Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 127: Ma pháp sư cấp A



Hai con ngươi đỏ tươi, chín câu ngọc xoay tròn, từ trên thân hắn bốc lên một luồng khí bạch sắc, sau đó hình thành một bộ xương chỉ có nửa thân trên, toàn thân bạch ngọc, sau đó bắt đầu mọc ra da thịt.

- Đây…đây là cái gì? - Tóc vàng hoe khiếp sợ nói.

Theo cảm nhận của hắn, thứ mà Lý Thiên Ngọc triệu hồi ra trên thân tản ra một lượng ma lực cực kỳ kinh khủng, hơn nữa còn đặc biệt âm sâm quỷ dị, hắn chính là lần đầu tiên nhìn thấy cho nên rất kinh hãi.

Tóc đỏ cũng không ngoại lệ, hắn hốt hoảng vung lên cánh tay, từ lòng bàn tay bắn ra từng chùm ma lực cầu…

- Ầm, ầm, ầm….!!!!

Từng tiếng nổ rung trời vang lên, toàn bộ căn phòng bằng đá cũng rung chuyển, gạch đá rơi lả tả, khói bụi mù mịt che khuất tầm mắt, tóc đỏ vẫn không ngừng bắn ra ma lực cầu cho đến khi toàn thân ma lực đã rơi rụng gần hết mới chịu ngừng tay.

Khói bụi tiêu tán, thân ảnh Lý Thiên Ngọc biến mất để lại một bãi đất bằng cháy xem, tóc đỏ nhếch miệng khẽ cười gằn một tiếng nói:

- Vậy thì sao chứ, cho dù ngươi có sử dụng phép thuật kỳ lạ đến đâu, gặp phải bạo tạc cầu của ta, kết cục cũng chỉ còn là một bãi tro bụi mà thôi…

Chưa nói dứt lời, một âm thanh quen thuộc liền vang lên:

- Thế sao!?

Tóc đỏ cùng vàng hoe kinh hãi nhanh chóng ngẩng đầu lên, thân ảnh Lý Thiên Ngọc được bao bọc bởi Susanoo liền đập vào mắt hai người, một cái bạch ngọc thủ tay cầm một thanh katana chém xuống.

- Ầm!!!

Mặt đất liền bị chém ra một cái khe sâu hoắm, từ trong khói bụi, hai đạo thân ảnh lao ra, chỉ thấy lúc này tóc đỏ một tay đã đứt đoạn tận gốc, máu tươi chảy ướt đẫm thân áo, tóc vàng hoe thì thân thể hoàn hảo nhưng áo quần thì rách tả tơi do sóng xung kích ập tới quá bất ngờ, hắn tránh được một kiếm là nhờ không gian phép thuật, bất quá cũng chỉ mình hắn trốn được, tóc đỏ tốc độ nhanh nhưng do hắn không phải là không gian ma pháp sư, chỉ có thể lách người né tránh, nhưng vậy cũng không tránh thoát toàn bộ, vì diện tích công phá quá lớn.

Lý Thiên Ngọc cũng hơi bất ngờ, vì dù sao hắn ra tay cũng không phải chậm đi đâu, vậy mà hai tên này có thể thoát được một mạng cũng không phải tầm thường.

Lúc này, có thời gian cho nên hắn mới thông qua hệ thống tra xét cấp độ của hai tên này, tóc đỏ và tóc vàng hoe đều là A cấp ma pháp sư, tóc đỏ cao hơn một chút, lv.46, tóc vàng yếu hơn nhưng cũng là lv.42, đều là Thiên cấp cả, bản thân hắn cũng chỉ là Thiên cấp ngũ trọng, nhưng thân mang rất nhiều kỹ năng, hắn cũng không thua.

Tóc vàng hoe thấy tóc đỏ xoăn bị chém mất một tay liền bước tới một bước nói:

- Để cho ta!!!

Hai tay chụp lại thành một hình tam giác, hắn liền hô lên một tiếng:

- Ngục tù không gian!!

Chỉ biết ngay khi hắn dứt lời, Lý Thiên Ngọc không gian bốn phía liền bị đóng băng, bản thân hắn cũng khó mà cục cựa được, dù là Susanoo cũng vậy, đang suy nghĩ phương thức phá giải thuật này thì tóc vàng hoe tiếp tục nói:

- Đây là phép thuật không gian của ta, ngươi sẽ bị ta đẩy vào dị không gian, vĩnh viễn không thể quay trở về, tạm biệt!!!

- Dịch chuyển!

Ngay sau đó, phía trên đỉnh đầu Lý Thiên Ngọc một khe hở tối đen nứt ra từ trong khoảng không hư vô, sau đó cả hắn và Susanoo lẫn không gian đóng băng xung quanh bị tên này đẩy vào trong khe nứt tiêu biến.

Tóc vàng hoe đóng lại khe nứt không gian thở ra một tiếng nhếch miệng ngạo kiều nói với tóc đỏ:

- Xem bộ dáng thảm hại của ngươi kìa, gặp phải ta cũng phải bó tay chịu chết, khặc khặc!!

Tóc đỏ khóe miệng giật giật, mẹ kiếp gia hỏa này cũng thật là, chỉ biết nói mát, nếu không phải phép thuật của hắn so ra kém gia hỏa này thì chắc chắn hắn sẽ cho tên này một đấm nát gáo.

Bất quá ngoài miệng vẫn vuốt mông ngựa nói:

- Phép thuật không gian của ngươi thật mạnh…tên kia cũng không phải tầm thường, vậy mà bị ngươi giải quyết dễ dàng, sau này ta là phải nhờ cậy vào ngươi rồi.

Tóc vàng hoe thoải mái, nghe là đến sảng, cười khằng khặc nói:

- Được rồi, sau này đi theo ta, ta bảo kê ngươi.

Đúng lúc này, thân hình Lý Thiên Ngọc từ trong một vòng xoáy xuất hiện sau lưng hai người, trên tay cầm một con dao phay tinh mỹ…

Tóc vàng hoe cảm nhận được lực lượng không gian, chợt quay đầu lại, tóc đỏ thấy hắn hành động như vậy cũng ngoái lại theo, tốc độ không chậm là mấy, thế nhưng…

- Xoạt!!!

- Phập…phập!!!

Thân thể cụt đầu của hai tên này vẫn đứng sừng sững không ngã, từ cổ liền bắn ra từng vòi máu tươi chảy xuống thấm phun đầy lên hai chiếc đầu lâu lúc này vẫn trợn tròn mắt, vẻ mặt kinh hãi.

Lý Thiên Ngọc trên người hiện ra một lớp hộ tráo, chắn lấy máu tươi bắn tới thân thể, trên bề mặt lồng phòng hộ tích đáp chảy xuống từng giọt từng giọt máu tươi, nhếch miệng cười thản nhiên với hai cỗ thi thể đối diện.

- Thật không may, phép thuật không gian đối với Kamui của ta mà nói cũng không có tác dụng!!!

Nói xong giơ lên bàn chân giẫm xuống…

- Bành! Bành!

- Rốp, rốp!!!

Hai tiếng vỡ nát vang lên, hai chiếc đầu lâu bị hắn dẫm thành bánh thịt, óc trắng nhởn đi kèm huyết dịch trộn lẫn với nhau thành một màu cháo lòng bắn tung tóe, nhưng hiển nhiên vì có lồng phòng hộ bao quanh, Lý Thiên Ngọc giày cũng không dính một hạt bụi chứ đừng nói bị đám nhầy nhụa, nhớp nháp này bám vào.

- Đinh! Ký chủ giết chết Ma pháp sư cấp A, lv.42, điểm kinh nghiệm đầy, ký chủ đẳng cấp tăng lên Thiên cấp lục trọng, điểm kỹ năng +2, hối đoái điểm + 42 triệu.

- Đinh! Ký chủ giết chết Ma pháp sư cấp A, lv.46, điểm kinh nghiệm tăng 10%, hối đoái điểm +46 triệu.

Giải quyết xong xuôi, Lý Thiên Ngọc từ trong á không gian lôi ra Kagura, không nghĩ tới vậy mà ngủ mất, Lý Thiên Ngọc chép miệng một cái, tay ôm lấy nàng đi ra bên ngoài.

Phía ngoài, Ultear và Erza cũng đã hoàn thành công việc, khắp nơi từ mặt đất cho tới vách núi hay xe vận chuyển dày đặc vết đao kiếm, chân tay cụt vươnng vãi, máu tươi vẩy đầy bốn phía, hình ảnh có chút máu tanh, bất quá ngược lại với Erza, Ultear thì có vẻ thanh tao hơn, nàng sử dụng băng tạo giống Ur tạo nên từng đám hoa hồng băng đầy gai sắc nhọn, phía trên treo lủng lẳng từng cái thi thể, có tên thì bị nàng đóng thành băng điêu, nhưng nói chung là còn được toàn thây…

Thực ra, Erza và Ultear máu tanh như vậy, nguyên nhân chính là do hắn ảnh hưởng, mặc dù một người do Ur dạy, một người do Makarov dạy, đều là hai ma đạo sư lương thiện có tiếng, bất quá do Lý Thiên Ngọc đi làm nhiệm vụ cũng mang hai nàng đi, chứng kiến nhiều cảnh tượng tanh máu hắn gây ra cho nên bản thân cũng nhiễm một chút, hơn nữa Lý Thiên Ngọc cũng dạy hai nàng là nếu đã nhận định là kẻ địch, vậy thì không cần nương tay, cho nên mới có tràng cảnh hôm nay.

Lý Thiên Ngọc thì không cảm thấy gì, nhưng hắn cũng biết, dù sao hai cô nhóc này, một người 12 tuổi, một người mới có 9 tuổi, vậy mà từ bé đã như vậy thì có phần không tốt cho lắm, có lẽ bản thân hắn nên thay đổi thói quen một chút, ra tay bớt tàn nhẫn hơn, chứ không để hai cô bé này nhìn lấy rồi học tập thì cũng không phải.

- Thế nào? Dọn dẹp rồi?

Hai cô bé gật đầu, sau đó Ultear chạy đến khoác lấy một bên tay của hắn nũng nịu nói:

- Bọn em hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thưởng gì không đấy?

Erza cũng vểnh tai lên chuẩn bị nghe xem tình huống, Lý Thiên Ngọc ngồi xổm xuống thơm vào má Ultear một cái khiến cô bé một phen đỏ mặt xấu hổ lại nói:

- Vài ngày nữa anh sẽ dạy em thuật mới, coi như phần thưởng đi!

Erza phung phịu đứng tại chỗ, miệng cũng vẩu lên đủ để treo lên một hũ dấm, nhưng cũng không nói lời nào, Lý Thiên Ngọc cười cười cùng Ultear đi tới nói:

- Rồi, ai khiến Erza nhà ta giận dỗi thế này a!?

- Hứ!

Erza khoanh tay “hứ” một tiếng không thèm liếc hắn lấy một cái, Lý Thiên Ngọc khóe miệng càng lúc càng câu lên lợi hại, sau đó lắc lắc đầu, cúi xuống một tay vén lên tóc mái của Erza hôn xuống.

Hai má Erza đều đỏ, nhắm chặt hai mắt, đợi khi môi hắn rời khỏi trán mới cúi xuống nắm nắm lấy vạt áo, ra vẻ tiểu cô nương, Lý Thiên Ngọc đưa tay kéo Erza, một tay khoác lên người nàng, Erza cũng hạnh phúc bám chặt lấy hắn khiến Ultear một bên bĩu môi.

Sau đó Ultear chợt để ý tới cô bé đang ngủ trong lòng Lý Thiên Ngọc, liền tò mò hỏi:

- Anh Tengoku, cô bé này là ai a?

Lý Thiên Ngọc cùng Erza cùng bừng tỉnh, nhưng Erza cũng không có ý muốn thả ra hắn, chỉ là ánh mắt đồng thời tò mò nhìn lên cô bé trong lòng hắn, chờ câu trả lời.

Lắc đầu một cái hắn mới cười nhẹ nói:

- Ừm! Đây là anh ở trong nhà giam cứu ra được, tên là Mikazuchi Kagura, bằng tuổi với em đấy Ultear!

- Đây cũng là người mà anh nói sau này sẽ là bạn của hai em, nhớ đừng ăn hiếp em ấy đấy, biết chưa?

Ultear cùng Erza biu môi nói:

- Rồi, rồi, bọn em biết mà.

Erza còn nói nhỏ:

- Bọn em cũng đâu có bắt nạt ai bao giờ chứ?

Lý Thiên Ngọc khóe miệng co giật, trừng mắt nhìn Erza sau đó nói:

- Ồ, thế Gray và Lyon là thế nào? Ngày nào hai đứa nó cũng phải bò về nhà đấy!!!

- Đấy cũng đâu có phải em bắt nạt hai người đó đâu, đấy gọi là “luyện tập thân thể”! - Erza trợn mắt nói láo.

Lý Thiên Ngọc mặt đen, thế quái nào Erza cũng là một tay mình nuôi đến tận bây giờ, nhưng hắn nhớ trong nguyên tác cũng đâu có giảo hoạt như vậy đâu chứ, đây là tại sao a…!?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.