Rể Sang Đến Nhà

Chương 34: Một triệu



Trời ơi, Vân A16888!

Lúc này, người bên cạnh đi đến gần, nhìn thấy con số trêи máy quay số liền hô lên một tiếng kinh ngạc.

Tiếp sau đó, người trong sảnh Sở quản lý phương tiện đều tập trung đến.

Tần Tuyết cũng mơ hồ!

Con số này quá may mắn đi chứ?

Biển số xe như vậy mà cũng quay được?

“Người đẹp, tôi muốn biển số xe này của cô, tôi trả mười nghìn tệ mua biển số xe này, thế nào?” Một người đàn ông trung niên bụng phệ từ trong đám người bên cạnh chen ra.

“Mười nghìn tệ tính là gì, tôi trả hai mươi nghìn tệ.”

“Tôi trả ba mươi nghìn tệ.”

Trong chớp mắt, giá đã tăng lên một trăm nghìn tệ!

Người hiện đại không chỉ đầu cơ vào bất động sản, cổ phiếu, mà còn cả biển số xe!

Vân A16888, cả đường lộc phát!

Con số may mắn biết bao.

“Được rồi, các người đừng tranh nữa!”

Lúc này, một người trung niên mặc vest đi giày da tóc chải hớt về sau bước ra: “Người đẹp, tôi trả ba trăm nghìn tệ, biển số xe này nhường cho tôi thế nào?”

Ồ!

Nghe thấy câu nói đó, đại sảnh Sở quản lý phương tiện ồn ào náo động.

Một biển số xe mà lại có người bằng lòng dùng ba trăm nghìn tệ để mua, quả thật khiến người khác không dám tin.

Xe của một số người bọn họ mới bảy tám mươi nghìn, một cái biển số xe lại ngang với hai ba chiếc xe?

Tần Tuyết cũng bị con số ba trăm nghìn làm chấn động, cô bán xe cả năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy?

“Chỉ cần cô gật đầu, tôi lập tức ký séc cho cô, ba trăm nghìn tệ này là của cô.” Người trung niên từng bước dẫn dụ nói.

Ông ta tên Hạ Gia Vinh, là người đứng đầu nhà họ Chúc - gia tộc hạng hai ở Vân Thành, vốn cho rằng Tần Tuyết nghe thấy ba trăm nghìn tệ sẽ ngoan ngoãn gật đầu.

Nhưng, đáp án của Tần Tuyết lại khiến ông ta há hốc miệng.

Tần Tuyết cắn môi nói: “Xin lỗi tiên sinh, biển số này tôi không thể bán.”

Cái gì?

Nghe thấy lời này, người xung quanh đều ngẩn ra, tiếp đó chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Tần Tuyết.

“Cô gái trẻ này rất xinh, nhưng dã tâm lớn quá!”

“Đúng vậy, cái gì mà không thể bán, rõ ràng là chê ít!”

“Lòng tham vô đáy, con người hiện tại đều như thế...”

Nghe người bên cạnh bàn tán, sắc mặt Hạ Gia Vinh cũng trầm lại: “Có phải cô chê ít không?”

Tần Tuyết lắc đầu.

“Ba trăm năm mươi nghìn, không thể thêm nữa!” Hạ Gia Vinh từ trong túi lấy ra một tờ séc, ký tên xoẹt cái, sau đó quăng về phía người Tần Tuyết: “Biết thỏa mãn đi, ở đây không có ai trả giá cao hơn tôi đâu!”

Tần Tuyết không nhận, tờ séc rơi xuống đất, một cảm giác nhục nhã nổi lên.

Với sự hiểu nhầm của người bên cạnh và bị Hạ Gia Vinh làm nhục nhã trước mặt mọi người, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, cô vô thức nhìn về phía Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên đi đến, nhàn nhạt nói: “Tôi trả một triệu.”

Rầm!

Lúc này đám người bùng nổ.

Tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn về phía Tiêu Thiên, khi bọn họ nhìn thấy cách ăn mặc của Tiêu Thiên đều đồng loạt cười ồ.

“Ha ha, thật đúng là cười chết người ta, quần áo trêи người còn không đến một trăm tệ, còn dám ra giá một triệu.”

“Người anh em, cậu ở đây ra vẻ gì chứ? Muốn ra vẻ thì ít nhất cũng phải ăn mặc tử tế chứ!”

“Tôi thấy tên nhãi này giống như kẻ cơ hội, đây là muốn dùng thủ đoạn lừa gạt, cô gái, cô nhất định đừng để hắn ta lừa!”

Trong Sở quản lý phương tiện có không ít kẻ đầu cơ, chuyên dụ mua bán điểm* bằng lái xe, có lúc bọn chúng cũng sẽ mua bán sang tay biển số xe.

Trước đó không lâu có người quay số, quay trúng số may mắn, bị một kẻ cơ hội lừa, kết quả cuối cùng chẳng lấy được gì.

Báo cảnh sát, cảnh sát cũng không xử lý, dẫu sao hai người không ký thỏa thuận gì, lời nói vô căn cứ, cuối cùng sống chết mặc bay.

“Nhóc con, muốn giành biển số với tao?” Hạ Gia Vinh đánh giá Tiêu Thiên một lượt từ trêи xuống dưới, cười lạnh: “Không tự biết nhìn lại bản thân xem mấy cân mấy lạng.”

“Tiêu tiên sinh.” Tần Tuyết đỏ mắt nhìn anh, nói: “Biển số xe này là của anh, tôi sẽ không bán.”

Tiếng nói vừa dứt, Hạ Gia Vinh đột nhiên hiểu ra, chỉ về phía hai người nói: “Hóa ra hai người là cùng một giuộc, các người muốn tăng giá lên đúng không?”

Hạ Gia Vinh vừa nói như vậy, người bên cạnh ào ào lên như cùng chung kẻ địch.

“Quá tồi tệ, nên để người của Sở quản lý phương tiến bắt tên đầu cơ này.”

“Lũ người này là u ác tính, không thể tha thứ!”

Trong số bọn họ có người từng bị kẻ đầu cơ bất lương lừa, vì thế kϊƈɦ động vô cùng.

Thấy đôi ba câu của mình đã khơi mào sự tức giận của đám đông, Hạ Gia Vinh mặt đây đắc ý, cao ngạo tự đại nhìn hai người, nói: “Chỉ cần đưa biển số xe cho tao là được, tao có thể không nhắc chuyện cũ, ba trăm năm mươi nghìn này có thể cho các người, thế nào?”

Tiêu Thiên cười lạnh, biển số xe này nếu như để đấu giá bán với giá hai ba mươi triệu là chuyện dễ như trở bàn tay.

Trả ba trăm năm mươi nghìn thì khác gì nhặt về?

“Các người nhầm rồi, Tiêu tiên sinh không phải là…”

“Được rồi, quản lý Tần, không cần phải giải thích nhiều với kẻ ngốc như vậy.” Tiêu Thiên hơi cười, nói: “Nói nhiều dễ bị kẻ ngốc đồng hóa!”

Nghe vậy, mặt Hạ Gia Vinh đen lại, đang muốn lớn tiếng mắng chửi thì nghe thấy Tiêu Thiên nói với Tần Tuyết: “Alipay của cô là số điện thoại của cô phải không?”

Tần Tuyết không hiểu ý của Tiêu Thiên, vô thức gật đầu.

Tiếp đó nhìn thấy Tiêu Thiên lấy điện thoại ra, mân mê một hồi: “Được rồi, đã chuyển tiền xong rồi!”

Đúng vào lúc này, điện thoại của Tần Tuyết rung lên, một giọng nữ êm tai vang lên: “Ting, chuyển khoản Alipay thành công một triệu.”

Nghe thấy âm thanh chuyển khoản thành công, sảnh làm việc của Sở quản lý phương tiện im lặng như tờ.

Tần Tuyết ngạc nhiên, vội vàng lấy điện thoại ra nhìn, số dư là một triệu không trăm mười ba nghìn, Tần Tuyết nhìn dãy số đó đến hoa mắt chóng mặt.

“Tiêu tiên sinh, sao anh có thể…”

“Được rồi, đây là cô đáng nhận được.” Tiêu Thiên hơi cười: “Tôi vẫn còn cần phải cảm ơn cô nữa, quay cho tôi con số may mắn như vậy.”

“Nhưng, đây vốn là số quay cho anh, tôi sao có thể…” Tần Tuyết thái độ kiên quyết nói: “Tôi chuyển lại cho anh.”

Nói xong, cô liền chuyển lại tiền.

“Ting, chuyển khoản Alipay thành công một triệu…”

Tiêu Thiên cười khổ nói: “Cô hà tất như vậy?”

Tần Tuyền cắn môi nói: “Tiêu tiên sinh, anh mua xe ở chỗ tôi là đã rất chiếu cố tôi rồi, chỗ tiền này tôi thực sự không dám nhận.”

Nói xong, cô quay đầu nhìn Hạ Gia Vinh chưa ổn định cảm xúc, nói: “Tiên sinh, tôi mặc dù không có tiền, nhưng tôi có tôn nghiêm, không phải cái gì cũng có thể dùng tiền để mua.”

Nói xong, cô ấn máy quay số, in số hiệu ra.

Sau đó kéo Tiêu Thiên, từ đám đông chen ra.

Mọi người cũng đưa mắt nhìn nhau.

Một triệu cũng không cần, trêи thế giới này thật sự vẫn có người không thích tiền?

Lúc này không còn ai nghi ngờ Tiêu Thiên và Tần Tuyết thông đồng nữa, người có thể dễ dàng rút một triệu lại là một kẻ đầu cơ ư?

Dùng chân tay để nghĩ cũng biết là không thể.

Trong lòng Hạ Gia Vinh vừa giận vừa tức, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, tức giận rời đi.

Sau khi nộp số hiệu của nhân viên của Sở quản lý phương tiện, hai người ở bên cạnh chờ làm biển số.

Lúc này, Tần Tuyết phát hiện cô vẫn còn đang kéo tay Tiêu Thiên.

Phút chốc, mặt cô đỏ lên.

“Xin… xin lỗi, Tiêu tiên sinh, tôi...”

Tiêu Thiên xoa mũi, nói: “Không sao, dù sao tôi cũng không chịu thiệt.”

Một câu nói khiến cho Tần Tuyết thẹn thùng đến mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn anh.

Rất nhanh, biển số xe đã làm xong. Biển xe được lắp dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, sau đó anh lái xe rời khỏi Sở quản lý phương tiện.

Đúng lúc Tiểu Thiên định quay về đón Trần Mộng Dao thì cửa hàng của Tần Tuyết gọi đến.

“Tiêu tiên sinh, giám đốc của chúng tôi có chuyện gấp tìm tôi, e rằng chút nữa tôi không đến Thế Gia Vân Đỉnh được rồi.” Tần Tuyết mặt đầy áy náy nói.

“Không sao, cô nói cho tôi tên của bạn cô, tôi trực tiếp đi tìm cô ấy là được.” Nói xong Tiêu Thiên quay đầu xe, muốn đưa Tần Tuyết về.

Tần Tuyết vội vàng nói: “Tiêu tiên sinh, tôi tự gọi xe về là được rồi.”

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Tần Tuyết, Tiêu Thiên cũng không kiên trì nữa, dừng xe ở bên cạnh, nhìn cô lên xe taxi.

Nói thật, ấn tượng của Tiêu Thiên với Tần Tuyết rất tốt, đặc biệt xảy ra chuyện hôm nay lại càng khiến anh phải đưa mắt nhìn lại.

Nghĩ một lúc, Tiêu Thiên rút điện thoại ra, chuyển khoản một lần nữa, đồng thời trong nội dung chuyển khoản ghi: Đây là phí vất vả, không được trả lại, nếu không tôi sẽ giận.

Cùng lúc này, trêи taxi, Tần Tuyết cảm thấy mọi chuyện xảy ra hôm nay đều không chân thực.

Một biển số xe, lại có người bằng lòng bỏ ra mấy trăm nghìn tệ thậm chí lên đến tiền triệu.

Mặc dù cô đã bỏ qua một khoản tiền không chính đáng, nhưng cô không hối hận.

Một người có thể không có tiền nhưng không thể không có khí phách. Hơn nữa, số biển đó vốn là của Tiêu Thiên, cô cũng chỉ thay anh quay mà.

Không phải chỉ là một triệu sao, chỉ cần cô chăm chỉ làm việc, nhất định sẽ có thể kiếm lại được.

Đúng lúc này, điện thoại của cô lại rung lên lần nữa, giọng nói khiến người ta kϊƈɦ động lại vang lên lần nữa: “Ting, chuyển khoản Alipay thành công một triệu...”

Cùng lúc âm thanh đó vang lên, lái xe taxi cười lên: “Tiktok tạo ra cuộc sống tươi đẹp.........”

Thế nhưng khi anh ta nói xong, thì âm thanh đó không còn nữa.

Đáy lòng Tần Tuyết chấn động, vội vàng mở điện thoại ra tra, khi cô nhìn thấy lời nhắn của Tiêu Thiên, tâm hồn thiếu nữ của cô run lên.

“Tiêu tiên sinh, anh tốt với tôi như vậy, tôi không biết phải báo đáp anh như thế nào nữa.”

Tần Tuyết cắn môi, trong lòng vừa vui vẻ vừa ấm áp, trái tim thiếu nữ hoàn toàn loạn nhịp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.