Sắc Màu Hôn Nhân - A Hoạ

Chương 27: Kỳ kinh nguyệt (1) Lần đầu thấy kinh



Editor: TLinh – Zel + Beta: Amourie, Linh

Giang Ninh vừa mới cử động, lập tức cảm giác có kì quái.Sau khi thu dọn xong, Giang Ninh quấn khăn tắm quanh người, tìm một vòng trong phòng tắm, cũng không tìm thấy băng vệ sinh để sử dụng.Cho dù đứng không vững, cũng nắm chặt tay vịn cửa kính, hai chân bất an kẹp cùng một chỗ.

Là từ trong bụng, mơ hồ truyền tới.Vài giây sau.Cẩn thận mở một khe cửa.

Cô nhíu mày, hai má vẫn đỏ bừng nhàn nhạt như trước, đuôi mắt vẫn ướt sũng, nhưng vẻ mặt có chút thay đổi rất nhỏ.Là tại anh làm không thoải mái sao?Giang Hải vẫn đến gõ cửa từ sáng sớm, hỏi Giang Ninh có muốn đi đến ruộng dưa hấu không.

Chu Liệt đang muốn ôm Giang Ninh đi ra ngoài.Hai chân run rẩy theo.Đây là kỳ kinh nguyệt đầu tiên của thiếu nữ.Vừa suy nghĩ vừa chuyển động. Tay Giang Ninh cầm khăn giấy run lên, sức lực không khống chế được, không cẩn thận quệt vào tiểu huyệt.

Người đàn ông bắt được vẻ mặt cô lóe lên rồi biến mất.Cô hít một hơi khí lạnh.Cô cầm khăn giấy lau sạch, nhưng một ý nghĩ ngớ ngẩn chợt lóe lên trong đầu cô.

Anh hỏi: “Anh làm em đau sao?” Giữa hai chân, còn có chất lỏng sền sệt đang chảy ra.

Người đàn ông cũng theo cô nhíu mày, giữa hai hàng lông mày hạ thấp xuống, tràn ngập cảm giác tự trách sau khi mất khống chế.Lúc trước dục vọng mang đến sung sướng bây giờ đã biến mất không thấy.

Chỉ là anh không nhịn được. Cho dù thật sự muốn làm, cũng không nên ở trong phòng tắm làm nhiều như vậy.Cô kìm lòng không được mở miệng, “A Liệt, anh có thể giúp em lấy băng vệ sinh được không?”

Giang Ninh vẫn cau mày, vươn tay đè cánh tay Chu Liệt.Giang Ninh nhìn cảnh này, ánh mắt run rẩy.Trên mặt Giang Ninh âm thầm nóng lên.

Cô không lên tiếng.[Anh Chu, anh có thể giúp em mua cái đó được không ạ?]Là từ trong bụng, mơ hồ truyền tới.

Sau khi tắt vòi hoa sen, trong phòng tắm yên tĩnh không có âm thanh nào khác

Vài giây sau.Cô không lên tiếng.

Lông mày Giang Ninh càng nhíu chặt.“Em tức giận sao?”

Cô đột nhiên giãy dụa, thoát khỏi vòng tay Chu Liệt.Hay là trong quá trình đã làm gì đó làm đau cô?Chu Liệt đang muốn ôm Giang Ninh đi ra ngoài.

Cho dù đứng không vững, cũng nắm chặt tay vịn cửa kính, hai chân bất an kẹp cùng một chỗ.Ánh mắt cô né tránh, nói với Chu Liệt, “Anh đi ra ngoài trước đi.”

Ánh mắt cô né tránh, nói với Chu Liệt, “Anh đi ra ngoài trước đi.”Cô nhíu mày, hai má vẫn đỏ bừng nhàn nhạt như trước, đuôi mắt vẫn ướt sũng, nhưng vẻ mặt có chút thay đổi rất nhỏ.

Hả?Giang Ninh nhỏ giọng, mắng một câu.

Lông mày Chu Liệt nhíu chặt theo. Anh chần chờ, nhìn kỹ, sắc mặt ngưng trọng.

“Em tức giận sao?”Người đàn ông bắt được vẻ mặt cô lóe lên rồi biến mất.

Anh lại hỏi, giọng nói hạ xuống một chút.“Ha——’’

Là tại anh làm không thoải mái sao?Phòng còn lại thông với phòng ngủ chính, đồ dùng nữ của Giang Ninh, đều để ở trong phòng wc kia.“Chết tiệt.”“Chu Liệt, anh đi ra ngoài trước đi.”

Hay là trong quá trình đã làm gì đó làm đau cô?

Đôi mắt đen như mực kia nhìn chằm chằm Giang Ninh không chớp mắt, một lòng một dạ muốn biết mọi chuyện.Giang Ninh vừa mới cử động, lập tức cảm giác có kì quái.Mà trong phòng tắm…Ga trải giường bẩn, chăn cũng bẩn. Váy trên người cô, quần lót của cô… Tất cả đều bẩn.

Nhưng điều này lại làm cho Giang Ninh càng thêm lo lắng. Cô cắn môi, khóe miệng mím chặt, hít sâu một hơi, tăng thêm giọng nói.Mà là… Kỳ kinh nguyệt của cô.

“Chu Liệt, anh đi ra ngoài trước đi.”Người đàn ông cao lớn đứng trước cửa phòng tắm, cúi đầu xuống cả người ngơ ngác ngây ngốc không nhúc nhích.Trong nhà Giang Ninh, không có phụ nữ. Giang Hải là một người đàn ông to lớn, chăm sóc ăn uống cũng được, nhưng chuyện ở phương diện này, ông chưa bao giờ nghĩ tới.

Cứ như vậy.

Chu Liệt bị đuổi ra khỏi phòng tắm.Đây không phải là vết thương.

Người đàn ông cao lớn đứng trước cửa phòng tắm, cúi đầu xuống cả người ngơ ngác ngây ngốc không nhúc nhích.

Giống như một đứa trẻ làm sai.Cô ngủ một giấc, mơ mơ màng màng tỉnh lại, lại phát hiện dưới thân có một vũng máu.Cô đỏ mặt suy nghĩ một chút, vốn định trực tiếp đi ra ngoài mua.

Lúc trước dục vọng mang đến sung sướng bây giờ đã biến mất không thấy.

Mà trong phòng tắm…

“Chết tiệt.”Chỉ là anh không nhịn được. Cho dù thật sự muốn làm, cũng không nên ở trong phòng tắm làm nhiều như vậy.

Giang Ninh nhỏ giọng, mắng một câu.Đều bị ‘’Làm’’ cho đỏ bừng, chạm vào một cái thật đau.Vào lúc đó cô đã nhận ra điều gì đó. Nhưng đối mặt với Chu Liệt, cô phải nói như thế nào đây.

Cô cúi đầu, nhìn về phía bên trong đùi.Chu Liệt bị đuổi ra khỏi phòng tắm.

Trên làn da trắng như tuyết, có một vết máu đỏ sẫm, đang chậm rãi chảy xuống.Không sớm cũng không muộn, hết lần này tới lần khác vào đúng lúc này.Khi kiến thức trong sách thực sự xảy ra trên cơ thể, Giang Ninh hoảng hốt.

Đây không phải là vết thương.

Mà là… Kỳ kinh nguyệt của cô.

Không sớm cũng không muộn, hết lần này tới lần khác vào đúng lúc này.Giang Ninh che miệng, buồn bã lên tiếng, cô nói còn muốn ngủ nướng nữa, hôm nay sẽ không đi.Anh hỏi: “Anh làm em đau sao?”

Ngay lúc tất cả mọi thứ kết thúcVừa nghe thấy tiếng mở cửa rất nhỏ, người nọ lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy kia nhìn thẳng vào cô

Giang Ninh cảm thấy bụng dưới có cảm giác quen thuộc, cùng với dòng chảy xuôi từ tiểu huyệt truyền đến.

Vào lúc đó cô đã nhận ra điều gì đó. Nhưng đối mặt với Chu Liệt, cô phải nói như thế nào đây.Đó là mùa hè năm Giang Ninh 13 tuổi.

Cô chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, cố gắng chống đỡ, trước tiên đuổi người đàn ông kia ra ngoài rồi nói sau.Editor: TLinh – Zel + Beta: Amourie, LinhGiang Ninh xấu hổ nhìn mọi thứ trước mắt, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao.

Trên mặt Giang Ninh âm thầm nóng lên.

Cô cầm khăn giấy lau sạch, nhưng một ý nghĩ ngớ ngẩn chợt lóe lên trong đầu cô.

Cũng không biết có dính vào trên côn thịt của Chu Liệt không…

Vừa suy nghĩ vừa chuyển động. Tay Giang Ninh cầm khăn giấy run lên, sức lực không khống chế được, không cẩn thận quệt vào tiểu huyệt.


“Ha——’’Cô đột nhiên giãy dụa, thoát khỏi vòng tay Chu Liệt.

Cô hít một hơi khí lạnh.

Đều bị ‘’Làm’’ cho đỏ bừng, chạm vào một cái thật đau.…

Hai chân run rẩy theo.Đã từng như thế này.Trường học có chương trình giảng dạy, giáo viên sẽ dạy. Nhưng những điều đó quá mù mờ.

Sau khi thu dọn xong, Giang Ninh quấn khăn tắm quanh người, tìm một vòng trong phòng tắm, cũng không tìm thấy băng vệ sinh để sử dụng.

Tầng này, có hai nhà vệ sinh.

Cái này cho đứa nhỏ dùng.Lông mày Giang Ninh càng nhíu chặt.

Phòng còn lại thông với phòng ngủ chính, đồ dùng nữ của Giang Ninh, đều để ở trong phòng wc kia.Anh lại hỏi, giọng nói hạ xuống một chút.

Cô đỏ mặt suy nghĩ một chút, vốn định trực tiếp đi ra ngoài mua.

Cẩn thận mở một khe cửa.

Không nghĩ tới, Chu Liệt đứng ở bên ngoài.Đối với kỳ kinh nguyệt, có nghĩ là cô sẽ từ một thiếu nữ trở thành phụ nữ, Giang Ninh không phải là không hiểu.

Vừa nghe thấy tiếng mở cửa rất nhỏ, người nọ lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy kia nhìn thẳng vào cô

Giang Ninh nhìn cảnh này, ánh mắt run rẩy.

Cô kìm lòng không được mở miệng, “A Liệt, anh có thể giúp em lấy băng vệ sinh được không?”Sau khi tắt vòi hoa sen, trong phòng tắm yên tĩnh không có âm thanh nào khác



[Anh Chu, anh có thể giúp em mua cái đó được không ạ?]Nhưng điều này lại làm cho Giang Ninh càng thêm lo lắng. Cô cắn môi, khóe miệng mím chặt, hít sâu một hơi, tăng thêm giọng nói.Hả?

Đã từng như thế này.Giang Ninh cảm thấy bụng dưới có cảm giác quen thuộc, cùng với dòng chảy xuôi từ tiểu huyệt truyền đến.

Giang Ninh đã nói những điều như thế.Không nghĩ tới, Chu Liệt đứng ở bên ngoài.

Đó là mùa hè năm Giang Ninh 13 tuổi.

Cô ngủ một giấc, mơ mơ màng màng tỉnh lại, lại phát hiện dưới thân có một vũng máu.

Ga trải giường bẩn, chăn cũng bẩn. Váy trên người cô, quần lót của cô… Tất cả đều bẩn.

Giữa hai chân, còn có chất lỏng sền sệt đang chảy ra.

Giang Ninh xấu hổ nhìn mọi thứ trước mắt, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao.

Đây là kỳ kinh nguyệt đầu tiên của thiếu nữ.

Đối với kỳ kinh nguyệt, có nghĩ là cô sẽ từ một thiếu nữ trở thành phụ nữ, Giang Ninh không phải là không hiểu.

Trường học có chương trình giảng dạy, giáo viên sẽ dạy. Nhưng những điều đó quá mù mờ.Cô cúi đầu, nhìn về phía bên trong đùi.

Trong nhà Giang Ninh, không có phụ nữ. Giang Hải là một người đàn ông to lớn, chăm sóc ăn uống cũng được, nhưng chuyện ở phương diện này, ông chưa bao giờ nghĩ tới.

Khi kiến thức trong sách thực sự xảy ra trên cơ thể, Giang Ninh hoảng hốt.

Giang Hải vẫn đến gõ cửa từ sáng sớm, hỏi Giang Ninh có muốn đi đến ruộng dưa hấu không.

Giang Ninh che miệng, buồn bã lên tiếng, cô nói còn muốn ngủ nướng nữa, hôm nay sẽ không đi.

Giang Hải mỉm cười, xoay người rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.