Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 212: Bỏ qua ý tưởng đấy đi



Editor: Quỷ Quỷ

Buổi sáng, dùng bữa xong Cố Mạc lập tức tới công ty. Tiếu Nhiễm bị Cố Tương ấn vào chiếc sô pha, bắt đầu nói chuyện như đang “thẩm vấn”.

“Chuẩn bị cho tổ chức đám cưới, em muốn hỏi chị một số việc.

“Ừm.” Tiếu Nhiễm chớp mắt, chờ đợi thắc mắc của Cố Tương.

“Đầu tiên là lựa chọn chủ đê. Du thuyền, nhảy dù, lặn, khách sạn xa hoa, chị muốn tuyển người như thế nào?” Cố Tương cầm bút, chuẩn bị ghi chép.

“Tiệc đứng trong vườn hoa đi. Mọi người có thể tự nhiên.” Tiếu Nhiễm cảm thấy ý tưởng này có thể giúp cha đi lại tự do một chút. Dù sao Cố Mạc oán hận cha sâu như vậy, đến lúc đó không cho cha thể diện thì sẽ rất khó khăn.

“Bỏ qua ý tưởng này đi!” Cố Tương lập tức phản đối. “Địa điểm để em chọn đi. Vấn đề thức hai….”

Tiếu Nhiễm bị hỏi một đống vấn đề, mà đáp án của cô hầu như không thể làm hài lòng Cố Tương, cuối cùng Cố Tương cũng không hỏi nữa mà tự mình cầm quyển sổ ở một bên tự thiết kế.

Bà nội cười vỗ vỗ bàn tay của Tiếu Nhiễm:”Yên tâm. Con bé Tương có rất nhiều mưu mẹo.”

“Bà nội, đó gọi là trí tuệ thông mình! Mưu mẹo cái gì chứ! Khó nghe chết đi được!” Cố Tương bất mãn ngẩng đầu lên kháng nghị.

“Bà đang khen cháu mà!” Bà nội vui vẻ cười rộ lên.

“Con lên lầu tìm tư liệu!” Cố Tương ôm lap top chạy lên lầu.

“Bà nội, thực ra hôn lễ chỉ cần làm đơn giản thôi là được rồi.” Tiếu Nhiễm cười nói. Có thể được tổ chức đám cưới cũng làm cho cô rất vui vẻ rồi.

“Như vậy sao được?! Nhất định phải thật long trọng! Bà muốn cho tất cả mọi người đều biết bà có cháu dâu!”

“Bà nội….” Tiếu Nhiễm có chút nghẹn ngào.”Cháu không đáng để mọi người đối xử tốt như vậy đâu ạ.”

Trước kia cô rất sợ người nhà họ Cố sẽ rất hận cô, không ngời trừ cha mẹ chồng vẻ ngoài luôn lạnh lùng ra, thì những người khác đều đối đãi với cô rất nhiệt tình.

“Đúng là nha đầu ngốc!” Bà nội Cố ôm chầm lấy Tiếu Nhiễm, vỗ vỗ lưng cô.

……..

Tiếu Bằng Trình vừa đi dạo ngoài vườn trở về phòng thì nhận được điện thoại của Tiếu Nhiễm, ông lập tức quan tâm hỏi thăm:”Nha đầu, không có chuyện gì chứ?”

“Ừm.” Tiếu Nhiễm nhẹ giọng đáp. “Cha, Cố Mạc sắp xếp thời gian hẹn gặp cha con mình, cha mẹ chồng con muốn bàn bạc chuyện đám cưới với cha.”

“Đám cưới? Được được được! Con nói với Cố Mạc, cha thì lúc nào cũng được. Chờ các con từ Thụy Sĩ trở về, ông bà thông gia bên đó nếu có thời gian rảnh, cha sẽ mời.” Tiếu Bằng Trình vui mừng cười nói.

“Cha, thực xin lỗi, quốc khánh lần này không thể ở cạnh cha.” Tiếu Nhiễm tội lỗi nói.

“Con chỉ cần cùng Cố Mạc sống tốt, cha sẽ vui vẻ.” Tiếu Bằng Trình thoải mái nói.

“Ngày quốc khánh cha đi ra ngoài chơi với dì và em đi, đừng ở nhà buồn một mình.” Tiếu Nhiễm đề nghị. Tuy rằng cô không thích mẹ con Dương Nguyệt Quyên, nhưng có bọn họ bầu bạn bên cạnh, cha có thể vững tâm hơn.

“Tiếu Lạc nói sẽ đi chơi với bạn rồi. Cha với dì con sẽ về cùng quê mấy ngày, hít thở không khí trong lành.”

“Đi chơi với bạn? Tiếu Lạc có nói là đi đâu không?” Tiếu nhiễm tỉnh cả ngủ hỏi. Ngày trước Tiếu Nhiễm nói muốn du lịch Thụy Sĩ với các bạn, còn hỏi cô khách sạn nào tốt, chẳng lẽ là hỏi cho chính mình? Mục đích của Tiếu Lạc là gì?

“Không nói. Nó gọi điện thoại về có nói là muốn đến khách sạn Pinski gì đó.”

Quả nhiên!

Nghe được lời cha, Tiếu Nhiễm lập tức hiểu ngày đó Tiếu Lạc lừa cô. Sao cô có thể ngu ngốc như vậy? Một chút cảnh giác cũng không có.

“Cha, con và Cố Mạc định ở khách sạn Lipinski.” Tiếu Nhiễm bởi vì không có chứng cơ, nên không dám nói ra sự nghi ngờ của mình.

“Tiếu Lạc này! Nó rốt cuộc muốn làm cái gì?” Tiếu Bằng Trình lập tức phẫn nộ nói.

“Nó hỏi con đi trượt tuyết ở chỗ nào, ở khách sạn nào. Cha, con chỉ muốn cùng Cố Mạc ở trong thế giới của riêng bọn con.”

“Giao cho cha đi.”

“Cha, con yêu cha!” Tiếu Nhiễm cảm động hốc mắt ướt át.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.