Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 47: Hợp Đồng Bá Vương



Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Aqua

- --------------------

- Đến đến, ăn thêm nhiều vào, đồ ở đây ăn ngon không?

Sở U cùng Lâm Lạc Nhi đến một cái nhà hàng cao cấp dùng bữa trưa.

Đối với Sở U mà nói, Lâm Lạc Nhi đường xa mà đến, bữa cơm này dù như thế nào cũng là phải chiêu đãi thật tốt.

Lâm Lạc Nhi gật gù, nở nụ cười, đổ ăn ở nhà hàng này quả thật không tệ, thực khách thật sự ăn rất ngon miệng, chỉ là con người Sở U trước mặt lại để Lâm Lạc Nhi có một loại cảm giác khá là kỳ quái.

Cái cảm giác này xuất hiện rất đột ngột, nếu muốn giải thích ra, thì chính là cái khí chất hiện tại của Sở U cùng với Sở U trong trí nhớ của mình hoàn toàn không thể hợp lại làm một. Cái này so với cái công tử bột ngông cuồng thời trung học là hoàn toàn khác nhau, hoàn toàn không có tới một điểm nào tương đồng. Thật giống như linh hồn của một người bị thay như thế vậy, điều này làm cho Lâm Lạc Nhi âm thầm kinh ngạc ở trong lòng, chỉ là hai năm không gặp mà thôi, trên người đối phương đến cùng đã trải qua những chuyện gì?

Từ khoảnh khắc đầu tiên lúc gặp trước cửa biệt thự, Lâm Lạc Nhi đã có phát giác, chỉ là còn không dám khẳng định, sau khi hai người tiếp xúc, cái cảm giác xa lạ này càng ngày càng mãnh liệt.

Quan sát một người, đặc biệt là người bạn cùng lớp ba năm trung học, cái độ nhạy cảm này liền càng sắc bén hơn. Ánh mắt của Sở U nếu để cho Lâm Lạc Nhi diễn tả, chúng mang đến cho nàng cảm giác của một cái vực sâu không đáy, giống như bên trong ẩn giấu thật nhiều bí mật, muốn cho người ta tìm tòi thật hư, để rồi lâm vào mê man. Khí chất của Sở U, là một loại trưởng thành từ trong nội tâm, phảng phất như một luồng bao hàm lắng đọng của những từng trải nhân sinh, trầm ổn mà nội liễm, mỗi cử động, đều vô tình mà tỏa ra một cỗ mị lực nam nhân đầy cuốn hút.

- Cậu đang suy nghĩ cái gì đấy?

Nhìn Lâm Lạc Nhi cúi đầu không có bất kì động tác gì, Sở U nghi hoặc hỏi.

- A?, xin lỗi, tôi vừa nãy đang nghĩ đâu đâu.

Lâm Lạc Nhi hoàn toàn không có ý thức được, ngữ khí của mình khi nói chuyện với Sở U bỗng nhiên xảy ra biến hóa.

- Có tâm sự gì sao?

- À cũng không có cái gì, chính là cảm thấy, cái trò 《 Thiên Thế 》này đúng như cậu từng nói trước đó, sẽ làm thế giới phát sinh những giông tố trong tương lai sao?

Sở U con mắt ngưng lại, tầm mắt hơi cao hơn đối phương, chân thành nói:

- Tuyệt nhiên không phải là nói chuyện giật gân.

Sau đó thần thái thả lỏng.

- Hiện tại, chúng ta nói một chút đãi ngộ dành cho cậu đi.

Nghe đến đó, Lâm Lạc Nhi cúi thấp đầu xuống, nàng tự nhận mình hoàn toàn chính là một người mới chơi, trong lòng vô cùng nghi hoặc tại sao Sở U lại coi trọng mình như thế, lẽ nào vẻn vẹn chỉ vì là bạn học cũ sao? Đừng đùa...

Nhưng bất kể như thế nào, hiện tại mình đã ngồi ở chỗ này, xem như bây giờ đường lui đều bị đóng kín rồi, chỉ có thể được ăn cả ngã về không.

Sở U từ trong áo lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, đặt ở trên bàn, ngay trước mặt Lâm Lạc Nhi.

- Trong tấm thẻ này có một trăm triệu, hiện tại, nó đều là của cậu.

Cõi lòng Lâm Lạc Nhi kịch liệt mà nhảy một cái, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mặt khó tin mà nhìn chằm chằm vào Sở U, cả người đều bối rối.

Sở U khẽ mỉm cười, không để ý đến vẻ mặt của đối phương một chút nào, lại từ bên trong bóp da lấy ra một phần hợp đồng, nhìn về phía Lâm Lạc Nhi, thật lòng mà nói rằng.

- Xem xét cẩn thận đi, có lẽ cậu sẽ phải trả giá rất nhiều.

Lâm Lạc Nhi trong lòng rối loạn lên, nàng nghĩ tới hết thảy khả năng, chỉ có không nghĩ tới, Sở U lại sẽ cho mình một phần đại lễ vượt quá tưởng tượng như vậy, thở hổn hển làm cho môi cũng hơi mở ra, duỗi ra cánh tay có chút run, đem ly rượu soju trên bàn lấy lên, uống luôn một ngụm. Giờ khắc này vị giác không biết lúc nào đã biến mất, cái mùi rượu khiến cho cảm giác tê liệt kia, sau khi uống vào thật sự là không thể nào cảm giác được, uống rượu mà cứ như là uống nước trắng vậy.

Sau đó Lâm Lạc Nhi cầm lấy hợp đồng, chăm chú mà nhìn cẩn thận.

Sở U không có quấy rầy, vừa ăn món ngon, vừa thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Đợi đến lúc Lâm Lạc Nhi xem xong, Sở U trầm giọng nói:

- Phần này hợp đồng nếu nói một cách có ác ý, thì chính là một phần giấy bán thân.

"Mười năm..."

Lâm Lạc Nhi tự lẩm bẩm, trên phần hợp đồng này rõ ràng không có một chút sai sót hay ẩn ý nào, mình nhất định phải cùng vị nhà giàu này chơi《 Thiên Thế 》mười năm, ngay thời khắc mình kí xuống phần hợp đồng này, cả thân thể của mình có thể nói chính là hoàn toàn thuộc về Sở U.

Bên trong phần hợp đồng này có ghi xuống một số điều lệ, hoàn toàn thẳng thắng chính điều lệ Bá Vương, có thể nói một khi kí xong hợp đồng, trong vòng mười năm, mình không hề còn sở hữu tự do.

- Tôi hiện tại liền muốn câu trả lời chắc chắn của cậu, nếu như...

- Tôi nhận! - Lâm Lạc Nhi mạnh mẽ mà đáp,

Chính nàng cũng rất rõ ràng, đãi ngộ mà Sở U dành cho mình, đã vượt xa khỏi mọi kỳ vọng của mình, tuy rằng điều lệ của hợp đồng là bá đạo như vậy, thế nhưng Lâm Lạc Nhi tin tưởng, dù nó bá đạo như thế, cũng sẽ có vô số người cướp giật nhau mà ngâm mình vào vũng nước này, nhưng Sở U lại chỉ lựa chọn mình.

Trong suy nghĩ của Lâm Lạc Nhi, đối phương khả năng là không biết, việc này có thể giúp mình ngay lập tức giải quyết vấn đề ở nhà, trả giá mười năm thì lại làm sao đây, tiền thuốc thang của mẹ cũng trong nháy mắt không còn phải lo nữa, tảng đá nặng trong lòng liền như vậy biến mất rồi, tất cả những thứ này đều là Sở U một tay hóa giải.

Chỉ là Lâm Lạc Nhi làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, Sở U đã biết rõ những chuyện xảy ra trong nhà nàng, cho nên mới vì thế mà làm ra cái quyết định này.

"Mười năm!"

Sở U duỗi ra một đầu ngón tay, nhìn thiếu nữ thanh lệ mà xinh đẹp trước mặt, trong mắt lập loè lên một loại ý vị nào đó.

- Chơi thật tốt trò chơi này, phụ trợ cho tôi, trong vòng mười năm không rời không bỏ, không oán không hối hận..."

Năm chữ cuối cùng, Sở U nói ra rất nhẹ nhàng, nhưng cũng không ai dám phủ định sức mạnh ẩn chứa bên trong những chữ này.

Nhìn gương mặt có chút ửng hồng, khiến cho người ta thật muốn cắn cho một cái của Lâm Lạc Nhi, Sở U nhàn nhạt nói ra:

- Nhắc nhở cậu một câu, hãy mau đem tiền dùng đến chỗ cần dùng, mau chóng dùng hết đừng để dành, không phải vậy, cậu sẽ phát hiện, cái tốc độ mất giá của những đồng tiên này sẽ để cho cậu không thể nào tưởng tượng được!

Lâm Lạc Nhi lập tức liền kí bản hợp đồng, ở thời đại này, đã không có cái thứ gọi là lừa gạt qua hợp đồng. Bộ hợp đồng này của Sở U là thông qua bộ máy liên hợp của Nhà Nước mà làm ra một bản chính thống nhất, những nội dung ở bên tuy rằng nhìn như bá đạo, nhưng chính là đã bị cứng rắn lưu xuống cùng thông qua, nếu như bên vi phạm hợp đồng muốn lên tòa án, vậy thì dù có được tay trong của một bộ ngành nào, vẫn là thua, kí xuống, liền không có cách nào thay đổi, một bộ hợp đồng chính thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.