Tiếu Nhiễm cầm văn kiện bỏ vào trong cặp của Cố Mạc, đột nhiên nhớ tới một việc: Đúng rồi, em quên mât, em còn chưa che tay cho anh, để lâu như thế, chắc là phỏng tay rồi, em đi xem!”
Tiếu Nhiễm nói xong, chạy về phòng ngủ.
Cố Mạc kéo xong khóa cặp, theo cô về phòng.
Tiếu Nhiễm nhổ ổ điện ra, nói với Cố Mạc: “Qúa nóng rồi, anh đi tắm rửa đi, tắm xong có thể chườm được rồi.”
“Tay anh...” Cố Mạc nhìn thuốc dán lấy tay mình.
“Em giúp anh.” Tiếu Nhiễm không chút do dự nói.
Cố Mạc xoay người, đi trước vào phòng tắm. Nghe được Tiếu Nhiễm bước chân dồn dập theo sau, trên khuôn mặt của anh lộ ra tươi cười phúc hắc.
Tiếu Nhiễm vọt vào phòng tắm, nhìn thấy Cố Mạc đang cật lực cởi bút áo sơ mi, cô lập tức tiến lên giúp anh: “Em tới đây.”
Cố Mạc cười mở hai tay ra, hưởng thụ sự hầu hạ của cô.
Lúc ngón tay của Tiếu Nhiễm không cẩn thận đụng vào cơ ngực rắn chắc của anh, lúc đó yết hầu của anh đã khốn thể khống chế mà động một cái.
Tiếu Nhiễm cởi áo sơ mi của anh, liền muốn cởi dây lưng...
Cô đỏ mặt xoay người, nói với Cố Mạc: “Tự anh tắm đi.”
Cố Mạc dùng mootjt ay kéo Tiếu Nhiễm vào trong ngực: “Ngón tay anh đau.”
“Vậy...anh đi vào...bồn tắm lớn... em gội đầu cho anh...” Tiếu Nhiễm thẹn thùng nói.
“Đều đã là vợ chồng già, lại còn xấu hổ cái gì...” Cố Mạc xoay người cô lại, ôm lấy vứt vào trong bồn tắm.
“Em phải giúp anh tắm...” Tiếu Nhiễm kháng nghị thất bại.
“Không sai em phải giúp anh tắm rửa, dùng em...” Cố Mạc nói thầm bên tai cô, mê hoặc nói, đang nhìn thấy vẻ mặt của cô, lại nhanh chóng chữa lại: “Uhm... tay...”
Tiếu Nhiễm đắc ý cười.
Cho dù cô không phúc hắc bằng anh, nhưng là anh lại cường thế, trước mặt cô cũng phải biến thành mềm mại. Cô khí phách giữ Cố Mạc ở cạnh bồn tắm, cầm lấy dầu gội ở lòng bàn tay, bắt đầu giúp anh gội đầu: “Không được nhúc nhích.”
Cố Mạc bất đắc dĩ mà đặt tay lên mép bồn tắm, nhìn Tiếu Nhiễm hung hãn, thở dài.
Vốn định tắm uyên ương, kết quả lại bị cô giáo huấn thành học sinh tiểu học ngoan ngoãn.
Tiếu Nhiễm lấy khăn tắm lau người cho anh, rốt cuộc Cố Mạc không nhịn được mở miệng: “Nha đầu, có thể để anh...”
“Không được, hôm nay nhất định anh phải nghe em!” Tiếu Nhiễm bá đạo nói.
Cố Mạc chỉ có thể nén dục vọng sắp nổ, chịu đựng tay của cô thỉnh thoảng lại đụng chạm vào người mình, mãi đến khi cô kéo mình ra khỏi bồn tắm, rốt cuộc anh không thể nhịn được nữa, ôm cô lên, đặt tới trên bồn rửa tay.
Anh chống lên bồn rửa tay, âm thanh khàn khàn hỏi: “Nha đầu, em cố ý...”
“Nào có, em thật sự giúp anh tắm, là anh không nên có phản ứng...” Tiếu Nhiễm che miệng lại, nghịch ngợm cười nói.
“Em là cực kỳ thật sự, thật sự trêu chọc anh.” Cố Mạc nói xong, một tay ôm lấy eo Tiếu Nhiễm, một tay nắm cằm của cô, hung hăng hôn lên đôi môi anh đã khát vọng cả đêm...
...
“Em thực sự nghi ngờ... tay anh thương tổn là giả...” Tiếu Nhiễm nằm úp sấp lên giường, bất mãn kháng nghị.
“Anh thề không giả... chỉ là anh thương tổn ở tay, tâm can, ngón tay bị thương không ảnh hưởng đến cái kia... em hiểu không...” Cố Mạc phúc hắc cười.
Cô hành hạ anh cả đêm, anh không thể nào trả cả vốn lẫn lời?
Vốn muốn để cho cô nghỉ ngơi tốt, ngày mai có thể được thành tích tốt, nhưng đụng phải cô, lý trí của anh biến mất hết rồi. Trong đầu chỉ muốn cố.