Lại có thể đối xử với một xử nữ không kinh nghiệm như vậy, y nhất định phải dạy người này thật cẩn thận.
Từ khẩu giao, khuếch trương, lời ngon tiếng ngọt bên tai, ôn nhu cẩn thận sử dụng dầu bôi trơn, lại tiến vào không chút nóng nảy vội vàng, tiến vào càng sâu thì phải điều chỉnh lực đạo sao cho hợp lý.
Nếu trong tay có xấp phiếu, Tề Hiên Nghị tuyệt đối sẽ đề cử cho y —- chỉ cần cái “người làm mẫu” kia không phải mình.
Vừa mới làm lụng vất vả xong, lập tức lại trải qua bị người khác làm lụng vất vả, Tề Hiên Nghị yếu đuối nằm trên giường, toàn thân bất kể là mặt trước hay mặt sau đều vì “dùng sức” quá độ mà mỏi nhừ không chịu nổi, người cũng mệt chết đi, không thể tưởng tượng là lại còn phải nhận Khương mỗ ném bom trong lời nói:
“Thân ái, anh dời qua ở cùng tôi đi, dù sao mặc kệ là tình cảm hay thân thể chúng ta đều đã tương thông, dựa theo bước đi thông thường thì tiếp theo phải là ở chung.”
“Đi tìm chết.” Tuy rằng mệt muốn chết, nhưng thần trí của hắn vẫn rất tỉnh táo.
Tổ hợp tế bào não của người này hoàn toàn khác biệt với người bình thường.
Tề Hiên Nghị thực hoài nghi đến tột cùng là y điên rồi vẫn là chính mình không bình thường?
“Thân ái, chẳng lẽ anh không muốn? Vì cái gì?”
Tề Hiên Nghị hỏi lại y: “Chẳng lẽ anh thực sự nghĩ sẽ ở chung với người đáng ghét? Còn có không cần gọi tôi ghê tởm như vậy!”
“Nhưng tôi thích anh!”
“Cút.” Lười biếng đáp lại, người đã buồn ngủ.
“Từ lúc nhìn thấy anh lần đầu tiên vào ba năm trước, tôi đã muốn đem anh tới tay rồi.” Khương Trí Vân nheo mắt lại, hồi tưởng lại ngày kia hai người chạm mặt ở Lăng Trí Tư, y nhìn thấy nam nhân ngậm thuốc mặc áo sơ mi cùng quần bò một cách tùy tiện không chút nào để ý mà đi lên phát biểu về sản phẩm mới, khi đó, y liền tưởng tượng nếu như có một ngày có thể đem người này áp dưới thân hảo hảo yêu thương một phen liền không biết mùi vị kia sẽ có bao nhiêu xinh đẹp?
Đương nhiên sau lại hiểu lầm người này là yêu người khác giới, tám phần là không có khả năng cùng mình dây dưa, khiến mình nhịn không được mà lấy việc gây trở ngại cho hắn trong công việc làm vui…. Chuyện này tất sẽ không nhắc lại.
“Huống chi chúng ta cướp đi lần đầu tiên của nhau, phải phụ trách cho nhau cũng là bình thường, anh cảm thấy thế nào?”
“Không cần rườm rà như vậy, anh chỉ cần đưa phí che giấu mấy chục vạn cho tôi, thêm thề sau này tuyệt không gây trở ngại dự toán của tôi nữa tôi sẽ tha thứ cho anh.”
Có lẽ bởi vì đều mệt mỏi, một cái không có tinh thần khiêu khích, một cái không có thể lực xoay trở, hai người đầy mồ hôi sóng vai hài hòa nằm trên giường mà nói chuyện, trước đây Tề Hiên Nghị căn bản không dám tưởng tượng sẽ có một ngày hòa bình cùng y như vậy.
Đương nhiên nếu cho hắn chọn lựa, hắn cực không muốn phải trải qua quá trình “hao phí thể lực” phía trước để có được giây phút hòa bình ngắn ngủi phía sau.
“Trở ngại gì? Không ngờ thân ái anh lại hiểu lầm tôi sâu đến vậy! Tôi chỉ là muốn có được sự chú ý của anh a!”
Ngữ khí tràn ngập mùi của một cô gái mộng mơ.
Tề Hiên Nghị nghe xong thật sự rất muốn đánh y.
Muốn có được sự chú ý của hắn? Tốt nhất là như vậy! Y cho mình là một cô gái xinh đẹp mười sáu tuổi trong tranh châm biếm sao?
« Đã nói mấy trăm lần không cần gọi tôi như vậy! »
« Anh không tin? Vì cái gì? Tôi đã vì anh mà thủ thân như ngọc một tháng!”
Một tháng?
Mệt y thốt ra được.
Bất quá Tề Hiên Nghị nhịn không được mà suy nghĩ, chuyện này quả thật cũng là khó khăn cho hồ ly khó chịu kia, một tháng đã là thời gian lâu nhất được ghi lại.
« Vì sao anh lại không thích tôi? » Khương Trí Vân cọ xát hỏi, còn vuốt ve da thịt trơn trơn mềm mềm, lại dán trên tay Tề Hiên Nghị mà mài lại động, Tề Hiên Nghị nhanh chóng kéo chăn qua cuốn một vòng quanh người, ngăn cách không cho y gây rối.
« Tôi bộ dạng hảo, vóc người đẹp, thể lực hảo, cá tính hảo, công tác hảo, thu nhập ổn định, có nhà có xe, trong vòng Gay có thể tìm được người nào như tôi? »
Có người tự khen mình như vậy sao? Người này có xấu hổ hay không a! Huống chi… cá tính hảo?
Cái rắm! Nếu như y không phải là suy nghĩ khác người thường chính là lý trí nhường chỗ cho đầu heo.
Tề Hiên Nghị nhịn không được mở miệng:
« Ân hừ, tại sao không có, chính là tôi. »
« Cho nên hai người chúng ta xứng đôi là do ông trời an bài! »
« Đi tìm chết. »
« Thân ái, có người nói triều cường là một lần nho nhỏ chết đi, chúng ta cùng chết sao? »
« ……. »
Hắn là học tính toán số liệu, so ra kém cái lưỡi hoa sen chói lọi làm nghiệp vụ quản lí cũng không tính có gì mất mặt. Mặc kệ y, Tề Hiên Nghị đem chính mình vùi vào trong chăn tính toán ngủ một giấc thật đã, bất kể là tinh thần hay thân thể, hắn đều đã mệt đến không còn khí lực để phát hỏa.
« Tề? Tề? » kêu hai tiếng lại không có được lời đáp lại, Khương Trí Vân lại càng cọ cọ khiến cho hắn phải tỉnh: « Trước đừng nóng, chúng ta vẫn chưa nói ra kết quả, sao có thể ngủ như vậy? »
« Nói chuyện gì? Có rắm mau thả. » Tề Hiên Nghị lạnh nhạt phun ra một câu thô tục.
« Nói về chuyện anh cần phải dời qua ở chung với tôi! »
Tề Hiên Nghị không có câu nói thứ hai: « Đi tìm chết! »
« Nói về chuyện chúng ta trở thành vợ chồng khiến cá đồng chí phải ca ngợi. »
« Nằm mộng. »
« Anh thích nam nhân, tôi cũng thích nam nhân. Anh có điều kiện không sai, tôi cũng không kém, thân thể của chúng ta không có chỗ nào không phù hợp, hơn nữa chúng ta cũng phải thiếu niên ở cuối thời kỳ ngây thơ, theo lý bình thường Gay nhìn thấy hợp ý nhau liền thượng, không hợp liền tách ra, thử xem cũng không có sao, tôi nhớ rõ anh từng nói với phó tổng « one night stand có thể giúp thể xác và tinh thần phát triển », tôi thật sự không nhìn ra bất cứ nguyên nhân gì khiến chúng ta không nên ở cùng một chỗ. »
Khương Trí Vân khó có được đứng đắn mà nói chuyện với hắn, tiếng nói trầm thấp hòa hoãn khiến người như tắm gió xuân, miêu tả có trật tự lại có sức mạnh rất thuyết phục người.
Tề Hiên Nghị vẫn đang mơ hồ về vấn đề vì sao từ sau khi ngẫu nhiên gặp nhau ở bar Gay, thái độ của người kia đối với mình xoay chuyển một trăm tám mươi độ, cả việc mình lên giường cùng y hai lần cũng là sự thật, dựa theo hình thức kết giao trước kia, đã sớm thoát ly tiêu chuẩn one night stand.
« ….Nếu như anh muốn tôi, cũng nên dựa theo trình tự thông thường. » Có ai là ngay từ đầu liền trói người lại để thượng?
Y khẽ cười một tiếng:
« Thân ái, anh từng tìm tình nhân dựa theo trình tự thông thường? »
Tề Hiên Nghị vuốt lương tâm nghĩ nghĩ ——
Đích xác không có.
Bình thường đều là lên giường trước, cảm thấy không sai mới có thể tiếp tục phát triển về sau.
Được rồi, tính cho y nói có lý, nhưng —–
« Nguyên nhân rất rõ ràng. » Hắn nói thật trực tiếp: « Hai cái số 1 có thể làm ra cái trò gì? »
Nhíu mi, Khương Trí Vân lại cười khẽ: « Tôi không tin anh không thích. »
« Thượng người khác cũng rất thích. »
« nếu hai loại đều thực thích, anh còn tính toán cái gì? »
« …. »
Lại bị ngăn chặn không thể nói, Tề Hiên Nghị buồn bực.
Trên thương trường người ta nói người này có thể đem chết nói thành sống, đen nói thành trắng, ngày hôm nay cuối cùng hắn cũng đã được kiến thức đến.
Bất quá nghĩ lại, y nói cũng có đạo lý.
Hắn vốn cũng không phải đi theo con đường ngây thơ, phải tìm được một người ở trên giường có thể hợp lại thực không dễ dàng, kết hợp với y có khi lại là việc không tồi!
Hơn nữa cứ như vậy, nơi không chừng có thể hỗ trợ công việc cho nhau, lại có thể loại trừ tên kia gây phiền phức cho mình…
Mẹ nó! hắn lại có thể vì lợi ích công việc mà bán đứng cái mông của mình?
Dạng này cùng bán thân có cái gì khác biệt?
Tề Hiên Nghị quay đầu qua, lại thấy tên kia đang mỉm cười phóng điện với mình, một đôi mắt hoa đào dài nhỏ nhấp nháy nhấp nháy, nhìn như vậy cũng có vài phần phong tình.
Nói thực ra, Tề Hiên Nghị ghét nhất người như vậy, tự cho là bộ dạng không tệ liền phóng điện lung tung.
Trọng điểm là ———
Luôn luôn đều là hắn thả điện người khác, thế nào lại bị người khác phóng điện như vậy?
Bất quá, bộ dạng của y quả thật không tệ.
Tề Hiên Nghị cẩn thận quan sát khuôn mặt của y, ngẫm lại vẫn là lần đầu tiên nhìn y gần như vậy.
Nếu như diện mạo của mình thuộc loại dương cương vừa phải, như vậy y là loại hình hoàn toàn tương phản. Ngũ quan tuấn tú nhã nhặn, phù hợp với tiêu chuẩn các cô gái đương thời yêu thích mỹ nam tử, cũng khó trách y lúc nào cũng giống như một thần tượng đi tuần. Chỉ là cặp mắt hoa đào bay loạn kia đã lừa gạt trái tim của bao nhiêu cô gái ngu xuẩn…
Ngô, nhìn như vậy, cũng có chút cảm giác choáng váng.
« Tề, mệt lắm sao? Đừng ngủ trước, chúng ta vẫn chưa có thảo luận xong. »
Khương Trí Vân lại lay tỉnh nam nhân bên cạnh một lần nữa, liên tục đối với hắn đang mệt mỏi mà ném bom.
« Tỉnh, chờ một chút hãy ngủ tiếp…Chúng ta vừa nói đến chỗ nào vậy? Đúng rồi, anh không muốn dời qua cũng không sao, chúng ta cũng có thể hẹn bên ngoài, được không? Tề, nghe lời, gật đầu một cái… Được không? Được không? »
Lợi nói mềm nhẹ ở bên tai hống lên, tựu giống như một nhà thôi miên cao tay, cố gắng điều khiển suy nghĩ của hắn, hơn nữa người đang mệt mỏi là có ý chí yếu kém nhất, muốn một người ưng thuận hứa hẹn gì đó, chỉ sợ cũng là thời cơ thích hợp nhất.
« dù sao thử một chút cũng không mất miếng thịt nào, lại cho chúng ta một cái cơ hội, đến lúc sau… tiếp tục nghiên cứu, chỉ cần có tình yêu, lại sợ có khó khăn gì không thể vượt qua, Thân ái, ân? Được không? »
Cứ như vậy, trước có một cái danh phận, chuyện sau này lại thương lượng tiếp, huống chi nếu không thỏa thuận được còn có thể chia tay — kết hôn cũng có thể ly hôn, huống chi là kết giao?
Sự mơ hồ áp đảo lý trí, ở trong mưu đồ bị lợi dụng sự buồn ngủ, Tề Hiên Nghị cũng không biết mình đã đáp ứng cái gì.
Thẳng đến nhiều năm sau, Khương Trí Vân ngẫu nhiên xuất ra một băng ghi hình, trên màn hình chiếu rõ cảnh tượng hai người hỗn chiến, chính là hắn thượng y, rồi y lại thượng hắn, tất cả đều hiện ra rỗ rõ ràng ràng hoàn hoàn chỉnh chỉnh, chỉ kém không kết hợp phụ đề giống như những GV thông thường!
Tên kia thậm chí còn hung hăng càn quấy nói với mình, hỏi ý kiến của hắn chẳng qua là làm mặt ngoài công phu, y đã tính tốt nếu như không lừa được hắn gật đầu trong ngày hôm đó, liền sẽ xuất ra cuốn băng ghi hình này uy hiếp hắn đi vào khuôn khổ.
Có việc có thể nhẫn, cũng có việc không thể nhẫn.
Hôm sau, Khương Trí Vân vác lên một vòng mắt đen đi làm.