Người thần bí nghe Lâm Thanh Diện nói thế cũng ngây người, ông ta lập tức hiểu được có lẽ Lâm Thanh Diện đã biết ý đồ của mình rồi.
Bởi thế ông ta cũng không cố chấp kêu Lâm Thanh Diện lên sân khấu nữa, dù gì dù lấy ai làm mẫu cho đám đông thì kết quả cũng như nhau thôi.
Ông ta không nghĩ rằng Lâm Thanh Diện có khả năng thoát khỏi lòng bàn tay mình.
Bởi thế ông ta nhìn Kevin rồi nói: “Thế thì cậu lên đây đi, làm mẫu cho mọi người xem.”
Kevin thấy người thần bí thật sự không chọn Lâm Thanh Diện nữa mà chọn mình, ánh mắt anh ta toát ra vẻ phấn khích, còn quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ đắc ý.
Rồi vội vàng đi lên sân khấu, cung cung kính kính đứng trước mặt người thần bí.
Phi Nhi nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ ngạc nhiên: “Sao anh lại nhường cơ hội này cho anh ta?”
Lâm Thanh Diện cười cười với Phi Nhi: “Đây chẳng phải là cơ hội gì tốt cả, nếu như tôi đoán không nhầm, chắc hẳn anh ta sắp gặp xui xẻo rồi.”
Lâm Thanh Diện gật gật đầu, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn, anh cất tiếng bảo: “Mặc dù không biết tại sao người này lại lựa chọn buổi tiệc có quy mô ngàn người, thế nhưng chắc chắn ông ta rắp tâm làm điều gì đó xấu xa.”
“Nếu như tôi không đoán nhầm, ánh sáng xanh xung quanh quảng trường đã bao vây chúng ta ở bên trong rồi, lát nữa một khi xảy ra hiện tượng gì, cô nhớ phải chạy đến bên rìa ánh sáng ngay, dù có ra được hay không thì cũng phải chạy đến đó chờ trước đã, nghe thấy chưa?”
Nghe Lâm Thanh Diện nói thế, Phi Nhi sững sờ, cô ta cho rằng đây là một buổi tiệc mới đúng, tại sao Lâm Thanh Diện lại kêu xảy ra hiện tượng gì?
Nhưng mặc dù trong lòng vẫn còn thấy ngờ vực, Phi Nhi vẫn gật đầu đồng ý với Lâm Thanh Diện, không biết vì sao, cô ta cảm thấy mình nên tin tưởng Lâm Thanh Diện vô điều kiện.
Lâm Thanh Diện hít sâu một hơi, thực lực của người thần bí cao thâm, lát nữa e rằng khó tránh khỏi một trận ác chiến, tình hình khi ấy thế nào, đến Lâm Thanh Diện cũng không dám chắc, tất nhiên cũng không thể quan tâm Phi Nhi chu toàn được.
Bây giờ chỉ hy vọng cô nhóc này may dài ra, người nằm bên trong hiện rõ trước mặt mọi người.
Hai mắt người ấy khép chặt, trên trán dòm thử người nằm trong chiếc hộp, anh ta thầm giật mình, không biết tại sao vị cao nhân này để người ấy nằm bên trong, hơn nữa còn có vẻ khủng khiếp như thế.
Người thần bí mỉm cười với Kevin, ông ta nói: “Đừng sợ, cậu lại gần tôi một chút, cậu sắp sửa được phát huy giá trị lớn nhất của cậu trên đời này rồi.”
Mặc dù Kevin nơm nớp lo sợ, thế nhưng anh ta lại đi đến bên cạnh chiếc hộp ngay.
Người thần bí thấy Kevin lại gần, ông ta tạo ra pháp ấn phức tạp, một luồng sức mạnh đáng sợ bao trùm quanh người Kevin.
Môt giây sau, Kevin cảm thấy có lực hút đáng sợ xuất hiện quanh người người, cảm giác hoảng sợ nảy sinh trong lòng anh ta, rồi sau đó anh vội vàng lùi về sau theo bản năng.
Nhưng đã trễ rồi, Kevin cảm thấy mình không động đậy cảm thấy sinh mạng của mình dần trôi đi, tất cả đều bị cuốn vào người nằm bên trong chiếc hộp.
“Không!” Kevin kêu gào thảm thiết, rồi sau đó, mọi người chỉ nhìn thấy một người sống sờ sờ trở thành cái xác khô.
Vốn dĩ mọi người nhìn thấy người thần bí kết ấn, còn nghĩ rằng ông ta sẽ thi triển phép thần gì kia chứ, không ngờ lại là cảnh tượng đáng sợ nhường này.
Tất cả mọi loạn.
“Đáng sợ quá, rốt cuộc đang làm cái gì thế! Tại sao anh ta lại biến thành cái xác khô!”
“Trời ạ, chắc chắn người ấy là ác quỷ, mọi người mau trốn đi.”
“Tại sao lại như thế? Một người sống sờ sờ ra đấy mà lại bị biến thành cái xác khô trong chớp mắt! Có phải tôi đang nằm mơ thấy ác mộng hay không?”
…
Phi Nhi nhìn thấy cảnh tượng ban nãy cũng giật mình hoảng hốt, rồi mắt trở nên phức tạp.
Cô ta không ngờ người thần bí thật sự có ý đồ xấu xa khi tổ chức bữa tiệc này.
Lâm Thanh Diện quay sang nhìn Phi Nhi: “Nhớ kỹ những lời tôi nói ban nãy, cố gắng hết sức chạy đến bên kìa, với lại né xa những nơi đông người ra.”
Phi Nhi gật đầu với Lâm Thanh Diện.
Vào lúc nở nụ cười: “Mọi người đừng kinh hoảng, không phải tất cả mọi người đều có kết cục như có tư chất cao, vì có thế sức mạnh mới thuần khiết được.”
Sau khi nghe người thần bí nói thế, bọn họ sợ đến mức chạy ra xa.
“Mọi người chạy mau đi, ông ta chính là một con ác quỷ!”
Người nhà Andre phụ trách tổ chức buổi tiệc cũng không ngờ lại xảy ra cảnh tượng như thế, đội vệ sĩ lập tức hành động, xông về phía người thần bí.
Ai nấy trong số họ cũng cầm súng trong sân khấu.
Nhưng kỳ quặc ở chỗ, lúc những viên đạn ấy đến gần người thần bí thì chúng đều ngừng lại, giống như bị một bàn tay vô hình chụp lấy vậy.
Người thần bí nhìn những viên đạn xung quanh mình, nụ cười nở rộ trên môi, ông ta nói khẽ: “Người ở thế giới các ngươi thú vị thật, người bình thường dựa vào cái thứ này mà có thể bùng nổ sức mạnh to lớn, đến thế tôi, sức mạnh này chẳng khác nào con tôm cái kiến, bởi thế các người chỉ tổ phí công thôi.”
Vừa mới nói dứt lời, những viên đạn ấy đổi hướng, nhanh chóng lao vút về phía người trong gia tộc Andre, xuyên qua người bọn họ, giết chết hết tất cả.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này còn hoảng hốt tợn, một người mà đến đạn dược còn không giết được, chắc chẳn phải là một con ác quỷ dàn vệ sĩ của nhà họ Andre, người thần bí ấy quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện.
Từ đầu đến cuối, Lâm Thanh Diện đều chưa từng dời chỗ, anh vẫn lạnh lùng nhìn người thần bí.
“Nhóc con, nếu như tôi không đoán nhầm thì chắc hẳn cậu nhắm vào tôi, đúng không?” Người thần bí lên tiếng hỏi.
Lâm Thanh Diện rút Thôn Chính ra khỏi vỏ, anh bình tĩnh nhìn người thần bí rồi nói: “Ông biết là tốt.”
“Thế sức mạnh của cậu mà đi đối phó với tôi, còn kém cỏi bao nhiêu?” Người thần bí phì cười.
Lâm Thanh Diện không nói gì, anh đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận đại chiến sắp sửa bắt đầu.
“Cậu ngoan ngoãn sang đây, tôi có thể cho cậu chết không đau đớn, chứ bằng không thì cậu sẽ hối hận vì sao mình lại sinh ra trên đời này.” Người thần bí giơ một tay lên, chỉ về hướng Lâm Thanh Diện, đó chính là vóc dáng thon thả của Phi Nhi.
“Tôi không cho phép ông đụng đến Lâm Thanh Diện, nếu như ông muốn giết người thì tôi có thể chết thay cho anh ấy.”