Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1317



Phu nhân Tưởng ngồi trong hoa viên, nhìn cả vườn hoa hồng đến ngẩn người.

Năm trước, nơi này hoang vu.

Là Tiếu Nhiễm để cho nó có cơ hội được khôi phục lại.

Vương hoa hồng này là mồ hôi công sức của Tiếu Nhiễm.

Tiếu Bằng Trình đã chết, đây là báo ứng đi?

Nghe nói Tiếu Nhiễm cực kỳ bi thương. Sau khi ba mất, dường như đã trở thành cô nhi, thân thế này cũng rất thương cảm.

Chỉ có như thế, bà vẫn không có cách nào đặt hận thù với Tiếu Nhiễm xuống.

Đầu bà rất hỗn loạn.

Ưng Mẫn đi vào biệt thự, liền nhìn thấy phu nhân Tưởng đang ngẩn người.

Cô đi qua, dịu dàng cười nói: “Bác gái, bây giờ khí trời rất tốt.”

“Ưng Mẫn? Lâu không tới đây rồi, thật đúng là rất nhớ cháu.” Phu nhân Tưởng lập tức nhiệt tình chào hỏi.

Tính lại, Ưng Mẫn đã không tới đây được gần một tháng rồi. Bà còn tưởng rằng đối phương đã mặc kệ lão bà này rồi.

“Tháng này bận quá, bận rộn đến mức không thể đi lại cả hai nơi. Cháu vừa về thành phố A là tới xem bác rồi.” Ưng Mẫn oan ức nói,.

Phu nhân Tưởng cười cầm lấy tay cô, nhẹ nhàng vỗ hai lần: “Thật sự là đứa bé ngoan, bác gái không trách cháu. Công việc quan trọng hơn, cháu chỉ cần không đến xem bác một cái, bác liền biết rồi.”

“Lời này của bác nghe qua thật chua xót. Trong khoảng thời gian này chẳng lẽ Có Mạc cũng không ghé qua thăm bác?” Ưng Mẫn đau lòng nhìn bà.

“Cậu ta? Bác đã không phải trưởng bối mà cậu ta để trong lòng nữa rồi.” Phu nhân Tưởng mất mác trả lời.

Cố Mạc chắc chắn không đến thăm bà nhiều bằng Ưng Mẫn.

Hiện giờ trong lòng cậu ta chỉ có vợ, đã sớm quên mất cái chết của Y Nhiên rồi.

“Cố Mạc này...” Ưng Mẫn thở dài nói: “Thế nào thì bác vẫn là mẹ của Y Nhiên. Cho dù anh ấy quên người, cũng không nên quên Y Nhiên. Cháu nghe nói Mạc Y cải danh,thu mua GX của tập đoàn Bằng Trình.”

“GX.” Tưởng phu nhân có chút bồn chồn.

“G là chữ cái mở đầu tên tiếng Anh của Cố Mạc, X là đại diện cho Tiếu Nhiễm. Anh ấy đang bày tỏ tình yêu với Tiếu Nhiễm.” Ưng Mẫn tràn ngập thương cảm nhìn phu nhân Tưởng.

“Bác không cho phép!” Phu nhân Tưởng nghe Ưng Mẫn nói xong, tức giận.

Cố Mạc một lòng yêu Tiếu Nhiễm bà không nói gì, dù sao con gái bà cũng đã chết, nhưng anh không thể mạt sát từng chút một những thứ gì anh từng có với Y Nhiên. Nếu Mạc Y thành GX, Y nhiên liền biến mất hoàn toàn trong cuộc sống của cậu ta.

Bà không cho phép con gái trở nên không quan trọng gì như thế.

“Bác không cho phép thì có ích lợi gì?” Ưng Mẫn thở dài nói.

“Bác nói không cho phép thì là không cho phép.” Phu nhân Tưởng phẫn nộ nói.

Ưng Mẫn đã kích thích bà.

Đây là Ưng Mẫn đang nahwcs nhở bà đã không có địa vị nào trong mắt Cố Mạc, nói chuyện không có tác dụng rồi,

Tiếu Nhiễm đáng giận.

Nếu không phải nó, Cố Mạc sẽ vẫn nói gì nghe nấy với bà.

Cố Mạc cưới Tiếu Nhiễm liền trở nên bất hòa với bà.

Hiện giờ bà nói gì cũng chỉ như gió thoảng bên tai Cố Mạc.

“Kế hoạch hợp mua GX chỉ sợ sắp trình lên hội chứng giám rồi, bác phản đối thế nào cũng không có tác dụng. cháy thấy bác nên bớt nóng giận, đừng động đến anh ấy nữa. Mạc Y cũng được, GX cũng được, đã không có quan hệ gì vowisbacs.” Ưng Mẫn nắm tay bà, an ủi nói.

“Sao lại không có vấn đề gì? Mạc Y đại biểu cho Cố Mạc và Y Nhiên, GX đại biểu cho Cố mạc và Tiếu Nhiễm. Đây là anh phải làm Trần Thế Mỹ, hoàn toàn quên mất Y Nhiên.” Phu nhân Tưởng càng bừng cháy lửa giận.

“Trần Thế Mỹ là Trần Thế Mỹ. Y Nhiên cũng không thể chui ra khỏi phần mộ để tranh với Tiếu Nhiễm.” Uưng Mẫn ai oán thở dài.

“Cố Mạc vong ân phụ nghĩa này, bác gọi điện cho nó!” Phu nhân Tưởng nổi giận quát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.