Rung Động Đầu Đời

Chương 31: Anh... Say rồi!



Do trời khá tối nên Thất Lục ngỏ ý cả hai cùng nghỉ chân tại một khách sạn, tôi và hắn mỗi người ở riêng một phòng nên tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều mà đồng ý.

Phòng của tôi rất đẹp, được thiết kế kiểu hiện đại nên tông màu chủ đạo là trắng và xám. Chiếc giường ngủ trông rất sang trọng và bắt mắt, nói chung là tôi cũng không tìm được điểm nào để chê.

---Chợt-- Cộc cộc cộc

-Vâng tôi ra ngay đây! Tôi nói lớn

Khi tôi mở cửa ra thì đã thấy Thất Lục, đầu tóc anh ấy bù xù và quần áo trông có vẻ hơi xộc xệch.

-Thất lục, anh sao...!?!

Tôi chưa kịp nói hết lời thì đã bị tên xấu xa Thất Lục đè mạnh xuống sàn. Tôi cố vùng mình khỏi vòng tay của hắn nhưng không ngờ tên đó lại mạnh đến thế này,tôi cố hét lên trong vô vọng...

-Đừng! Mau tránh ra! Tôi hét lớn

Tay hắn vòng qua eo tôi, bế thốc tôi lên... rồi đặt tôi lên giường, đắm say nhìn tôi mà không nói gì cả. Gương mặt Thất Lục trước đây không hề gian manh như lúc này, hắn nhếch mép cười, hơi thở mặn nồng phả ra. Tôi cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng, bàn tay rắn rỏi ấy không cho tôi thoát.

-Anh... uống rượu à! Tôi nghi ngờ

-Chỉ là vài chai xã giao thui!

Thất Lục dùng tay chạm nhẹ vào bờ môi căng mọng của tôi cười ranh mãnh.

-Tiểu Kiều, Anh yêu em!

Sau đó anh ta dùng lực đè mạnh tôi xuống khiến cơ thể tôi đau buốt, tê dại đến nỗi không phản kháng gì được nữa

Quần áo tôi xộc xệch,làm lộ hẳn một phần vai trắng nõn, trong tình cảnh này không có người đàn ông nào có thể kiềm chế cơn ham muốn... Thất Lục khẽ ho một tiếng, cố kiềm chế cơn ham muốn tột đỉnh chết tiệt kia. Hắn thầm nghĩ "chỉ làm một chút thôi, chỉ một chút thôi sẽ dừng lại " nhưng lý trí nào nghe lời anh ta...

Môi Thất Lục chạm mạnh vào môi tôi như một con sói hung dữ đang thèm khát thịt tươi. "A...đừng" tôi cố rên lên trong tuyệt vọng, cơ thể tê dại không chút sức lực dễ dàng bị anh; một con sói háu ăn chiếm đoạt đến điên cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.