Rể Quý Trời Cho

Chương 1765



CHƯƠNG 1765: CHÂN ĐỘNG TRONG RỪNG SÂU

Lỡ như đến lúc đó Nặc Nặc quay về, cô vẫn có thể cử người ra ngoài báo cho Lâm Thanh Diện cũng được.

Hứa Bích Hoài sau khi suy nghĩ thì gật đầu đồng ý, lúc này Lâm Thanh Diện cũng không dám chậm trễ một giây, anh lao thẳng về phía rừng cây, bây giờ cứu người như chữa cháy, hơn nữa nếu thật sự có chắn động kia, vậy chính chắn động kia đang có tình khiêu khích anh.

Lâm Thanh Diện đi một quãng đường dài, cuối cùng cũng đến phạm vi của khu rừng, trời cũng đã về đêm, xung quanh vô cùng yên tĩnh, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng côn trùng.

Lâm Thanh Diện ngồi bên cạnh gốc cây nghỉ ngơi một lúc, nhân tiện cũng đang chờ đợi chắn động kỳ lạ mà Dao Trì đã nói.

Nhưng Lâm Thanh Diện mới vừa ngồi xuống nghỉ ngơi chưa tới nửa canh giờ, thì đột nhiên nhìn thấy lá cây trước mặt bị gió thổi tung lên, anh cũng cảm giác được một luồng tà khí cực kỳ hung ác xông thẳng vào mặt.

Khi cảm nhận được cơn gió lạnh kỳ lạ này, Lâm Thanh Diện không chút do dự đứng lên, đồng thời lầy kiếm Trảm tiên ra, cảnh giác nhìn bốn phía.

Chỉ nhìn thấy một vài tà khí màu đen đang từ từ bao phủ trong rừng cây, những tà khí này từ từ lan đến mu bàn chân của Lâm Thanh Diện như một làn sương mù đang di động.

Mà lúc này, những tà khí kia lại giống như một cơn lốc xoáy, chúng bắt đầu ngưng tụ với tốc độ cực nhanh, hơn nữa những tà khí kì lạ kia ngưng tụ thành một người đàn ông có hốc mắt sâu, nhưng khuôn mặt của hắn ta lại được mũ trùm đầu che kín.

“Có phải chính ngươi đã bắt Nặc Nặc không, hiện giờ Nặc Nặc đang ở đâu? Mau nói cho ta biết!” Lâm Thanh Diện không chút do dự, nâng kiếm trong tay lên, nghiền răng nghiền lợi nhìn người bí ẩn trước mặt.

Nhưng người bí ẩn này đột nhiên không nói gì, lao thẳng về phía Lâm Thanh Diện, hơn nữa trên tay của hắn ta còn phát ra ánh sáng màu vàng nhạt.

Lâm Thanh Diện lập tức cảm giác được sức mạnh của người trước mặt và mình ngang nhau, nếu không sẽ không có uy lực nặng như vậy.

Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Diện càng thêm quả quyết hơn, khi đối phương lao tới trước mặt, Lâm Thanh Diện chuyền kiếm Trảm tiên sang tay phải, cùng lúc đó, kiếm Trảm tiên trong tay anh tỏa ra ánh sáng màu vàng kim.

Khi ánh sáng màu vàng kim chiếu vào những tà khí đang di chuyển trên mặt đất, những tà khí kia giống như nhìn thấy ánh mặt trời mà từ từ biến mắt, người đàn ông bí ẩn đứng cách đó không xa dường như đột nhiên nhận ra gì đó.

Chỉ nhìn thấy bóng dáng của hắn ta lóe lên, lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Thanh Diện, lúc Lâm Thanh Diện nhìn thấy cảnh này, hai mắt trừng to, không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt anh là sự thật, lần đầu tiên anh nhìn thấy mình có thể đạt đến một cảnh giới không thể nhìn bằng mắt thường nhờ tốc độ di chuyển của mình.

Tuy nói Lâm Thanh Diện chưa sử dụng thần lực chiến thần, nhưng Lâm Thanh Diện cũng biết người trước mặt mình sức mạnh rất cao cường.

“Khè khè khè …” Lúc này, người đàn ông bí ẩn bật ra một tiếng cười làm người ta cảm thầy khó chịu.

Tiếng cười này có vẻ rất trung tính, nhưng cũng vì vậy, Lâm Thanh Diện phát hiện ra đối phương đã thay.

đổi giọng nói của mình.

Nghe thấy giọng nói này của đối phương, Lâm Thanh Diện như nghe thấy âm thanh ma thuật bên tai, đầu óc đột nhiên trở nên mơ màng.

“Không được, trong giọng nói của đối phương có âm thanh mê hoặc!” Lâm Thanh Diện đột nhiên tỉnh táo lại.

Mà lúc này, đối phương không biết từ lúc nào đã xông tới trước mặt anh, Lâm Thanh Diện cũng không còn che giấu thực lực của mình nữa, chỉ nhìn thấy chân phải của anh đạp một cái, đồng thời cũng khởi động thần lực sáng thế bên trong cơ thể.

Sau khi sử dụng thần lực sáng thế, Lâm Thanh Diện không chút do dự lao về phía bóng người kia, đồng thời vung kiếm Trảm tiên trong tay, anh vung mạnh từ dưới lên, trên không trung xuất hiện một luồng đạo quang, chém về phía đối phương với tốc độ cực nhanh.

Sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Diện sử dụng thần lực sáng thế, bóng người kia trước tiên lùi về phía sau một đoạn dài, sau đó từng đường nhũ băng khác nhau xuất hiện bên cạnh hắn ta, những đường nhũ băng này nhanh chóng bay về phía Lâm Thanh Diện.

Nhìn thấy những đường nhũ băng này, trước tiên Lâm Thanh Diện dùng thần lực sáng thần đặt một tắm chắn màu vàng ở trước người mình, sau đó không chút do dự lao thẳng về đối phương, đối phương nhìn thấy Lâm Thanh Diện đang xông tới, hắn ta không chút hoảng sợ. Ngược lại ngón tai khẽ chạm một cái, trước mặt xuất hiện một vật thể hình cầu màu đen.

Vật thể hình cầu màu đen không ngừng xoay tròn, giống như một hố đen, rất nhiều cát sỏi xung quanh bị vật thể hình cầu này hút vào, hơn nữa theo sức hút càng ngày càng nhiều, lực hấp dẫn của vật thể hình cầu cũng càng mạnh.

Lâm Thanh Diện thậm chí có thể cảm giác được một lực hấp dẫn mạnh mẽ đang không ngừng hút cơ thể mình.

Đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Diện nhìn thấy một chiêu thức kì lạ như vậy, anh không chút do dự nâng kiếm Trảm Tiên trong tay lên, sau đó chém về phía đối phương, chỉ thấy một luồng ánh sáng kiếm màu bạc đang quét qua quả cầu với tốc độ cực nhanh.

Sau một lúc thì dừng lại, quả cầu đột nhiên nổ tung, cát sỏi ngưng tụ trong quả cầu phun ra khắp nơi.

Đột nhiên, trên trời bị cát sỏi bao phủ, Lâm Thanh Diện chỉ có thể cưỡng ép lui về phía sau né tránh, mà khoảnh khắc Lâm Thanh Diện tránh thoát, anh nhìn thấy một bóng người bay lơ lửng trên không trung ở phía xa xa, đột nhiên chạy về phía rừng cây với tốc độ rất nhanh.

Lâm Thanh Diện đương nhiên sẽ không bỏ qua cho tên này, dù sao Nặc Nặc có lẽ vẫn ở trong tay hắn.

Lâm Thanh Diện vội vàng đuổi theo, chỉ thầy bóng dáng kia không ngừng lướt qua trong rừng cây phía trước, ngay sau đó đã biến mắt.

Lâm Thanh Diện chỉ có thể tăng nhanh tốc độ, cưỡng ép đuổi theo, lao ra khỏi rừng cây thì nhìn thấy bóng dáng kia, hắn ta chui vào một cái hồ với diện tích cực lớn.

Nói chui vào trong hồ, nhưng giống như chui vào một không gian đặc biệt khác, bởi vì khoảnh khắc bóng dáng kia tiến vào trong hồ thì đột nhiên hoàn toàn biến mắt, hơn nữa mặt hồ cũng không có bắt kỳ một gợn sóng nào.

Lâm Thanh Diện vội vàng đi tới mặt hồ, phải biết đối phương biến mắt ở trong đây, hẳn là dùng một bí thuật hoặc đạo cụ nào đó, nhưng vừa rồi Lâm Thanh Diện không cảm giác được hắn ta sử dụng một pháp thuật nào.

Mà lúc này, Lâm Thanh Diện đột nhiên cảm nhận được tỉnh hoa nhật nguyệt, hơn nữa tinh hoa nhật nguyệt này còn tồn tại ở trong hồ, khi nước hồ bắt đầu gợn sóng nhẹ, mùi của tinh hoa nhật nguyệt cũng càng ngày càng nồng đậm.

Lâm Thanh Diện cũng không vội vàng chạy đến nơi mà bóng dáng kia vừa mới biến mắt, thay vào đó anh lặng lẽ quan sát mặt hồ, một lúc sau, trên môi Lâm Thanh Diện nở nụ cười, anh biết nơi thần bí này là đâu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.