Rên Cho Em Nghe - Tô Mã Lệ

Chương 22: Vui vẻ



Cảm giác bị trêu chọc trước ngực, miệng bị chiếm đóng, khoái cảm xông lên não, dòng nước từ sâu bên trong chảy ra, dính ướt quần lót. Ngón tay Kỷ Vũ ở điểm nhô lên không ngừng nắn nót, môi lưỡi liếm từ trên cổ xuống dưới, tiếng rên rỉ yêu kiều truyền vào trong tai, dưới thân càng thêm gắng gượng sưng to, miệng không khống chế được lực, lưu lại dấu vết ở cần cổ xinh đẹp của cô.

Nhìn cậu trêu chọc hai đầu đỉnh núi, muốn được an ủi mà mãi không được, ngực ngứa ngáy, miệng cô nỉ non: “Ngứa quá…”

“Chỗ nào ngứa?” Cậu giả vờ như không hiểu lúc nước sôi lửa bỏng, chỉ thở hổn hển ấn ký lên vai cô. Lương Sam khó chịu vặn eo, nước mắt như sắp chảy ra, sương mù một mảnh, cô dựng thẳng eo, kéo đầu cậu xuống, nói: ” Chỗ này…”  giọng mang theo ý không được thỏa mãn, nôn nóng mê hoặc.

Kỷ Vũ ngẩng đầu, ánh mắt mê muội khóa lại gương mặt đỏ bừng, đưa cả áo và vú vào trong miệng, đầu v* bị mút đến đỏ bừng, nhìn không rõ.

Lương Sam lại đột nhiên giữ chặt cổ tay cậu,  đôi tay ôm eo, mông dịch về phía trước, thời gian ngắn hai người thay đổi vị trí, bắp đùi Kỷ Vũ dựa vào bàn ăn, mắt cô tràn đầy xuân tình, lúc cậu bị bất ngờ cô đưa tay sờ xuống dưới đũng quần đang khởi động. Như bị điện giật, cậu ngơ ngẩn nhìn Lương Sam cởi thắt lưng da, kéo khóa một cách chậm chạp, tiếng vang hòa lẫn tiếng thở dốc mê hoặc.

Cô quỳ gối trước mặt cậu, hai tay đặt hai bên lưng quần, kéo cả quần dài và quần sịp xuống, cây gậy thẳng tắp cứng rắn nảy lên cọ vào gò má cô, quy đầu mẫn cảm cọ vào làn da trở nên run rẩy. Cô gái quỳ giữa hai chân mình, trong não tràn ra cảm giác thỏa mãn dần lớn lên, chỉ vừa mới đó mà dương v*t cậu như muốn bắn tinh.

Nuốt cổ họng khô khốc chịu đựng, cậu rũ mắt nhìn cô, muốn vuốt ve một bên mặt, lời nói trầm khàn:”Em không cần….uh.m…a”

Lời nói chưa xong đã bị cô cầm lấy gốc rễ, Kỷ Vũ nhìn cô đang nhẹ nhàng liếm, cô đắc ý nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn, lúc nào cũng lạnh lùng xa cách mà giờ phút này lại tràn đầy sắc dục, cậu híp mắt nhìn cô, ánh mắt mang theo khát vọng.

“Tôi phải làm.” Nói xong khẽ mở đôi môi anh đào, đưa toàn bộ đầu nấm vào trong miệng. Khoang mũi toàn là hương vị của cậu, chắc hẳn vừa tắm xong ở nhà, cô ngậm cũng không ngửi thấy mùi gì lạ.

Tay Kỷ Vũ vẫn đặt bên tai rồi chuyển qua mặt, ngón cái vuốt ve bên má phồng lên vì đang nuốt vào của cô, hình như sờ thấy hình dạng của chính mình trong đó, hốc mắt nóng lên, cây gậy th*t trong miệng cô cũng trướng lên một vòng.

Miệng cô quá nhỏ, mà cây gậy của cậu vừa to vừa dài, làm sao cũng chỉ có thể bao bọc lại đầu nấm, gân xanh quấn quanh ở bên ngoài được cô dùng đầu lưỡi liếm qua, nguyên cây gậy th*t được nước bọt cọ rửa, mười ngón tay khoanh lại không ngừng ve vuốt, nước bọt bôi trơn phát ra âm thanh òm ọp, đầu lưỡi lướt qua mã mắt liếm láp mút vào.

Khoái cảm mãnh liệt này chưa bao giờ có, như mấy dòng điện đánh từ đỉnh đầu xuống, lan tràn đến tứ chi, ngực phập phồng, chóp mũi và cổ họng tràn ra tiếng thở dốc áp lực, cùng âm thanh cô mút mát đan xen hết lần này đến lần khác. Bàn tay đang sờ qua lại ở bên má cô đã di chuyển về sau gáy, khẽ khàng đè lại, nhưng sợ làm tổn thương cô nên không dám dùng sức, chỉ đỡ lấy đầu rồi đưa theo động tác.

Một tay cô đưa về phía sau xoa nắn hai viên trứng dái, tay còn lại vẫn tuốt ở thân gậy trơn trượt, môi lưỡi dùng sức liếm mút, sướng tới mức tay cậu mất lực, theo một tiếng cậu rên lên, ấn đầu cô thọc vào tận cổ họng, khác với khoang miệng ướt át cảm xúc ấm nóng tập kích làm da đầu tê dại.

Một tiếng kêu đau rầm rì từ giữa môi Lương Sam tràn ra, bàn tay ướt nhẹp để lên cơ bụng cậu muốn đẩy ra, cậu nhanh tay buông lỏng bàn tay đang ấn ở đầu cô ra, trong lúc rút ra bị bao bọc bởi bờ môi đạt đến cao trào, từng luồng trắng đục phun ở trong miệng cô, lúc rút ra lại bắn đầy lên gương mặt ửng hồng.

Lương Sam đã gặp phải trường hợp này bao giờ đâu, bị dương v*t gần trong gang tấc bắn tinh, theo phản xạ nhắm mặt lại, chờ tới lúc cảm giác nóng hổi ở trước mặt không còn phun trào nữa mới mở mắt ra. 

Sau đó một lực mạnh mẽ kéo cô từ sàn nhà lên, trời đất quay cuồng, bị ôm ngồi lên bàn, lại trở về vị trí ban đầu, trước mặt phóng đại ánh mắt mang theo lời xin lỗi, thở hổn hển nhìn cô. Cậu thuận tay lấy mấy tờ giấy lau, để lên mặt cô nói: “Mau nhổ ra.”

Cô lè lưỡi hồng ra, trên mặt loang lổ chất lỏng mày trắng, nghiêng đầu nhìn cậu cười nói: “Không cẩn thận nuốt mất rồi.”

Kỷ Vũ ngây ngốc, bàn tay nhẹ nhàng vuốt làn da sau cổ cô, giọng nói nhẹ nhàng: “Xin lỗi……” Nói  xong liền đưa đầu lưỡi vào mặt cô liếm hết tinh dịch còn xót lại, động tác cẩn thận như không phải liếm thứ của mình, mà là một món ăn mỹ vị.

Lương Sam mặc kệ động tác của cậu ở trên mặt mình, hai tay ôm lấy vòng eo gầy cứng rắn, trong mắt lấp lánh, khẽ nhếch môi nhìn cậu cười nói:

“Vừa rồi thoải mái không? Bây giờ đã vui vẻ chưa?” 

Cậu dừng động tác, đưa mắt đối diện với cô, từ trong ánh mắt thấy được gương mặt mình, cậu chưa từng thấy mình như vậy, đây là dáng vẻ thỏa mãn sâu trong lòng khi đã yêu một người.

Có dòng điện không tiếng động trong suốt xuyên qua ánh mắt hai người, bốn cánh môi tự giác dán lại cùng nhau, một tiếng “ừm” bao phủ giữa môi lưỡi đang dây dưa, bọn họ nhấm nháp hương vị tình yêu thuộc về cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.