Rể Quý Trời Cho

Chương 732: Lệnh bài ẩn sát



Mấy người đi theo phía sau nhìn thấy đại ca của bọn họ lại bị một bàn tay tát làm cho ngã ngửa nằm trên mặt đất, ai cũng bị giật nảy cả mình, ánh mắt nhìn về phía Giang Thu Nguyệt cũng trở nên cảnh giác.

Giang Thu Nguyệt mang theo khí thế hung hăng trừng mắt nhìn những người này, trên người có một loại khí chất nữ hiệp.

Mấy người kia ý thức được cô gái xinh đẹp này không dễ trêu chọc, đều chủ động lui ra phía sau mấy bước dự định chạy trốn.

Giang Thu Nguyệt cũng không cho bọn họ có cơ hội này, trực tiếp xông lên, Giang Thu Nguyệt sử dụng thủ đoạn lôi đình, đánh ngã bọn họ nằm trên mặt đất.

Trên mặt tất cả những người ở trong quán bar đều tràn đầy kinh ngạc nhìn Giang Thu Nguyệt, sau đó lập tức có tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, là tán thưởng phát ra từ đáy lòng đối với Giang Thu Nguyệt.

Giang Thu Nguyệt phủi tay nhìn những tên côn đồ bị ngã ở trên mặt đất, trong lòng hả giận một trận.

Trước kia cũng chỉ có lưu manh đến trêu chọc cô ta, nhưng mà cô ta vẫn cảm thấy mình đã là cao thủ nội kình rồi, không thể so với người bình thường được, cho nên cô ta vẫn luôn chịu đựng.

Bây giờ một câu nói của Lâm Thanh Diện để cô ta ý thức được địa vị của mình là cao thủ nội kình, ở nước C, lúc có mấy tên lưu manh ngoại quốc đến tìm phiền phức thì nên xử lý bọn họ thật thỏa đáng, nếu không thì cô ta cố gắng đạt tới trình độ nội kình còn có ý nghĩa gì nữa.

Hơn nữa sau khi cô ta xử lý những người này, cảm giác trong lòng lập tức dễ chịu hơn không ít, có lẽ là nằm trong loại trạng thái này thì cô ta mới càng thoải mái.

Cô ta quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, phát hiện Lâm Thanh Diện đang nghiêm túc nhìn mình chằm chằm, sau đó chậm rãi giơ ngón cái lên.

Giang Thu Nguyệt một mặt ngượng ngùng, cho là Lâm Thanh Diện đang khen cô ta, lúc này Lâm Thanh Diện mới sâu xa mở miệng nói: “Về sau loại chuyện như thế này, có đàn ông ở bên cạnh thì cô vẫn nên để đàn ông giải quyết mới tốt, nếu không thì cô không gả đi được đâu.”

Giang Thu Nguyệt lập tức mở to hai mắt nhìn, một hồi lâu sau mới phản ứng được Lâm Thanh Diện có ý gì, cái tên mày là nói lúc nãy mình quá bạo lực cho nên không thể kết hôn à?

Trong nháy mắt, cô ta nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của mình, hận không thể đánh mấy cái lên trên người của Lâm Thanh Diện, loại đàn ông bộc trực như sắt thép này rốt cuộc sao có thể tìm được vợ vậy chứ.

“Tôi có lấy được chồng hay không ai cần anh lo hả, bổn cô nương chính là bạo lực như vậy đó thì sao, hừ!” Giang Thu Nguyệt tức giận nói một câu.

Lâm Thanh Diện thấy là không thể trêu chọc được, cũng không dám nói cái gì nữa.

Lúc này người pha rượu đi đến trước mặt của bọn họ, sau khi nhìn những tên côn đồ bị ngã trên mặt đất, mở miệng nói: “Đi theo tôi.”

Lâm Thanh Diện và Giang Thu Nguyệt liếc nhìn nhau, đi theo người pha rượu kia đi vào bên trong.

Rất nhanh, người pha rượu liền dẫn hai người bọn họ đi đến một căn phòng ở trong chỗ sâu, mở miệng nói: “Người mà các người muốn tìm đang ở bên trong.”

Sau đó liền quay người rời đi.

Lâm Thanh Diện cũng không do dự, trực tiếp đẩy cánh cửa kia ra đi vào bên trong.

Hai người vừa mới bước vào, cánh cửa ở phía sau liền đóng lại, ở bên trong tối đen một mảnh, không có bất kì tia sáng nào, Lâm Thanh Diện có thể dựa vào khí tức ở trên người của Giang Thu Nguyệt, cảm nhận được vị trí của cô ta. Trong cả căn phòng này, ngoại trừ hai người bọn họ hình như cũng không có người nào khác.

Lâm Thanh Diện tĩnh tâm cảm nhận một chút, bây giờ anh là nội kình huyền kình song đại thành, lực cảm giác so với người bình thường mạnh hơn gấp mười gấp trăm lần, nếu như có chuyện gì kỳ lạ thì anh có thể cảm nhận được rất nhanh.

“Cô đứng yên ở đây đừng có nhúc nhích, để tôi đi quan sát một chút.” Lâm Thanh Diện nói một câu thì liền đi về phía trước.

Giang Thu Nguyệt không hề lo lắng một chút nào, dù sao thì Lâm Thanh Diện cũng có thực lực giết chết tông sư, cho dù thật sự có người muốn gây phiền phức, người không may cũng là đối phương.

Đi lên phía trước không được mấy bước, Lâm Thanh Diện liền cảm nhận ở bên cạnh xuất hiện một tia kình phong yếu ớt, anh quyết định thật nhanh, trực tiếp ra tay, một phát đã bắt lấy cổ của người kia, vừa dùng lực liền đánh ngã người kia xuống mặt đất.

Một bên khác lại có một bóng người lặng yên không một tiếng động bước đến trước mặt của anh, Lâm Thanh Diện đạp cho một đạp, người kia kêu thảm lên một tiếng, sau đó va vào trong bức tường.

Hai người đi đến gần Lâm Thanh Diện cũng không có nội kình, nhưng mà thủ đoạn che giấu hơi thở của bọn họ ngay cả Lâm Thanh Diện cũng phải cảm thấy hơi kinh ngạc. Nếu như bọn họ không đến gần Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện căn bản cũng sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ.

Lúc này đèn ở trong phòng lập tức mở lên, Lâm Thanh Diện nhìn thấy trước mắt của mình có một người đàn ông trung niên đang ngồi ở trên ghế, ở hai bên của người đàn ông trung niên có năm người đàn ông mặc đồ màu đen đứng ngay ngắn chỉnh tề.

Lúc này những người đó đều nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện, người đàn ông trung niên ngồi ở trên ghế vỗ tay và cười nói: “Thân thủ không tệ, vậy mà có thể phán đoán được sự tiếp cận của cấp dưới của tôi dưới tình huống toàn bộ đều là màu đen, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải.”

Lâm Thanh Diện cũng hơi kinh ngạc nhìn những người ở trước mắt, anh hoàn toàn không nghĩ đến ở trong phòng này vậy mà lại có tất cả mười ba người, nhưng mà anh lại không hề phát giác ra.

Xem ra Ẩn Sát có thể trở thành tổ chức ám sát cấp bậc thế giới cũng không phải đơn giản như vậy.

Mặc dù là những sát thủ này không có thực lực nội kình, nhưng nếu như bọn họ có thể đến gần cao thủ nội kình, chỉ cần tốc độ nhanh chóng với vũ khí giết người đủ sắc bén, cho dù là nội kình đại thành, chỉ sợ ai cũng sẽ có lúc bị giết.

Nếu như bọn họ trực tiếp dùng độc, vậy thì khả năng tạo thành tổn thương lại càng kinh khủng hơn nữa.

“Ông chính là người lãnh đạo Ẩn Sát?” Lâm Thanh Diện nhìn người đàn ông trung niên đang ngồi ở trên ghế, mở miệng hỏi một câu.

Người đàn ông trung niên đứng lên, mở miệng nói: “Người lãnh đạo thì cũng không đúng, nhưng mà tôi thay anh cả của tôi quản lý một đoạn thời gian thôi, các người là ai vậy? Tại sao lại biết ám hiệu liên lạc của Ẩn Sát tôi?”

Lâm Thanh Diện cười nói: “Nếu như tôi không đoán sai, người nói cho tôi ám hiệu chắc có lẽ là đại ca của ông.”

Người đàn ông trung niên trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện một chút, giọng nói lạnh lùng: “Này thằng nhóc, cậu đừng có nói đùa ở trước mặt của tôi, nếu không thì ngay cả việc cậu chết như thế nào mà cậu cũng không biết nữa đó.”

Lâm Thanh Diện nhún vai, mở miệng nói: “Lão đạo của ông chính là Dư Tam đúng không?”

Trên mặt của người đàn ông trung niên lộ ra một tia kinh ngạc, mở miệng hỏi: “Sao cậu lại biết tên của lão đại bọn tôi?”

“Vậy chắc là không có vấn đề gì nữa rồi, ám hiệu này là do lão đại của các ông đã nói cho tôi biết đó.” Lâm Thanh Diện nói.

“Chuyện này không có khả năng! Bây giờ lão đại của tôi đang bị nhốt ở trong ngục giam thứ năm, nơi đó chỉ có thể vào chứ không thể ra, cho dù cậu thật sự từng gặp lão đại của tôi rồi, vậy thì cậu cũng phải giống với anh ấy, đều ở trong ngục giam thứ năm mới đúng, sao có thể xuất hiện ở trước mặt của tôi được. Rốt cuộc cậu là ai?” Người đàn ông trung niên chất vấn.

“Đúng là tôi đã quen biết với lão đại của các người ở trong ngục giam thứ năm, ở trong đó ông ta đã nói cho tôi biết sự tồn tại của Ẩn Sát các người. Về phần ngục giam thứ năm chỉ có thể vào nhưng không thể ra, đó là đối với người bình thường mà thôi, nếu như muốn ra thì vẫn có cách.” Lâm Thanh Diện nói.

“Đừng có nói phét ở chỗ này, mau nói thân phận thật sự của các người cho chúng tôi biết, nếu không thì cũng đừng trách tôi không khách khí!” Người đàn ông trung niên vẫn không tin Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện có chút bất đắc dĩ, lấy tấm lệnh bài của Dư Tam đưa cho anh ra, mở miệng nói: “Tôi không có lừa gạt các người, nhìn thấy lệnh bài này, chắc là các người cũng tin rồi nhỉ.”

Sau khi người đàn ông trung niên nhìn thấy lệnh bài ở trong tay của Lâm Thanh Diện, kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Lệnh bài Ẩn Sát!”

Mười tên sát thủ đứng ở bên cạnh, trong nháy mắt liền quỳ một chân xuống mặt đất, cúi đầu với tấm lệnh bài ở trong tay của Lâm Thanh Diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.