Thoáng chốc chỉ vừa lên xe vậy mà ngồi không lâu đã đến biệt thự Cố gia.Diễm Chi bước vào mà nhìn thì đã thấy có tận bốn người ở đây.
Bình thường nhà cô vốn dĩ chỉ có 3 người là: Ba,mẹ,anh hai nay có thêm thành viên mới là chị Bạch Tiêu Di thân mến.
Cô lễ phép chào hỏi từng người một với vẻ mặt vẫn như thường ngày vô lo vô nghĩ không suy nghĩ những thứ gì vớ vẩn hay chất chứa ý gì cả.
Thấy mọi người vẫn im lặng quan sát cô có điều bất thường.Cô cũng nghĩ trong lòng ruốt cuộc thì mik đã làm gì mà khiến cho mọi người nhìn cô đáng sợ vậy.Khác với mọi ngf cô chọn cách phớt lờ đi để soạn đồ đến biệt thự sang nhất Daesin.
Tiến vào căn phòng nhỏ của mình cô tuy ngày nào cũng quan sát nhưng hôm nay lại phấn khởi hơn bao giờ hết chả lẽ vì sự hưng phấn khi đến nhà Khánh chăng?
Thật chất cô chính là nữ cường bởi vì bất cứ thứ gì liên quan đến súng,võ thuật,chạy đua,đua xe,bắn cung cô điều bị biết cả.Chỉ tiếc rằng cô lại cực kỳ rét môn thể dục vì nó cực kỳ đơn giản đến mức cô chán.
Căn phòng của cô màu chủ đạo chỉ có hai màu đơn giản trắng và xanh dương nên khá là ôn hoà,điềm tĩnh. khác xa với căn phòng màu đen trắng của anh hai mình.
Mở chiếc tủ quần áo của mình ra cô cũng. không khỏi trầm trồ trước những bộ đồ đẹp mà cô chưa kịp mặt đã phải được đưa tới sau 1 tuần khiến cô nhầm lúc là không phải của mình.
Cô thích mặc những bộ đồ tối màu đặc biệt là đen.Dù là qua nhà ai thì cô quyết định chính ngày hôm nay sẽ chọn 8 bộ màu đen kèm với 2 bộ váy dạ hội màu xanh dương và màu hồng trong rất xinh.Cơ hội hiếm có nhất định như vậy thì cô chỉ mong những thứ mình thấy đều là thật cả không cái nào là giả dối.Đây chắc hẳn cũng là ý kiến chung.
Vừa bỏ đồ vào vali xong thì Chi liền bỏ đồ dùng cá nhân và đồ riêng của mình vào vali rồi kéo phá loại.
Chợt trên đầu loé lên một suy nghĩ không mấy là trong sáng cho lắm nên cô không phải là kê ngốc nên cũng chỉ để trong lòng.Cô nghĩ mình cũng nên có chút phòng bị cái đã không thì bản thân có thể sẽ hối hận mất.
" Lỡ tên Khánh bỗng nhiên nổi hứng lên hổng chừng rồi làm chuyện bậy bạ thì phải làm sao? không được phải phòng bị mới được "
Cô có đọc một số phương thức sinh tồn của người xưa.Nên đang loay hoay tìm nó để có thể mà cài lén phía sau tóc sâu trong tận da đầu.Dù biết bất cẩn một chút là toang nên cô không thể cho Khánh tác quái được.Không gì khác chính là chiếc kim bạc.
" Cái đồ biến thái "Cô hừ lạnh trong lòng không ngờ người suy nghĩ quá xa còn hơn Khánh lại là là cô thế mà cô cũng đâu hề hay biết.
Cô rất muốn Anh Hai đi chung nhưng suy nghĩ lại thì thấy chị Bạch Tiêu Di và anh trai của mình cần trau dồi tình cảm mới được.
Cô xuống lầu mà kéo theo cái vali còn nặng hơn cô rất nhiều khiến cô vừa kéo vừa đổ mồ hôi hình như trong vẫn rất chuyên nghiệp thì phải cũng đâu phải lần đầu tiên Diễm Chi đến nhà Khánh đâu.Đơn giản là đến khoảng lâu lâu qua chơi khoảng 4-5 tiếng để dành phần thắng cho bản thân được hơn.
" Thưa bố mẹ,Anh,Chị con đi chắc khoảng 3-7 ngày gì đó con sẽ về mong mọi người đừng lo cho con thì hơn "
Khải biết chắc chắn vụ này bố mẹ Cố thêm thoắt vào chứ không đâu.Anh biết cũng phải im lặng vì ánh mắt của mẹ hiểu ra anh đang nghĩ gì mà muốn dẹp toan cái suy nghĩ đó phắt đi.Mong ước của anh chỉ muốn Chi sống trong tràn ngập hạnh phúc,không vướng bận bởi ai,lòng tốt và chính nghĩa đáng mong đợi.
Thật không ngờ họ cao tay thật vẫn dùng cách cũ giữa anh và cô tiểu thư nhà họ Bạch kia mà áp dụng tiếp.Anh thật sự rất biết kìm chế cảm xúc của mình mà lên tiếng chỉ bảo và lo lắng khéo vài phần.
" Em gái nhớ đi giữ gin sức khoẻ không là bắt em ăn gà tiềm thuốc Bắc đó "
Cô không ngờ anh mình lại đáng sợ như vậy chuyện như thế đó mà cũng dám làm quả thật ngoài sức tưởng tượng của ai.
" Anh lo mà chăm sóc chị Di cho tốt đi người mà là nữ nữa ấy anh "
Tiêu Di nãi giờ im lặng bỗng lên tiếng tiễn Diễm Chi đi để cô có một giờ nghĩ trưa phù hợp với bản thân nhất mới là chuyện hệ trọng.
" Chị chúc em đi thuận lộ nhé Diễm Chi "
Diễm Chi vội" cảm ơn" chị Di thật ra cô thật sự cũng quý mến chị ngay từ lần đầu tiên gặp.Nếu mà cô là nam chắc chắn chị này sẽ là vợ tương lai cũng không chừng.Đơn giản vì chị ấy rất xinh mà thôi.
Bố mẹ cố là nãi giờ xem như là im luôn họ thật sự rất lạ đặc biệt là cực kỳ khác với mọi ngày.Ông bà chỉ muốn hôn ước này thành công để mình không còn nợ ân tình nữa.Dẫu biết đây là đưa con mà hai ông bà cực kỳ yêu thích chứ không lúc nào là vừa cả.
Thật không ngờ đút lót cho nhà trường và cả thành Daesin cũng chỉ để có thể xem còn ai dám khinh thường vị trí của Diễm Chi nữa không.Đẩy hai đứa đến gần nhau hơn phá vỡ bước ngang cách giữa tình bạn mà khiến nó vượt lên thành cả một bầu trời tình yêu.
Hai ông bà nãi giờ không hỏi han cũng chỉ sợ mỗi khi mở miệng ra lại nói ra những điều khiến Diễm Chi là một người nhầm lúc thật khó hiểu.
Cô quay mặt đi nhưng trong lòng không biết nặng trĩu từ bao giờ chỉ cần có 1 tia hy vọng nhỏ nhoi thôi chắc chắn cô cũng sẽ ngoảnh đầu lại mà không đi nữa.Dù biết trong chuyện này là có phần bố mẹ Cố sắp xếp nhưng cô thật sự khó xử khi mình không yêu Khánh.
" Đã không phải là Trạch thì cũng không bao giờ có thể là Khánh "
Chiếc xe lăn bánh với vận tốc rất nhanh.Đâu ai biết rằng trái tim và thể xác của ai đó đã không thể nhập lại từ bao giờ.
" Sau hôm nay liệu mình có hối hận không? buồn không? mệt mỏi không? yêu không?"
" Những thứ mình không thích lại phải làm nào có ai chịu thấu hiểu "