Lynda cầm văn kiện đi vào văn phòng tổng giám đốc, nói với Cố Mạc: "Cố tổng, phải đi họp rồi.”
Cố Mạc xoa xoa ngón tay, gật đầu một cái.
"Đây là tài liệu tối qua tôi đã soạn." Lynda đặt văn kiện trên bàn, nhìn thoáng qua Cố Mạc, cô phát hiện ra anh dùng bàn tay di chuyển cặp hồ sơ có chút cứng nhắc, liền quan tâm hỏi han, "Có phải anh không thoải mái chỗ nào không?"
"Không có việc gì. Cô gọi Trịnh Húc vào đây." Cố Mạc lật tài liệu, đầu cũng không ngẩng lên liền dặn dò.
Lynda đành phải lui ra ngoài.
Cô hiểu rõ tính cách Cố Mạc, anh là loại người cho dù một giây sau có mệt chết, một giây trước cũng vẫn là người liều mạng công tác như không có việc gì xảy ra.
Sau khi Lynda rời đi, Cố Mạc theo thói quen lại xoa nhẹ ngón tay.
Tuy tối qua đã xoa qua thuốc Đông y mà Cố Nhiên phái người đưa tới, nhưng sáng nay ngủ dậy, ngón tay vẫn rất đau, cứng ngắc như cây gỗ.
Trịnh Húc gõ cửa, bình tĩnh đi tới: "Cố tổng."
"Lý Á Lệ gần đây biểu hiện công tác như thế nào?" Cố Mạc ngẩng đầu, một bên xoa bóp khớp tay, một bên hỏi.
"Gần đây bà ấy biểu hiện rất xuất sắc, đã ký được vài đơn hàng lớn." Trịnh Húc khẩn trương trả lời.
"Cậu cảm thấy chức phó phòng tiêu thụ giao cho bà ấy thì như thế nào?" Cố Mạc hỏi ý kiến của Trịnh Húc.
"Lý phu nhân chẳng những xinh đẹp, mà còn thiện lương, tính tình cực kỳ thành thật, có thể để cho khách hàng dễ dàng nảy sinh tín nhiệm. Về năng lực thì Lý phu nhân trên cơ bản có thể đảm nhận được, nhưng tôi lo lắng tới vấn đề sẽ phải thường xuyên đi công tác xa. Hiện tại lại đúng vào giai đoạn khẩn trương cấp bách.”Trịnh Húc vô cùng khách quan phân tích.
"Tôi biết. Tiểu Nhiễm gần đây cũng thường phải thức đêm đến mười hai giờ. Bất quá Giai Tuệ lại là cô gái cực kỳ độc lập, tôi không hề lo lắng ở điểm này. Lại nói còn có Cố Nhiên chiếu cố cô ấy.” Cố Mạc nói xong, trên mặt liền lộ ra tươi cười vui mừng.
"Vậy lát nữa trong cuộc họp là muốn tuyên bố chuyện này?"
"Đây là một phần chức vụ trong danh sách điều động. Họp xong, cậu thuận tiện tuyên bố luôn." Cố Mạc đưa một phần danh sách nữa cho Trịnh Húc.
"Vâng! Cố tổng!" Trịnh Húc cung kính tiếp nhận danh sách, đang định xoay người rời đi.
"Chuyện hôn lễ đã thương lượng tốt với Lynda chưa?" Cố Mạc quan tâm hỏi han.
Trịnh Húc không nghĩ tới Cố Mạc còn nhớ tới chuyện kết hôn của mình, trong lòng có chút cảm kích cười nói"Thương lượng tốt rồi. Làm một tiệc cưới nho nhỏ, chỉ mời một số người thân bạn bè tri kỷ đến thôi. Đến lúc đó sẽ phát thiệp cưới đến cho ngài."
"Được! Tôi sẽ chuẩn bị cho hai người một cái hồng bao lớn." Cố Mạc cười nói.
Trịnh Húc cảm tạ xong liền cười, rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.
Nghĩ đến Trịnh Húc cùng Lynda muốn cử hành hôn lễ, Cố Mạc lại có chút hâm mộ.
Lại nghĩ đến anh không bệnh mà biến mất trong hôn lễ, anh liền không thể không tiếc nuối, môi mỏng mím chặt.
Ngay tại lúc anh đang cân nhắc muốn cho Tiếu Nhiễm một buổi hôn lễ thì Cố Nhiên liền gọi điện thoại qua.
"Anh, em cùng vài chuyên gia đã tạo ra một loại cao dán giảm đau tiêu sưng, cũng đã gửi qua cho anh rồi. Buổi tối trước khi đi ngủ anh nhớ dán lên ngón tay, sau đó nhớ trườm nước nóng." Cố Nhiên cẩn thận dặn dò.
"Biết rồi. Khi nào thì trở về?" Cố Mạc quan tâm hỏi han.
"Nhanh nhất cũng phải Chủ nhật. Làm sao vậy?"
"Anh muốn cho mẹ vợ em thăng chức, về sau sẽ phải đi công tác rất nhiều. Em nhanh về mà chiếu cố Giai Tuệ." Cố Mạc nửa đùa nửa thật nói.
"Anh đây là tạo cơ hội cho em cùng Giai Tuệ sao?" Cố Nhiên cười hỏi.
"Thế thì sao?" Cố Mạc cười hỏi lại.
Nhìn thấy Cố Nhiên vẫn chưa theo đuổi được Giai Tuệ, anh cũng thấy sốt ruột thay.
"Cảm ơn anh! Có anh thật tốt!" Cố Nhiên cảm khái cười nói.
"Anh nhắc nhở em, Giai Tuệ không giống những người bạn cùng giường trước kia của em, trước khi kết hôn không được làm xằng làm bậy!" Cố Mạc thật lòng dặn dò em trai.
"Biết rồi! Em sẽ coi cô ấy như bảo bối của mình!" Cố Nhiên cười đáp.