Rể Quý Trời Cho

Chương 758: Khai dương hợp khí đan



Sau khi nghe thấy lời La Cương nói, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng nổi lên một chút nghi ngờ, không biết La Cương đã bị thương dưới tay anh lấy tự tin từ đâu mà nói ra những lời này.

“Đừng lừa mình dối người nữa, ông không phải là đối thủ của tôi.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.

Trên mặt La Cương lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, nói: “Nếu như dựa theo tình huống bình thường, quả thật tôi không phải là đối thủ của cậu, nhưng nhà họ La tôi có thể ngồi vững tại vị trí đệ nhất gia tộc cổ võ Giang Bắc, tình hình bên trong không phải một người của gia tộc tầm thường nhỏ bé như cậu có thể tưởng tượng được.”

“Bây giờ tôi không phải là đối thủ của cậu, không có nghĩa là sau khi tôi mượn nhờ sức mạnh bên ngoài vẫn không phải là đối thủ của cậu!”

Nói xong, La Cương lập tức lấy một chiếc bình ngọc từ trong lồng ngực của mình, đổ một viên thuốc đen như mực ở trong đó ra.

Viên thuốc này vừa xuất hiện, toàn bộ khu nhà chính nhà họ Lâm lập tức tràn ngập một hương thơm kỳ lạ, người bình thường ngửi thấy hương thơm này, thậm chí sẽ có loại cảm giác lâng lâng, giống như uống hết một lít rượu trắng vậy.

Lâm Thanh Diện đưa mắt nhìn chằm chằm viên thuốc kia, đôi mắt cũng nheo lại, chỉ riêng mùi hương đã khiến người ta biết được, viên thuốc này cũng không đơn giản.

Hơn nữa mạng của Lâm Thanh Diện cũng là nhờ ba viên thuốc không rõ tên cứu trở về, vì vậy anh tin tưởng trên thế giới này có sự tồn tại có thể chế tạo ra đan dược khiến người ta kinh ngạc, vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.

La Cương bỏ viên thuốc đó vào trong miệng của mình, không lâu sau, cả người ông ta trở nên đỏ ửng như bị hấp trong lồng kín, gân xanh hằn rõ trên trán, trên cổ, trên cánh tay, thoạt nhìn giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Cùng lúc đó, khí thế trên người La Cương cũng bắt đầu tăng lên liên tục, trong nháy mắt đã mạnh gấp mấy lần so với trạng thái bình thường.

Tất cả mọi người ở đây đều khiếp sợ nhìn thay đổi của La Cương, không ngờ viên thuốc nho nhỏ kia lại có thể biến La Cương thành như thế này, điều này quả thật còn kinh khủng hơn nhiều so với việc uống thuốc kích thích liều lượng cực lớn.

Vương Dã cũng trợn mắt há hốc miệng nhìn khí thế của La Cương tăng vọt ngút trời, trong lòng tràn đầy kinh ngạc, với tư cách là thành viên của Chúng Thần Điện, anh ta cũng biết là có một số loại thuốc có thể nâng cao thực lực của con người trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng cùng với điều đó thì thuốc này cũng mang theo tác dụng phụ rất mạnh, hơn nữa luyện chế vô cùng phức tạp. Chế tạo một viên thuốc như vậy, số dược liệu trân quý bị tiêu hao khiến người khác phải sợ hãi, có đôi khi một viên thuốc cũng có thể khiến một gia tộc cổ võ táng gia bại sản.

Dư Kình Thương đứng ở bên cạnh anh ta thì lộ vẻ nghiêm nghị, lẩm bẩm: “Vậy mà lại là Khai Dương Hợp Khí Đan, nghe đồn năm đó có một vị Luyện Đan Đại Sư tài giỏi có một không hai luyện chế được một lò Khai Dương Hợp Khí Đan, một lò có bảy viên, mỗi một viên đều có thể khiến thực lực của con người tăng lên gấp ba lần trong một khoảng thời gian ngắn, nếu là cao thủ Tông Sư cảnh uống Khai Dương Hợp Khí Đan này, như vậy chính là vô địch ở trong Tông Sư cảnh.”

“Năm đó vì tranh giành Khai Dương Hợp Khí Đan mà hơn mười vị cao thủ Tông Sư ra tay đánh nhau, dù sao có được đan dược này thì tương đương có thêm một cái mạng, trong thời khắc then chốt, có thể ngăn cơn sóng dữ, xoay chuyển tình thế.

“Không ngờ nhà họ La lại có một viên Khai Dương Hợp Khí Đan, đây là điều mà tôi không nghĩ đến, La Cương uống viên Khai Dương Hợp Khí Đan này, vậy đã là vô địch trong Tông Sư cảnh rồi, cho dù tôi ra tay cũng không phải là đối thủ của ông ta.”

Vương Dã cũng nghe thấy lời của Dư Kình Thương, trên mặt toát vẻ khiếp sợ, vốn dĩ anh ta cho rằng La Cương uống viên thuốc này cũng chỉ giống như những đan dược có tác dụng nâng cao thực lực khác mà thôi, không ngờ lại có nguồn gốc lớn như vậy.

Hơn nữa sau khi uống vào, lại khiến cho La Cương trở thành vô địch trong Tông Sư cảnh, hiệu quả này, quả thật đủ để khiến cho những cao thủ Tông Sư cảnh tranh cướp.

“Vậy Khai Dương Hợp Khí Đan này không có tác dụng phụ sao?” Vương Dã cũng lên tiếng hỏi.

“Đan dược này có hiệu quả kinh người, đương nhiên tác dụng phụ cũng không đơn giản, sau khi uống Khai Dương Hợp Khí Đan, mặc dù có thể nâng cao thực lực của mình lên gấp ba lần trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng sau khi hiệu quả đan dược mất đi, cơ thể sẽ bởi vì bị tác dụng của thuốc cọ rửa mà xuất hiện tình trạng mạch máu nứt toác.”

“Xuất hiện tình trạng này, cơ thể khỏe mạnh, có lẽ có thể giữ được tính mạng, nhưng sau này không thể tập võ nữa, chỉ có thể làm một người bình thường cả đời, mà cơ thể yếu ớt, sẽ tử vong, thần tiên khó cứu.”

“Vậy mà La Cương dám uống loại đan dược này, xem ra ông ta thật sự muốn liều mạng với Lâm Thanh Diện rồi.”

Dư Kình Thương nói xong, bất đắc dĩ thở dài.

Sau khi La Cương uống viên thuốc này xong, điên cuồng cười với Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Oắt con, cậu có thể ép tôi sử dụng viên thuốc mà tôi đã cất giấu nhiều năm này, vậy đã đáng để khoe khoang rồi. Viên thuốc này tên là Khai Dương Hợp Khí Đan, có thể nâng cao thực lực của tôi đến trình độ vô địch trong Tông Sư cảnh trong một khoảng thời gian ngắn, mặc dù loại thuốc này có tác dụng phụ rất mạnh, nhưng vì giết cậu, cho dù hôm nay tôi mất cái mạng này cũng không hề gì.”

“Chịu chết đi!”

La Cương không lãng phí thời gian, lao nhanh về phía Lâm Thanh Diện, mặt đất dưới chân rung động lắc lư.

Nét mặt Lâm Thanh Diện cũng lộ vẻ nghiêm nghị, không ngờ La Cương vẫn còn con át chủ bài này, quả thật nằm ngoài dự liệu của anh.

Cũng may Lâm Thanh Diện không dốc hết toàn bộ thực lực của mình, cho dù bây giờ thực lực của La Cương tăng lên rất nhiều, anh cũng không phải là không có sức để đánh một trận.

Hai người lại đánh nhau lần nữa, quyền cước rơi xuống liên tục, trên mặt đất cũng xuất hiện hố sâu này đến hố sâu khác, Tông Sư cảnh đỉnh phong đánh nhau, đã đạt đến trình độ mà mọi người không cách nào tưởng tượng nổi.

Toàn bộ khu nhà chính đều trở thành chiến trường của hai người, tất cả mọi người không thể không lùi về khu nhà khác, còn tiếp tục ở nơi này, vậy thật sự chính là ngay cả cái mạng nhỏ cũng không cần rồi.

Người của gia tộc cổ võ đều nhảy lên trên nóc nhà tiếp tục xem cuộc chiến, giờ khắc này, trong lòng bọn họ vô cùng kích động, dù sao cảnh tượng Tông Sư cảnh đỉnh phong giao chiến này, chỉ sợ có người cả đời cũng không gặp nổi một lần.

Rất lâu sau, Lâm Thanh Diện cảm thấy mệt rã rời, cũng không còn loại cảm giác nhẹ nhõm lúc trước, trên mặt La Cương nở nụ cười lạnh lẽo, cảm thấy không bao lâu sau, Lâm Thanh Diện sẽ chết trong tay ông ta.

“Không cần vùng vẫy nữa đâu, nếu như tôi uống Khai Dương Hợp Khí Đan mà còn không đánh lại cậu, vậy tôi cũng không cần tiếp tục sống trên đời này nữa.” La Cương lên tiếng.

“Vậy ông đi chết đi!”

Lâm Thanh Diện quát to một tiếng về phía ông ta, sau đó đánh một chưởng lên người La Cương.

“Yêu Nguyệt!”

Lần này, La Cương cũng không bị chiêu thức của Lâm Thanh Diện làm cho bị thương, mà chỉ nhẹ nhàng đón lấy.

“Oắt con, chiêu này của cậu quả thật có uy lực không nhỏ, đáng tiếc với sức mạnh hiện giờ của tôi, công kích trình độ này đã không thể đánh bại rồi.”

“Đây cũng là chiêu thức mạnh nhất của cậu rồi nhỉ? Từ bỏ đi, chắc chắn hôm nay cậu sẽ chết trong tay tôi.”

“Kế tiếp tôi sẽ cho cậu nếm thử, công kích mạnh nhất mà tôi trong trạng thái này đánh ra sẽ có uy lực như thế nào!”

La Cương lập tức bay lên không trung, một tay siết chặt tụ lực, ngay sau đó, mang theo một loại khí thế không thể đỡ nổi, đánh lên trên người Lâm Thanh Diện.

“Long Ngâm Quyền!”

Tất cả mọi người ở đây đều bị uy lực trong quyền này của La Cương trấn áp, không ít người bị dọa cho hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.

Vương Dã cũng nhìn Lâm Thanh Diện, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Cứ tiếp tục như vậy, Lâm Thanh Diện sẽ thật sự bị đánh chết, Dư trưởng lão, ông chắc chắn không ra tay sao?”

Trên mặt Dư Kình Thương tràn đầy bất đắc dĩ nhìn hai người ở giữa sân, giận dữ nói: “Một chiêu này của La Cương đã coi như là phát huy ra uy lực mạnh nhất trong Tông Sư cảnh rồi, nếu như ông ta không uống Khai Dương Hợp Khí Đan, có lẽ tôi còn có thể tiếp được, nhưng bây giờ, cho dù tôi qua đó cũng chỉ chịu chết thôi.”

Ngay tại khi tất cả mọi người cho rằng Lâm Thanh Diện chết chắc rồi, khí thế trên người Lâm Thanh Diện cũng bắt đầu tăng vọt, trong nháy mắt đã đạt đến đỉnh điểm.

Dư Kình Thương biến sắc, khiếp sợ hô lên: “Sao có thể! Chẳng lẽ thằng nhóc này vẫn còn chiêu khác?”

Lâm Thanh Diện chậm rãi ngẩng đầu, nở một nụ cười trêu tức với La Cương ở giữa không trung: “Người nào nói cho ông rằng chiêu thức vừa rồi là chiêu thức mạnh nhất của tôi hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.