây giờ mà ông ta còn có thẻ đến một nơi cách với môn phái không xa, đã đủ để nói rõ ông ta có tâm tư. Về phần đến môn phái làm cái gì, trước mắt Lâm Thanh Diện cũng không biết, chẳng lẽ là muốn khống chế Nặc Nặc?

 

Đúng vậy, không sai.

 

Hiện tại Nặc Nặc đang trong lúc đột phá thánh thẻ, đương nhiên là trong lúc đó tương đối nguy hiểm, nếu như bị người khác khống chế, vậy thì chắc chắn sẽ quá kích.

 

Lâm Thanh Diện nói xong liền trực tiếp quay đầu rời đi, căn bản không kịp giải thích cái gì với người bên cạnh, anh chạy như ngựa không ngừng vó.

 

Những người xung quanh nghe thấy lời nói này thì trở nên ngơ ngác, căn bản cũng không biết phải làm sao bây giờ.

 

Là do Lâm Thanh Diện đã kêu mình đến đây, kết quả không hiều sao Lâm Thanh Diện lại chạy mắt, đây chắc chắn không phải là tình huống bình thường.

 

“Tại sao cậu ta lại đột nhiên trở lại môn phái của bọn họ vậy, chẳng lẽ là trong môn phái của bọn họ đã xuất hiện chuyện gì rồi hả?”

 

Những người khác còn chưa kịp phản ứng, phân thân Tà Vương ở bên cạnh đã trực tiếp đánh tới, đòn tắn công của ông ta tương đối nhanh chóng, những người xung quanh thậm chí không có bát cứ năng lực phản ứng, bị giết chết một số lớn.

 

Tình huống này làm những người xung quanh cảm thấy hoảng hốt, trong lòng căn bản cũng không biết phải làm như thế nào, bọn họ đã từng gặp không ít người có năng lực cường đại, nhưng mà người có năng lực mạnh như: thế này, bọn họ rất ít khi được nhìn thấy.

 

“Cái đám phế vật các người củng nhau đi làm khôi lỗi của ta, không biết là các người có đồng ý không?”

 

Tà Vương nhìn những người ở phía dưới, lời nói lại rất khó nghe, làm cho mấy người bọn họ kiềm lòng không được mà nhíu chặt cả mày.

 

Một tên tà ma ngoại đạo, thế mà lại nói chuyện phách lối như thé, để cho những người bên chính phái của bọn họ càng nhìn càng cảm thấy chán ghét.

 

“Ông đừng thấy Lâm Thanh Diện không có ở đây thì chúng tôi sẽ không có biện pháp làm gì ông, ông đừng tháy ông lợi hại như vậy, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ông bị chúng tôi thu phục.”

 

Những người xung quanh không phục, năng lực của một người mạnh hay yếu, đây không phải là chuyện có thẻ nhận xét tùy tiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.