iểu Phương có một bàn tay rắn chắc, chàng cũng có một thanh kiếm. Kiếm của chàng là "Quỷ Nhãn". Lữ Tam gia có một thế lực kinh nhân, hắn cũng có một nhi tử. Nhi tử của hắn là Lữ Thiên Bảo. Nếu Tiểu Phương thấy phải giết, thì Hoàng đế chàng cũng giết như thường.
Bàn tay đó, thanh kiếm đó, gặp loại người như Lữ Thiên Bảo đó, yết hầu của hắn không bị thủng mới là chuyện lạ ...
Giết người "không giết được", dĩ nhiên kẻ giết người sẽ không có kết quả tốt. Bị truy sát, sa mạc mênh mông, Tiểu Phương nằm chờ chết từng phút, từng giây ...Ba mươi vạn lạng vàng không có cánh, nhưng bỗng nhiên nó lại biết bay. Vàng mất, người phẫn nộ, sa mạc quay cuồng. Cơn lốc đó thấy người cuốn người, thấy vật cuốn vật. "Tiểu Phương lợi hại" tuy cũng lợi hại, nhưng há sao cưỡng lại được nó ... và thêm một tuyệt tác phẩm của Cổ Long lại bắt đầu ...
Sa mạc vô tình, người càng vô tình hơn .Bằng hữu cùng chung hoạn nạn, mới đây ly vừa chạm ly, rượu nuốt vào môi còn đẫm ướt, nay đã quay mặt thành thù. Thật oái ăm thay...
Bình luận truyện