Sai Quyền

Chương 5: Cái gọi là công bình



“……Trước mắt chúng ta có một trăm ba mươi thai server, dự tính đem ra hai mươi thai làm thí nghiệm cho đợt tung ra trò chơi mới đầu tiên, khi trình bày cũng như —— ”

“Ai nha, chồng, khi nào thì bọn hắn đánh nhau nha?”

“Hư, nhỏ giọng, bảo bối!”

“Aha, ha ha ha…” Phó tổng tài đứng bên cạnh chỗ bục phát biểu liền chảy mồ hôi lạnh, gắt gao níu lấy người phát ngôn hôm nay, người phụ trách bộ nghiên cứu, nhỏ giọng dỗ dành: “Tề, Tề quản lí, Quan tổng tài phu nhân tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, anh đừng để ý..” Mồ hôi a, trong phòng hội nghị có nhiều chủ quản của công ty như vậy, nếu để hai người này trình diễn một màn nhập vai võ phu kêu mặt hắn nên để vào đâu? Cũng đã đem vị trí của bọn họ cách xa như vậy nha…

Phó tổng tài cẩn thận ngắm nhìn đoàn người của bộ Nghiệp vụ ở góc xa, đối với sự an phận thủ thường không nháo sự của họ hôm nay, trong lòng luôn luôn có cảm giác không nỡ.

Sẽ không phải là nổi lên kế hoạch làm loạn gì khác đi?

“Phó tổng tài, ngài buông!”

Thở sâu ba lượt, Tề Hiên Nghị miễn cưỡng áp chế cảm xúc bất mãn.

Dù sao người là ở chỗ này, hiện trường lại có nhiều người chống đỡ y như vậy, cho dù y có chắp cánh cũng không thể bay đi…Khó có được hảo tâm chấp nhận thỉnh cầu của phó tổng tài, không nháo sự trong phòng hội nghị, hắn quyết định đem lửa giận kéo dài đến lúc chấm dứt hội nghị, tiếp tục hảo hảo cùng tên Khổng Tước kia tính toán rõ ràng.

Bất quá nói đi thì phải nói lại, phó tổng tài cũng không tránh khỏi quá xem thường người khác, công tư rõ ràng bốn chữ này, hắn vẫn biết, được không?

Khẳng!

Khuôn mặt tuấn tú của Tề Hiên Nghị lạnh băng, hắng giọng một cái, tiếp tục báo cáo của hắn.

Chạng vạng trong phòng hội nghị, ánh nắng chiều ngoài cửa sổ kéo lên một màu da cam mang đầy che dấu cùng biểu hiện giả dối, một bộ phận người không rõ ràng tình huống hiện tại là như thế nào, một bộ phận thất vọng cho sự thờ ơ của “nhóm diễn viên”, còn lại một bộ phận là lòng tràn đầy chờ mong sẽ có chuyện gì đó phát sinh.

Đột nhiên, trong không khí đột nhiên phiêu khởi một cỗ hương thơm nồng đậm của cà phê khiến người khác không thể bỏ qua.

Cà phê? Chỗ nào tới?

Tề Hiên Nghị đang ở trên đài nói đến miệng khô lưỡi rát đột nhiên ngây cả người, tầm mắt khó hiểu quanh quẩn trong phòng hội nghị một vòng, cuối cùng dừng lại ở góc sáng sủa cách mình hai bàn hội nghị, bốn cái ghế, năm người nam nhân.

“A, Tề quản lí!” Khương Trí vân hướng hắn lộ ra hai hàng răng trắng tinh phản xạ ra ánh sáng chói lọi. “Tề quản lí cũng muốn uống một ly sao?” Khẩu khí hỏi thân thiết tới cực điểm, ánh mắt ôn hòa quanh quẩn trên thân thể Tề Hiên Nghị một vòng, cuối cùng dừng lại trên cặp mông nơi hạ thân. “Loại đồ uống kích thích này đối với miệng vết thương không tốt lắm, tôi xem….vẫn là giúp Tề quản lí đổi thành chén sữa đi!”

“@#$%$…” Lời thô tục ngậm tại miệng, trên trán Tề Hiên Nghị “bác bác bác” nhảy ra vài cọng gân xanh, đáng tiếc hắn chưa có cơ hội phát tác, trong màn hình tinh thể lỏng chừng trăm tấc, Quan tổng tài phu nhân đi thăm quan dự thính một bộ “khờ dại cùng ngu xuẩn” đã mở miệng hỏi:

“Tề quản lí bị thương ở đâu vậy? Tổn thương chỗ ấy? Không thấy như vậy nha!” Giọng nói mềm mại cho thấy rõ sự quan tâm, loáng thoáng còn kèm theo một mạt hưng phấn không rõ ràng.

“Quan tổng tài phu nhân!” Khương Trí Vân cười khẽ “Ngài hỏi như vậy, Tề quản lí sẽ thẹn thùng nha!”

“Ác ác ác, thẹn thùng—–?” Thanh âm bốc lên cao tám độ, “Vì cái gì lại thẹn thùng? Khó có thể nói ra miệng sao? Tổn thương ở nơi mà bị người nhìn sẽ ngượng ngùng sao? Tất cả mọi người là đồng nghiệp sẽ không —— ”

“Khụ, bảo bối, bình tĩnh một chút!” Trong màn hình, đại lão bản vỗ vỗ vợ yêu bên cạnh, chặn lại nói: “Chúng ta còn đang họp!” Nói như thế, nhưng một đôi mắt sáng ngời mang theo tò mò đã hướng về phía người họ Tề nào đó đang có sắc mặt rất khó coi mà nhìn lại.

“Tề quản lí, thỉnh hảo hảo bảo trọng, nhân viên khỏe mạnh là hạnh phúc của tôi!”

Diện mạo anh tuấn, dáng người khỏe đẹp, lão bản ở trong mắt Tề Hiên Nghị chỉ có bề ngoài thắng lão bản nhà người ta, dùng đến một phen tiếng nói đầy từ tính mê người cùng nước mắt vui mừng cảm động và giọng điệu quan tâm phân phó nói:

“Tuy rằng công việc của anh cần phải ngồi trong thời gian dài, nhưng nếu có cơ hội cũng nên đi lại nhiều hơn, miễn cho càng ngày càng nghiêm trọng, dù biết đại đa số nam nhân đều có loại tật xấu này, nhưng nghiêm trọng lên chính là thực đáng sợ… Uống nhiều nước ăn nhiều một chút hoa quả cải thìa, nếu cần nữa, tôi sẽ giới thiệu một bác sĩ vô cùng tận tâm cho anh!”

Tề Hiên Nghị không cần ăn nhiều cải thìa thì sắc mặt của Tề Hiên Nghị cũng đã thực đồ ăn, đồ ăn đến phó tổng tài ở một bên mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, chỉ sợ hắn nhất thời nhịn không được mà phạm thượng, đương trường ném đồ vào gương mặt của vợ chồng Quan tổng tài trên màn hình tinh thể lỏng!

“ Tạ…Tạ…Quan tổng tài…”

Thực mệt hắn còn nhịn được, nhưng ánh mắt hoài nghi của mọi người vẫn là lặng lẽ hướng kia “Hoạn bộ” liếc nhìn —–

Bút quang trên tay Tề Hiên Nghị phát ra “phách” một tiếng vang nhỏ, trở thành một cây bút có thắt lưng gãy thành hai!

Hắn chờ, ai thiếu não hỏi ra lời không nên hỏi, hắn sẽ đem cổ người kia, giống như cây bút này mà gãy rụng!

Yên lặng…

Trong phòng hội nghị to như vậy, lại yên tĩnh đếm mức một cây kim, không, là ngay cả một sợi tóc rớt xuống đất đều có thể nghe được, mọi người đều thở thật cẩn thận, chỉ có một người có dũng khí hỏi ra miệng, hoặc là nói chỉ có một người liều lĩnh mở miệng:

“Lão đại anh bị trĩ sao…A!” Đau quá!

Hàm chứa hai hàng nước mắt rụt đầu, thiên hạ đệ nhất đại tướng trương da lông ngắn dưới tay của Tề Hiên Nghị, ở mọi người không nói gì chỉ xem trong tầm mắt, trên gáy có một cái bao sưng lồi ra!

“Tề, Tề quản lí!” Phó tổng tài lau mồ hôi lạnh trên trán, run rẩy đề nghị: “Nếu quả thật anh vô cùng không thoải mái có thể xin phép về trước…” Câu nói kế tiếp, ở dưới ánh mắt giết người của đối phương, tự động biến mất!

Cố tình ở một bên còn có người không biết xem sắc mặt người khác:

“Tôi nói, bình tĩnh một chút, Tề…” Tiếng nói ôn hòa một chút, ở ngay trước một giây người nào đó sắp rít gào mà bù đủ xưng hô ở mặt sau: “quản lí!”

Khương Trí Vân lộ ra mỉm cười, cố gắng làm dịu đi sự tức giận của hắn, nhưng Tề Hiên Nghị nhớ vô cùng rõ ràng, lúc y dùng vẻ mặt ôn hòa mà vô lại đó là như thế nào đối mình làm ra chuyện như vậy chết tiệt như vậy không thể tha thứ!

Càng nghĩ, càng giận!

Trong tròng mắt sẫm màu ánh lên ngọn lửa nguy hiểm rực rỡ, tính tình vốn có thể nhẫn nại đến lúc chấm dứt hội nghị, lại bởi vì gia hỏa vô sỉ quạt gió đốt lửa mà bùng nổ trước thời gian ——

Mẹ nó chứ! Hắn quyết định phải dạy dỗ tên đáng chết này một chút, dừng lại khát vọng của nắm tay, lại đến thảo luận mặt khác của chuyện phía sau!

Bọn thuộc hạ thần tình đổ mồ hôi để cho hắn một khuỷu tay đẩy lùi, phó tổng tài đứng dậy khuyên can cũng được cấp một quyền đánh về trên ghế, ở hệ thống hội nghị từ xa, trên màn hình tinh thể lỏng to, kia xa ở nước ngoài tổng tài cùng tổng tài phu nhân, một bộ dáng nghẹn họng nhìn trân trối, cũng không thể ngăn cản hắn một tràng xúc động tha người đi!

“Tề quản lí, Tề quản lí, bây giờ còn đang họp nha, anh muốn đem Khương quản lí làm thế nào ——- a—– ” nữ thư ký hoa dung thất sắc thiếu chút nữa đụng vào cánh cửa trước mặt, sợ tới mức ngã xuống đất nói không ra lời!

Theo trong khe cửa nhìn ra, “người bị hại” bị kèm hai bên vẫn là vẻ mặt thoải mái mà hướng mọi người làm một tư thế tay “không sao cả, thỉnh tiếp tục hội nghị”…

****

“Ngô! Ôn nhu chút, Thân ái!”

Trong thang lầu âm u, Khương Trí Vân được tôn sùng ngã vào trên cầu thang xoa bả vai, còn không kịp oán hận hắn thô lỗ, một cỗ quyền phong đã muốn hướng ngực y đánh úp lại —–

Hô, nguy hiểm thật!

Lăn một vòng rưỡi, Khương Trí Vân vừa đúng lúc né tránh!

Như thế này không khoan nhượng bị đánh đến, xương sườn không gãy vài cái mới lạ, y không quên, người này có rèn luyện qua!

“Mặc dù nói đánh là thương, mắng là yêu, nhưng Thân ái anh dùng sức như vậy tôi sẽ sợ a!”

“Thân ái cái đầu của ngươi! Không cho phép gọi tôi như vậy!”

Chân trái đá chân phải đạp, chân phải đá chân trái đạp, tỉ lệ thất bại là chín mươi tám phần trăm, gia hỏa đáng chết kia thủy chung chỉ bị in dấu chân ở góc áo!

“Mẹ nó chứ!” Chỉ biết y giấu giếm, thân thủ nhanh nhẹn như vậy lần trước làm sao có thể làm cho mình đánh thành như vậy?

Tề Hiên Nghị rống:

“Con mẹ nó đứng lên cho tôi, trên mặt đất lăn qua lăn lại tính cái gì nam nhân!”

“Ai nha Thân ái, tôi có phải là nam nhân hay không… anh lần trước không phải đã thực hiểu sao? Ai, ai, đừng nóng nha, động tác lớn như vậy, thực sợ miệng vết thương của anh lại bị làm cho nứt ra!”

Bàn tay đầy kỹ xảo của Khương Trí Vân thẳng hướng bò lên mông Tề Hiên Nghị sờ soạng một cái, quả nhiên lại gợi ra lửa giận hừng hực của đối phương!

Trên tay dưới chân lại càng hung ác, một trận quyền phong vù vù, cũng là thật làm cho hắn đánh tới vài cái —– Khương Trí Vân không khỏi cười khổ, đối với người này thật sự không thể không sử dụng khổ nhục kế, tiếp tục đánh như vậy dù người bất tử cũng mất nửa cái mạng… Xem thời cơ cho phép vờ như không phòng bị chịu đừng hai quyền của hắn, này xem, đang ra tay dạy dỗ Tề Hiên Nghị hiện tại thất thần!

“Đã là lão phu lão thê tử, còn thẹn thùng cái gì?” Thật sự là không lưu tình, ra tay nặng như vậy, nếu không phải thấy rõ phương hướng của quyền, ít nhất cũng muốn nứt xương!

“Khư! Ai là lão phu lão thê tử với ngươi?”

Lại là khẩu khí đương nhiên như vậy? Khương Trí Vân nhíu mày.

“Thân ái anh không muốn tiếp thu?” Như vậy sao được? Rụt tay lại dùng khuỷu tay chống đỡ, Khương Trí Vân khuynh thân một cái hướng hắn lao đi. “Làm đều làm còn không nhận nợ, anh có tính là nam nhân không?”

Mẹ nó, nhận thức khoản này hắn mới không phải nam nhân!

“Nói chuyện thì nói, cần chi hấp tấp… Dựa vào, tôi cảnh cáo anh không cần sờ loạn!” Kinh hỉ vừa đánh cho y hai quyền còn chưa có tán đi, nhất thời không cảnh giác lại bị dồn đến chân tường, cơ thể căng cứng chờ đợi đau đớn vì bị đánh, không nghĩ tới lại bị người dán lên!

“Ngươi…” Người này giả bộ cái gì ghê tởm! Một thân cao to như vậy cũng cần “dựa sát vào nhau” ở trước ngực của hắn!

Tề Hiên Nghị giống như thằn lằn dùng sức dán trên vách tường, trừng mắt, ánh mắt của hắn giống như thấy được người ngoài hành tinh!

“Đừng nóng giận nha, anh lúc nào cũng nóng giận, không biết mệt sao?’

“Lăn, ngươi không xuất hiện một tháng này, ta mỗi ngày đều tốt lắm!”

“Ai” Khoa trương thở dài, Khương Trí Vân một bộ vô cùng lý giải vỗ vỗ mặt của hắn…Sau đó gọn gàng giữ hắn bằng một tay, tiếp theo một lần nữa đem hắn đặt ở trên tường. “Nguyên lai anh là đang giận chuyện này? Thân ái, tôi làm sao biết Quan tổng tài lại gọi điện kêu ta đến tổng công ty ở Mỹ? Buổi sáng hôm đó anh lại ngủ đặc biệt sâu, chỉ cần vừa nghĩ đến là bởi vì tôi rất cố gắng khiến anh mệt đến, liền luyến tiếc đánh thức anh nha!”

Thân mật hôn lên mặt hắn một cái, tiếp tục từ từ nói: “Thật sự là không phóng khoáng, tiểu biệt thắng tân hôn nha, vì chuyện này cũng muốn tức giận…A nha…”

Trời đất xoay chuyển, Khương Trí Vân chỉ cảm thấy bị hoa mắt, thình lình bị ném qua vai phao đi ra ngoài, cái gáy trực tiếp tiếp xúc thân mật với sàn nhà phát ra một tiếng “gõ” vang giòn, đau đớn kịch liệt nương theo sau hoa mắt nghiêm trọng, khiến hắn trong khoảng thời gian ngắn phân không rõ Đông Tây Nam Bắc!

“Ngô, ông trời…” Y không khỏi rên rỉ! Thật là có đủ đau, người thô lỗ này thật đúng là tuyệt không biết lưu tình a!

Nằm một lúc lâu, thật vất vả mới thoải mái được Khương trí Vân mở mắt ra, cũng chứng kiến Tề Hiên Nghị tên đầu sỏ gây nên đang có bộ dạng hai đầu gối tách ra quỳ ở hai bên eo của mình, hai cánh tay còn kháp cổ của mình, mặt đỏ bừng đầy tức giận…

“Phốc!”

Khương Trí Vân phi thường vô sỉ lại có thể bật cười!

Nói y liều lĩnh tốt lắm, ở trước mặt đối phương y bày ra một bộ tư thế khẩn trương, thế nhưng ở trong đầu lại tràn đầy suy nghĩ tình sắc loại tư thế “làm” này khẳng định đem đến cảm giác không tệ đi?

A…Một tháng không làm gì, chỉ cần là nam nhân có thể xác và tinh thần bình thường, đều muốn tìm nơi phát tiết, đương nhiên y cũng vậy!

Dương dương tự đắc nằm ngửa trên mặt đất, y “tuyệt không để ý” để cho người khác đè nặng, thậm chí mặt mỉm cười mặc cho đối phương cúi đầu xuống, đem khí tức uy hiếp phun ở trên mặt!

Thật đáng buồn cho người họ Tề nào đó vẫn hồn nhiên không phát giác được chính mình sớm đã trở thành đối tượng ý dâm của người khác, trong lòng còn hoài nghi nam nhân trên mặt đất là bị uống thuốc nổi điên, vẫn là thần kinh có vấn đề, như thế nào thấy người tấn công, còn ngây ngô cười? Thẳng đến cảm giác được vật cứng kỳ quái dưới mông, tò mò nhìn xuống—–

Chiếc liều nho nhỏ căng lên ở nửa mình dưới của Khương mỗ, hung hăng càn quấy nơi bàn tọa của Tề Hiên Nghị…Trải qua năm giây trầm mặc khiếp sợ tượng trưng, trừ bỏ muốn bóp chết y, Tề Hiên Nghị nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một chữ có thể chỉ ra chính xác cảm thụ của nội tâm:

“Mẹ nó chứ!”

Con heo này có thể ngay tại lúc này nổi lên?

“Tề thân ái, tôi nói rồi, muốn liền động eo, cho tôi một ánh mắt, tôi sẽ hiểu rõ, đừng nói những lời thô lỗ như vậy, sẽ dạy hư trẻ con…Ngô!” Mở miệng kết cục là trên bụng lại ăn một quyền!

“Đi tìm chết—— ”

Trọng quyền không lưu tình nện ở trên bụng, này xem, Khương Trí Vân ngay cả giả cười đều không còn sức, chỉ có thể ôm bụng rụt lại thân thể trên mặt đất.

Y không giống người kia có một bộ dạng da thô thịt cứng có thể chịu đòn, luyện võ chỉ làm vận động, không giống như hắn không có việc gì mượn người luyện nắm tay? Chiêu thức cơ bản luôn luôn chỉ có thể đánh úp, đánh nhau chân chính dĩ nhiên Tề Hiên Nghị tự nhiên có phần thắng lớn hơn một chút!

“Uy!” Đã chết rồi sao? Không thể nào? Giết người thế nào dễ dàng như vậy? Tề Hiên Nghị hoài nghi nhìn nam nhân không nhúc nhích dưới thân, nghĩ đến bản tính âm hiểm của người này, nói không chừng lại là cái cạm bẫy kỳ quái gì?

“Uy, Khương Trí Vân?”

Không phản ứng!

“Anh chết chưa?”

Vẫn là không phản ứng!

Tề Hiên Nghị nhíu mày, ngồi xổm bên cạnh y: “Thật sự rất đau sao?”

“Có một chút!” Khương Trí Vân phát ra một tiếng suy yếu đáp lại, khẩu khí nửa chết nửa sống: “Tôi vừa mới ảo tưởng dùng vị trí tiến vào anh từ sau lưng liền bị thương nặng, tâm hồn thương tổn rộng lớn khiến thân thể càng đau đớn, ngô —–” Khương Trí Vân phát ra kêu rên khoa trương, bởi vì chưa nói xong đã bị đá một cước!

“Hừ!”

“Ai, chớ đi, Thân ái, chúng ta vẫn chưa hảo hảo nói chuyện!”

Hán cùng y trong lúc đó có cái gì hảo mà nói chuyện? Bọn hắn luôn lửa nước không hòa, the “lần đó” lại càng tăng lên!

Tề Hiên Nghị lạnh giọng cảnh cáo y: “Buông chân!”

“Anh ngồi xổm xuống để cho tôi ôm tôi sẽ buông chân của anh ra, như thế nào?” Khương Trí Vân ôm người ta không buông đưa ra điều kiện trao đổi!

“…Tới địa ngục đi! Mẹ nó chứ, buông! Ngươi không biết xấu hổ ta vẫn còn!”

Một đại nam nhân quần áo hỗn độn nằm trên mặt đất còn lôi kéo chân một người nam nhân khác, nếu để cho người khác nhìn thấy còn ra thể thống gì? Quang nửa ngày vẫn không vứt được khối kẹo cao su bám dính này Tề Hiên Nghị nhịn không được lên tiếng rít gào:

“Mẹ nó ngươi đừng tưởng rằng giả bộ đáng thương như vậy ta sẽ dễ dàng tha thứ ngươi! Là nam nhân cũng đừng có đùa giỡn ngu ngốc như vậy, buông tay cho ta!”

Khương Trí Vân ngồi dậy, một bộ phi thường dơ bẩn không chịu nổi như tay cầm đầu ở vỉa hè!

“Ai, nói đến cùng anh chính là ruột ngắn bụng nhỏ, chỉ là một chuyện nhỏ cũng tính toán chi li, đại nam nhân như vậy như thế nào sẽ làm được chuyện lớn?”

“Tốt nhất chính là nhỏ, chuyện…”

Tề Hiên Nghị lại đá y một cước, mặc dù biết bản thân đã giảm không ít lực, nhưng nghe thấy y “Ai nha ai nha” thanh âm kêu đau khoa trương đến cực điểm, cùng với một thân chật vật đầy dấu chân, trong lòng nhiều ít vẫn có chút hưởng thụ!

“Đúng là chuyện nhỏ a!”

Ít nhất trong mắt y, đây là một việc nhỏ không cần tốn phí lực tự hỏi!

Khương Trí Vân phủ phủ bụi bặm, không chút nào thèm để ý đề nghị: « Nếu Thân ái anh để ý như vậy, vậy anh cũng thượng tôi một lần lấy lại công bình đi! »

Công bình cái quỷ!

Tề Hiên Nghị đương trường bị nước miếng của mình sặc đến!

Nói được cùng thật sự giống nhau, nhưng ——-

Ai đang cùng ngươi nói công bình?

Xì phoi: Chương 6 Đây là cái gọi là con mẹ nó công bình? Hí hí

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.