Sắc Màu Hôn Nhân - A Hoạ

Chương 61: Thỏa thuận ly hôn (9) [1]



Editor: TLinh + Beta:Linh, Amouriel

Trong nụ hôn này, không có sự dịu dàng hay lướt qua, cũng không có cẩn thận như trước.Hai tay Giang Ninh vốn đã nằm trên người Chu Liệt, lần này càng nắm chặt hơn.

Ngược lại như vừa cắn xé vừa nhai nát.“A Ninh, anh đã muốn hôn em như thế này từ rất lâu rồi. Rất muốn…”Âm thanh trầm mặc kia, đã phá vỡ vỏ bọc của Chu Liệt.

Muốn mạnh mẽ bá đạo tiến vào bên trong.Chu Liệt nói xong, khóe môi mấp máy, lộ ra một nụ cười chua xót nhưng lại thoải mái.Giang Ninh vốn hoảng hốt bối rối, hô hấp dồn dập.

Chu Liệt ôm eo mảnh mai của Giang Ninh, ôm lấy người phụ nữ đang ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, nhẹ nhàng đặt lên đùi anh. Hết lần này đến lần khác hôn lên đôi môi mềm mại của Giang Ninh.Chu Liệt ôm eo mảnh mai của Giang Ninh, ôm lấy người phụ nữ đang ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, nhẹ nhàng đặt lên đùi anh. Hết lần này đến lần khác hôn lên đôi môi mềm mại của Giang Ninh.

Đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng, liếm láp hàm răng và lưỡi nhỏ của cô.Lần này hoàn toàn rối loạn hơn.Giang Ninh bị hôn đến cả người mềm nhũn, thân thể vừa nóng vừa sưng, rồi lại cảm thấy nhẹ nhàng.

Nặng nề dây dưa liếm mút, thậm chí phát ra tiếng nuốt chậc chậc. Làm cho tất cả mọi thứ ướt đẫm và dính dính.“Bởi vì anh không dám’’. Cổ họng của cô nóng đến mức không thể phát ra âm thanh.

Giang Ninh vốn hoảng hốt bối rối, hô hấp dồn dập.

Đêm nay có quá nhiều chuyện.Thật lâu sau…Chậm rãi nói.

Lần này hoàn toàn rối loạn hơn.Là linh hồn của cô và Chu Liệt, hòa trộn với nhau.

Ngực của cô bị ép chặt, không kẽ hở áp sát vào lồng ngực cứng rắn.Đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng, liếm láp hàm răng và lưỡi nhỏ của cô.

Những từng ngụm thở dốc, cũng bị môi lưỡi của người đàn ông chiếm đoạt.

Chỉ có hơi thở nhàn nhạt, kèm theo vài tiếng nức nở không nghe rõ.Anh dùng âm thanh khàn khàn hơn trước, nói.Ngay cả tiếng rên rỉ nhỏ cũng không phát ra được.

Khi Giang Ninh không thở nổi, môi lưỡi Chu Liệt xâm chiếm lui về phía sau một chút.Ngược lại như vừa cắn xé vừa nhai nát.

Nhưng không bỏ đi mà là dùng đầu lưỡi cuốn đôi môi Giang Ninh, ngậm vào trong miệng, vừa liếm láp vừa gặm cắn rồi lại mút lấy.Càng hung dữ hơn…Editor: TLinh + Beta:Linh, Amouriel

Nước bọt trong suốt, không phân biệt được là của Chu Liệt hay Giang Ninh.Khi yết hầu trượt lên trượt xuống, nuốt lấy hơi thở hai người hòa quyện vào nhau.

Nóng ẩm ướt dính trên môi Giang Ninh làm cho đôi môi vốn dĩ đã trắng nay lại tô thêm một màu hồng nhạt.Đôi mắt đen của người đàn ông khẽ rũ xuống, anh mút càng dùng sức.

Đôi mắt đen của người đàn ông khẽ rũ xuống, anh mút càng dùng sức.Trong miệng nhỏ, ngoại trừ hơi nóng ra, dường như đã bị hút hết nước bọt.

Hai tay Giang Ninh vốn đã nằm trên người Chu Liệt, lần này càng nắm chặt hơn.Cho dù bọn họ trần trụi làm tình kịch liệt, cũng chỉ lướt nhẹ đảo qua đôi môi của cô.Lần đầu tiên cô bị đưa lên mây.

Trong đầu cô trống rỗng, chỉ có động tác của Chu Liệt rõ ràng trước nay chưa từng có…

Sau khi thỏa mãn đôi môi của cô, môi lưỡi người đàn ông lại hôn vào một lần nữaĐêm nay, anh thật sự không thể nhìn được dáng vẻ cô rơi lệ nữa.“Em là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc sống của anh. Anh sợ bản thân không cẩn thận làm em vỡ vụn. ”

Càng hung dữ hơn…

Ngay cả tiếng rên rỉ nhỏ cũng không phát ra được.Khi Giang Ninh không thở nổi, môi lưỡi Chu Liệt xâm chiếm lui về phía sau một chút.Trong ánh mắt Giang Ninh là một mảnh sương mù mờ mịt, nhưng cô thấy rõ ràng dục vọng đè nén trên mặt Chu Liệt

Chỉ có đầu lưỡi của anh khuấy động lưỡi nhỏ của cô hết lần này đến lần khác, gắt gao quấn quýt cùng một chỗ.Chỉ có đầu lưỡi của anh khuấy động lưỡi nhỏ của cô hết lần này đến lần khác, gắt gao quấn quýt cùng một chỗ.

Khi yết hầu trượt lên trượt xuống, nuốt lấy hơi thở hai người hòa quyện vào nhau.Tại sao nụ hôn của người đàn ông luôn nhẹ nhàng và nhợt nhạt như vậy?Nóng ẩm ướt dính trên môi Giang Ninh làm cho đôi môi vốn dĩ đã trắng nay lại tô thêm một màu hồng nhạt.

Giang Ninh bị hôn đến cả người mềm nhũn, thân thể vừa nóng vừa sưng, rồi lại cảm thấy nhẹ nhàng.Trong đầu cô trống rỗng, chỉ có động tác của Chu Liệt rõ ràng trước nay chưa từng có…

Lần đầu tiên cô bị đưa lên mây.Môi Giang Ninh nóng rát, đầu lưỡi tê dần khô khốc.

Khóe mắt có vài giọt lệ chợt lóe lên. Bị ngón tay thô ráp của Chu Liệt xóa sạch, để lại một vệt hồng hồng.

Đêm nay, anh thật sự không thể nhìn được dáng vẻ cô rơi lệ nữa.Những từng ngụm thở dốc, cũng bị môi lưỡi của người đàn ông chiếm đoạt.Muốn mạnh mẽ bá đạo tiến vào bên trong.

Nụ hôn của Chu Liệt quá mãnh liệt khiến thân thể Giang Ninh bất giác ngã về phía sau.Chu Liệt cuối cùng rời khỏi đôi môi cô. Nhưng hai tay vẫn ôm chặt cô.

Lưng dựa vào tường, lồng ngực chống lại cơ thể của người đàn ông.Chỉ có hơi thở nhàn nhạt, kèm theo vài tiếng nức nở không nghe rõ.

Hơi thở nóng bỏng, tràn ngập trong góc nhỏ hẹp nàyVào giờ lúc này, anh chính là Chu Liệt chân thật nhất.

Giang Ninh trong hơi nóng đầu váng đầu sưng lên, dường như cô nghe thấy giọng nói từ người đàn ông căng thẳng phía trên.A Ninh, anh yêu em…

A Ninh, anh yêu em…

Âm thanh trầm mặc kia, đã phá vỡ vỏ bọc của Chu Liệt.Nụ hôn này, nóng ướt như vậy, không liên quan gì đến lúc làm tình. Nhưng làm cho Giang Ninh run lên vì sung sướng lúc lên đỉnh.Giang Ninh trong hơi nóng đầu váng đầu sưng lên, dường như cô nghe thấy giọng nói từ người đàn ông căng thẳng phía trên.

Theo môi lưỡi hôn thật sâu, vọt vào trong đầu Giang Ninh.Đêm nay có quá nhiều chuyện.

Cô đã nghe thấy.Giữa cánh môi và đôi môi có treo một sợi tơ sáng mê hoặc. Trong hơi thở của họ, nhẹ nhàng đứt gãy.


Nụ hôn này, nóng ướt như vậy, không liên quan gì đến lúc làm tình. Nhưng làm cho Giang Ninh run lên vì sung sướng lúc lên đỉnh.Nước bọt trong suốt, không phân biệt được là của Chu Liệt hay Giang Ninh.

Là linh hồn của cô và Chu Liệt, hòa trộn với nhau.

Thật lâu sau…Chu Liệt lại hiểu được nghi ngờ của cô lúc này, bàn tay nhẹ nhàng xoa gáy trắng nõn của cô.

Môi Giang Ninh nóng rát, đầu lưỡi tê dần khô khốc.

Trong miệng nhỏ, ngoại trừ hơi nóng ra, dường như đã bị hút hết nước bọt.Sau khi thỏa mãn đôi môi của cô, môi lưỡi người đàn ông lại hôn vào một lần nữa

Chu Liệt cuối cùng rời khỏi đôi môi cô. Nhưng hai tay vẫn ôm chặt cô.

Trên đôi môi ẩm ướt của họ, dưới ánh đèn lóe lên một tầng ánh sáng dâm đãng mờ nhạt.

Giữa cánh môi và đôi môi có treo một sợi tơ sáng mê hoặc. Trong hơi thở của họ, nhẹ nhàng đứt gãy.Nặng nề dây dưa liếm mút, thậm chí phát ra tiếng nuốt chậc chậc. Làm cho tất cả mọi thứ ướt đẫm và dính dính.

Trong ánh mắt Giang Ninh là một mảnh sương mù mờ mịt, nhưng cô thấy rõ ràng dục vọng đè nén trên mặt Chu Liệt

Anh dùng âm thanh khàn khàn hơn trước, nói.

“A Ninh, anh đã muốn hôn em như thế này từ rất lâu rồi. Rất muốn…”Nụ hôn của Chu Liệt quá mãnh liệt khiến thân thể Giang Ninh bất giác ngã về phía sau.

Giang Ninh nghe vậy, lông mày khẽ nhúc nhích.Đem sự sợ hãi và suy nghĩ trong lòng, tất cả đều trần trụi đặt ở trước mặt Giang Ninh.

Cô muốn hỏi tại sao?Theo môi lưỡi hôn thật sâu, vọt vào trong đầu Giang Ninh.

Tại sao nụ hôn của người đàn ông luôn nhẹ nhàng và nhợt nhạt như vậy?Lưng dựa vào tường, lồng ngực chống lại cơ thể của người đàn ông.

Cho dù bọn họ trần trụi làm tình kịch liệt, cũng chỉ lướt nhẹ đảo qua đôi môi của cô.

Cổ họng của cô nóng đến mức không thể phát ra âm thanh.

Chu Liệt lại hiểu được nghi ngờ của cô lúc này, bàn tay nhẹ nhàng xoa gáy trắng nõn của cô.

Chậm rãi nói.

“Bởi vì anh không dám’’. Cô đã nghe thấy.

“Em là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc sống của anh. Anh sợ bản thân không cẩn thận làm em vỡ vụn. ”

“A Ninh, trong hôn nhân của chúng ta, người lo lắng đề phòng, tâm tư bất chính là anh, người sợ bản thân không xứng với em, lo lắng không thể cho em hạnh phúc, cũng nên là anh.”

Chu Liệt nói xong, khóe môi mấp máy, lộ ra một nụ cười chua xót nhưng lại thoải mái.

Vào giờ lúc này, anh chính là Chu Liệt chân thật nhất.

Là chàng trai gầy gò, mặc quần áo cũ và giày rách.“A Ninh, trong hôn nhân của chúng ta, người lo lắng đề phòng, tâm tư bất chính là anh, người sợ bản thân không xứng với em, lo lắng không thể cho em hạnh phúc, cũng nên là anh.”

Đem sự sợ hãi và suy nghĩ trong lòng, tất cả đều trần trụi đặt ở trước mặt Giang Ninh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.