Triệu Liên Vi ngồi xuống nụ cười mê hoặc hắn chậm rãi nói vài câu.
Ngự Lương Đình cũng khui ra bộ mặt thật sau lớp nguỵ trang thư sinh giả tạo kia.
"Ngự nhị thiếu trước giờ thông minh tôi đã nghe qua từ lâu hôm nay được gặp đúng là rất bái phục" - Cô ta uống ly trà nhấp môi rồi nhìn hắn nói.
"Triệu tiểu thư đến tận đây đích thân gặp tôi e là có chuyện gì đó rất quan trọng nhỉ ?" - Hắn dựa người vào ghế nhìn cô ta thích thú.
"Tôi muốn hợp tác với anh! vị trí chủ tịch Ngự Thị và đổi lại tôi muốn anh giúp tôi trừ khử Lôi Kiều và vị trí vợ của Ngự Cẩn Thiên" - Triệu Liên Vi nói xong tâm tình hắn quả nhiên kinh ngạc không ít, cô ta bị mất trí rồi.
.
cô ta dám hợp mưu tính kế hãm hại Ngự Cẩn Thiên như vậy.
"Cô biết em trai tôi là người thế nào không ? Nó biết thì không chỉ đơn giản là chết mất xác đâu! cô nghĩ kĩ rồi chứ ?" - Hắn nghiêm túc nhìn cô ta.
"Anh sợ sao ? Chả trách người đứng đầu Ngự Gia là Ngự Cẩn Thiên chứ không phải anh" - Cô ta cười rồi vờ đứng lên chuẩn bị rời đi.
"Khoang đã, tôi đồng ý" - Ngự Lương Đình quả thật bị trúng chiêu khích tướng của cô ta mà đồng ý hợp tác cướp lấy vị trí của Ngự Cẩn Thiên! nhưng nói ra thì dễ hắn làm gì đủ bản lĩnh đấu với Ngự Cẩn Thiên.
!.
Ở một nơi khác, Lôi Kiều đích thân xuống biết chuẩn bị toàn bộ đồ ăn thức uống cho Ngự Cẩn Thiên.
"Phu nhân, những chuyện này cứ để người làm sao có thể để phu nhân động vào chứ ạ" - Người hầu đi đến nhìn thấy không khỏi kinh hãi ngăn cô lại.
"Không sao, tôi muốn nấu ăn cho chồng tôi mà thôi sẽ không ảnh hưởng đến mọi người đâu" - Lôi Kiều khuôn mặt tràn ngập sự hạnh phúc nên quản gia cũng im lặng không ngăn cản cô.
"Hôm trước tôi có mua những hải sản tươi phu nhân cô xem có cần dùng đến không" - Quản gia lấy ra từ tủ đông một bịch hải sản tươi mùi tanh khiến cô vô thức buồn nôn chạy vội vào nhà vệ sinh.
"Phu.
.
phu nhân.
.
" - Mọi người lo lắng chạy theo.
"Tôi không sao, dạo này sức khoẻ tôi không được tốt nên thường bị nôn như vậy" - Lôi Kiều ánh mắt nghi ngờ liếc qua cái bụng của mình nhưng ngoài miệng lại nói như vậy.
Ngự Cẩn Thiên buổi chiều tan làm thì về hẳn nhà từ khi có Lôi Kiều thì mọi thứ dường như thay đổi một cách tích cực.
"Bà xã.
.
anh về rồi" - Ngự Cẩn Thiên vòng tay ôm cô từ phía sau nét mặt hạnh phúc nhẹ nhàng hôn lên tóc cô.
"Cẩn Thiên, anh xem em nấu có ăn được không! em đã học qua nhiều sách lắm đấy" - Cô kéo hắn qua bàn ăn.
"Là em làm thì mọi món ăn đều ngon" - Hắn ngồi xuống chậm rãi thưởng thức món ăn trên bàn một cách vui vẻ.
Trong bữa ăn vui vẻ, cô đột nhiên ngửi thấy mùi tanh của cá từ phía sau thì lập tức buồn nôn.
Món cá tươi kia là do Ngự Cẩn Thiên đích thân dặn dò đầu bếp nổi tiếng làm cho cô ăn!
"Em sao vậy! không khoẻ sao ?" - Ngự Cẩn Thiên có cảm giác không tốt liền đứng dậy đỡ cô, trực giác nói cho hắn biết hắn nên gọi bác sĩ thì đúng hơn.
"Gọi bác sĩ đến đây" - Hắn quay sang nói với người hầu trong nhà, quản gia lập tức đi gọi cho bác sĩ Dạ Huân Vũ ngay.
Gần nữa tiếng sau, Dạ Huân Vũ khám bệnh tại nhà kiểm tra kê thuốc xong thì chậm rãi ra ngoài.
Hắn ta bên ngoài khuôn mặt căng thẳng lo lắng.
"Cô ấy làm sao vậy ?" - Ngự Cẩn Thiên đứng bật dậy làm cho quản gia đứng cạnh cũng bị giật mình.
"Không có gì nhưng mà nên chúc mừng cậu.
.
cái thai trong bụng cô ấy cũng hơn bốn tuần rồi đấy" - Dạ Huân Vũ vỗ vỗ vai hắn cười nói.
"Thật.
.
thật sao ?.
.
" - Ngự Cẩn Thiên vui đến nỗi nghe xong liền chạy vào phòng của Lôi Kiều.
!
Lôi Kiều bàn tay sờ sờ cái bụng khoé mắt có chút đỏ hoe lên, khuôn mặt của cô giống như bị cứng đờ lại vẫn chưa tin được bản thân sắp làm mẹ.
"Kiều Nhi.
.
em thấy trong người thế nào, chúng ta đã có con rồi đấy.
.
sau này em đừng vào bếp nữa hãy để cho người hầu" - Ngự Cẩn Thiên ôm lấy cô, sự mừng rỡ tràn ngập hạnh phúc không khỏi lộ rõ ra mặt.
"Em sắp làm mẹ rồi.
.
Cẩn Thiên, chúng ta có con rồi nhỉ.
.
liệu em có thể làm một người mẹ tốt không"
"Đồ ngốc, em và anh sẽ dành hết tất cả sự tốt đẹp nhất trên đời cho đứa bé"
Lôi Kiều mỉm cười nhẹ nhàng ôm lấy Ngự Cẩn Thiên mà không khỏi nghĩ ngợi, hạnh phúc thật sự đã đến với họ sau những năm tháng sóng gió sinh tử họ đã tìm được cuộc sống mà họ ước muốn.
Ở cạnh người mình yêu cùng nhau là một gia đình tuyệt vời.
.
cứ hệt như một giấc mơ vậy.
.
---------------------------
Sáng hôm sau, Ngự Cẩn Thiên lùi lại hết tất cả lịch trình để đưa Lôi Kiều đến bệnh viện khám thai.
"Cẩn Thiên anh thích con trai hay con gái" - Cô xoa xoa cái bụng bất chợt hỏi hắn.
"Là con của chúng ta anh đều yêu thương.
.
nhưng là con gái sẽ xinh đẹp giống như em vậy" - Hắn cưng chiều nhẹ nhàng vén vài sợi tóc con phũ xuống mặt nàng tặng lên trán một nụ hôn ấm áp.
.